Chương 32

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

, Chapter.32 Không được phép kì thị chủng tộc

Diễn đàn chính thức của "Hồn Đạm OL", box thảo luận game

Tiêu đề: buổi họp mặt Hồ Sóc cuối tuần, NPH hé lộ nội dung gói mở rộng mới

Người gửi: Thám Tử

Nội dung: đại khái sửa sang lại như sau, nếu có quên xin hãy bổ sung:

- Tân phó bản đoàn đội 25 người (chỉ có hình thức H, nghe nói độ khó rất cao);

- Mở cuộc thi quý mới (quý hai), bộ trang bị S2 tương ứng cũng sẽ cho ra mắt;

- Sân đấu theo hình thức trăm người phá quan (thi võ), chia ra các kiểu một người và theo nhóm, khiêu chiến và sống còn, cụ thể làm gì NPH chưa tiết lộ;

- Cử Hiếu Liêm (có nghĩa là đề cử người có hiếu và thanh liêm, đây là một chế độ lựa chọn quan lại vào thời nhà Hán) (thi văn), sáu giờ mỗi đêm có thêm một hoạt động đáp đề, nghe nói kho đề chính thức có hơn vạn đề bài...;

- Gia tăng quốc khố, có thể quyên thành phẩm sản xuất đổi danh vọng quốc gia, hình như danh vọng tương ứng với hệ thống quan giai, có điều chủng loại sản phẩm mà quốc gia thu là ngẫu nhiên;

- Bảng xếp Hạng có thêm bảng khoa cử, gồm bảng tổng điểm, bảng văn, bảng võ, sẽ có thêm bảng tình nhân, xếp theo giá trị tình nghĩa vợ chồng, đoán chừng là vì để bán đạo cụ giá trị tình nghĩa, cùng bảng danh vọng quốc gia;

- Nghe nói có thể sẽ tăng thêm một vài nhiệm vụ hằng ngày thuần tính chất giải trí, v.v...

——————————————————————————-

【 hệ thống 】[Diệc Thần ] đăng nhập.

【 nói chuyện riêng 】 Huỳnh Uyển Nhi: ông xã ~~~~~~~

【 nói chuyện riêng 】 Huỳnh Uyển Nhi: a không đúng không đúng, là ông xã ~~~

【 nói chuyện riêng 】 Huỳnh Uyển Nhi: không cẩn thận đánh dài quá, ông xã không nhìn thấy gì hết!

【 nói chuyện riêng 】 Huỳnh Uyển Nhi: ô ô ô đừng nhốt em mà!!

Ngô Diệc Phàm vừa lên mạng đã thấy tình cảnh này, thậm chí từ giữa các hàng chữ có thể tưởng tượng ra dáng vẻ luống cuống tay chân của người đối diện, Ngô Diệc Phàm trước giờ luôn nghiêm túc cũng hiếm được một lần bị chọc cười.

Chẳng qua hôm nay tâm trạng hắn không tồi, vốn cũng không định nhốt đối phương vào phòng tối.

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : được, hôm nay không nhốt cậu.

【 đội ngũ 】[Diệc Thần ] gia nhập đội ngũ.

【 đội ngũ 】 Huỳnh Uyển Nhi: ông xã, buổi họp mặt ban ngày vui không?

【 đội ngũ 】 Diệc Thần : tàm tạm.

Hoàng Tử Thao tặc lưỡi, trả lời kiểu gì thế.

【 đội ngũ 】 Huỳnh Uyển Nhi: nhìn thấy người bên NPH không? Bọn họ nói thế nào?

【 đội ngũ 】 Diệc Thần : không thấy.

【 đội ngũ 】 Huỳnh Uyển Nhi: ủa? Vậy anh đi làm gì?

【 đội ngũ 】 Diệc Thần : gặp người trong bang.

【 đội ngũ 】 Huỳnh Uyển Nhi: =.= mấy người đều là bạn học, gặp ở trong trường được rồi, còn đặc biệt chạy tới buổi họp off gặp mặt, dư hơi vậy.

【 đội ngũ 】 Diệc Thần : cũng có người chưa gặp qua.

【 đội ngũ 】 Huỳnh Uyển Nhi: thí dụ như?

【 đội ngũ 】 Diệc Thần : gặp được Hạ Đại Gia.

【 đội ngũ 】 Huỳnh Uyển Nhi: Bạo Bạo Long á (⊙o⊙) có phải hắn rất đáng sợ không ?

【 đội ngũ 】 Diệc Thần : nhìn có vẻ đánh nhau được.

Không phải có vẻ đánh nhau được, mà là rất đánh nhau được, biết không!

【 đội ngũ 】 Huỳnh Uyển Nhi: còn ai nữa?

【 đội ngũ 】 Diệc Thần : gặp được gian phu của cậu.

【 đội ngũ 】 Huỳnh Uyển Nhi: ...

【 đội ngũ 】 Diệc Thần : người thật còn ngứa đòn hơn trong game.

【 đội ngũ 】 Huỳnh Uyển Nhi: ... ... Bọn tui trong sạch!

【 đội ngũ 】 Huỳnh Uyển Nhi: còn ai không?

【 đội ngũ 】 Diệc Thần : không.

【 đội ngũ 】 Huỳnh Uyển Nhi: chỉ vậy? Chán phèo, còn tưởng anh sẽ có diễm ngộ gì cơ =.=

【 đội ngũ 】 Diệc Thần : tôi tham gia buổi họp mặt game thủ, cậu cho là đại hội xem mắt à?

Bị bỏ qua, Hoàng Tử Thao khó chịu cào bàn, chuyện xem mắt, có thể nhân tiện làm mà!

Nhưng như vậy cũng tốt, bản thân hiện giờ là đối tượng hoài nghi số một của đối phương, cứ an phận thủ thường thì tốt hơn.

Đúng rồi, còn phải nhớ thông đồng chút khẩu cung với đồng bọn nữa...

Bởi vì hai người ban ngày không login, lúc này vừa hay tổ đội đi giải quyết nhiệm vụ hàng ngày.

Không biết có phải là ảo giác của Hoàng Tử Thao không mà hôm nay Diệc Thần nói nhiều hơn mọi khi, cho dù chỉ nhiều hơn xíu xiu, nhưng tựa hồ đã đủ tuyên bố chủ nhân của acc này có tâm trạng tốt hơn ngày thường rất nhiều.

【 đội ngũ 】 Huỳnh Uyển Nhi: ông xã hôm nay hình như tâm trạng anh rất vui?

【 đội ngũ 】 Diệc Thần : làm sao thấy được?

【 đội ngũ 】 Huỳnh Uyển Nhi: ờ, trực giác?

【 đội ngũ 】 Diệc Thần : người ta nói trực giác của phụ nữ rất chuẩn, chẳng lẽ cậu là phụ nữ?

【 đội ngũ 】 Huỳnh Uyển Nhi: rất xin lỗi, ở phương diện này em chỉ có thể vĩnh viễn cho anh thất vọng ╮(╯▽╰)╭

Ngô Diệc Phàm nhìn đối thoại trên màn hình, không kềm được mà hỏi ra nghi vấn trước giờ trong lòng.

【 đội ngũ 】 Diệc Thần : cậu thật sự thích con trai?

【 đội ngũ 】 Huỳnh Uyển Nhi: thấy ghét, ông xã đến giờ còn nghi ngờ trái tim hết sức chân thành của người ta ╭(╯^╰)╮

【 đội ngũ 】 Diệc Thần : các cậu cũng là con trai, làm sao có thể gọi một người cùng giới là ông xã tự nhiên như vậy, không thấy kỳ quặc à?

Hoàng Tử Thao biết từ "các cậu" ngoài mình ra còn có ý chỉ kẻ tiền nhiệm đã lừa gạt tình cảm của Ngô Diệc Phàm , cậu cảm thấy rất bất mãn với việc bản thân bị đánh đồng cùng một kẻ lường gạt.

"Ông xã" được gọi với mục đích lường gạt và "ông xã" được gọi nhân danh vì tình yêu làm sao có thể giống nhau? Cậu đây là vì yêu vì yêu đó!

【 đội ngũ 】 Huỳnh Uyển Nhi: con trai thì tại sao không thể gọi ông xã, không biết có con trai trời sinh đã thích con trai à? Chẳng lẽ ông xã kỳ thị đồng tính luyến ái?

【 đội ngũ 】 Diệc Thần : khuynh hướng tình dục của Thạc Anh Vũ đâu phải cậu không biết, tôi và nó biết nhau từ tiểu học, cũng coi như bạn bè thân thiết nhất rồi.

【 đội ngũ 】 Huỳnh Uyển Nhi: (⊙o⊙), vậy sao anh còn chưa bị cong?

【 đội ngũ 】 Diệc Thần : logic kiểu gì thế, thì ra bạn nối khố của cậu đều bị cậu bẻ cong?

【 đội ngũ 】 Huỳnh Uyển Nhi: bạn nối khố vốn để bẻ cong mà ╮(╯▽╰)╭

【 đội ngũ 】 Diệc Thần : trong giới các cậu có một câu rất nổi tiếng.

【 đội ngũ 】 Huỳnh Uyển Nhi: câu gì?

【 đội ngũ 】 Diệc Thần : "Tôi không phải đồng tính luyến ái, chẳng qua người tôi thích vừa hay là đồng tính."

【 đội ngũ 】 Huỳnh Uyển Nhi: đúng là có câu như vậy, nhưng hình như dùng hơi thái quá, hơn nữa tôi cũng không đồng ý quan điểm này lắm.

【 đội ngũ 】 Diệc Thần : nhưng câu này dùng với tôi lại rất thích hợp.

【 đội ngũ 】 Huỳnh Uyển Nhi: có ý gì? Chẳng lẽ anh??

【 đội ngũ 】 Diệc Thần : tôi không kỳ thị đồng tính luyến ái, chẳng qua người tôi kỳ thị vừa hay là cậu.

【 đội ngũ 】 Huỳnh Uyển Nhi: ... ông xã đừng mà (TДT)

Hoàng Tử Thao còn đang muốn lý luận thêm với Ngô Diệc Phàm thì thình lình nghe thấy tiếng chìa khóa mở cửa, biết là Kim Mân Thạc đã về, vội vàng tìm lý do logout.

【 đội ngũ 】 Huỳnh Uyển Nhi: a, đạo viên đến tra phòng ngủ, em off trước.

【 đội ngũ 】 Huỳnh Uyển Nhi: ông xã ngủ ngon, MOA ╭(╯3╰)╮

【 hệ thống 】[Huỳnh Uyển Nhi] đăng xuất.

Ngô Diệc Phàm đưa mắt nhìn thời gian dưới góc phải màn hình, nghĩ thầm đạo viên của bọn họ siêng dữ, giờ này mà còn tra phòng ngủ.

Nhưng điều này có nghĩa nơi Huỳnh Uyển Nhi ở là phòng ngủ?

Ngô Diệc Phàm còn đang ở đây cân nhắc thì Tiểu Khấu Nhi đã PM.

【 nói chuyện riêng 】 Tướng Công, Xin Hãy Dịu Dàng: chào ~~~~~~~ sư công!

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : đường lượn sóng của hai người rốt cuộc là ai kế tục ai hả?

【 nói chuyện riêng 】 Tướng Công, Xin Hãy Dịu Dàng: hơ? Có ý gì?

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : không, có việc?

【 nói chuyện riêng 】 Tướng Công, Xin Hãy Dịu Dàng: con vừa mới online tìm sư phụ, sư phụ đã off, sư phụ làm gì vậy?

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : cậu ta nói đạo viên đột kích tra phòng ngủ.

【 nói chuyện riêng 】 Tướng Công, Xin Hãy Dịu Dàng: đạo viên tra phòng ngủ?????

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : có vấn đề?

【 nói chuyện riêng 】 Tướng Công, Xin Hãy Dịu Dàng: ... không, con đang nghĩ vị đạo viên này cũng siêng dữ, đã sắp mười giờ.

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : có lẽ là vì đạo viên trường các cậu được trợ cấp khá cao?

【 nói chuyện riêng 】 Tướng Công, Xin Hãy Dịu Dàng: ồ ha ha ha ha, buồn cười quá, vậy con không quấy rầy sư công ~BYE~~~

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : chờ đã!

【 nói chuyện riêng 】 Tướng Công, Xin Hãy Dịu Dàng: sư công có gì phân phó?

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : chuyện sư phụ bị gãy tay cậu biết không?

【 nói chuyện riêng 】 Tướng Công, Xin Hãy Dịu Dàng: đương nhiên biết! Mỗi một chuyện của sư phụ con đều biết!

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : vậy cậu ta bị gãy ngón nào?

【 nói chuyện riêng 】 Tướng Công, Xin Hãy Dịu Dàng: sư công hỏi cái này làm gì?

【 nói chuyện riêng】 Diệc Thần : muốn cho cậu ta vào đoàn hoạt động, nhưng không xác định tình trạng thân thể cậu ta có cho phép hay không.

【 nói chuyện riêng 】 Tướng Công, Xin Hãy Dịu Dàng: à, ra vậy! Sư phụ bị thương ngón út trái, không có gì đáng ngại!

Kim Mân Thạc vừa vào cửa nhà đã thấy Hoàng Tử Thao xếp dép lê ra trước mặt mình, chỉ thiếu điều vẫy đuôi.

"... Đào Đào cậu làm gì vậy?"

"Há há há há há há há há, Bảo Thạc khổ cực rồi, nhưng cậu về sớm quá, giờ mới mấy giờ, Tiểu Lộc xuống tay cũng nhanh quá đi." Câu nói sau cùng là Hoàng Tử Thao lầm bầm trong miệng.

"Cậu nói gì? Còn nữa, cậu có thể đừng cười đến rợn tóc gáy như vậy không?"

Hoàng Tử Thao quặp lấy cổ Kim Mân Thạc, "Sao rồi, sao cậu không sớm nói tớ biết cậu chơi Hồn Đạm?" Hạitớ đi đường vòng lớn như vậy!

"Cậu cũng đâu nói với tớ, lại nói với cái dáng tay què não ngắn của cậu, ai mà nghĩ đến cậu còn biết chơi game?"

"Đừng nói lời thật chớ, khiến người ta thiệt thương tâm, đúng rồi, cậu nhắc về tớ với đứa bạn thân? Cậu đã nói những gì rồi?"

"Cậu hỏi này làm chi?" Kim Mân Thạc bắt đầu cảnh giác, "Chẳng lẽ cậu hôm nay?"

"Há há há há há há há há."

"Không được cười như vậy!" Da gà da vịt của Kim Mân Thạc dựng hết lên, "Không phải cậu nói không ra tay với trai thẳng đã có vợ sao?"

Đúng vậy, nhưng vợ hắn là tớ nha! Hoàng Tử Thao hưng phất gào lên trong tim, cậu chỉ hận không thể kêu Tiểu Lộc dùng thư pháp viết mấy chữ này xuống dán lên tường.

"Lần trước cậu đâu có nói vợ hắn là trên mạng ảo."

"Đến cái này mà hắn cũng nói cậu hay? Nhưng này khác biệt à? Hắn và vợ mình tình cảm tốt lắm, ở bên nhau đã hơn nửa năm."

"Cậu có biết vợ hắn trên mạng là nam hay nữ? Là tròn hay méo? Chỉ cần chưa gặp mặt thì tất cả đều có khả năng!"

"Ê!"

Hoàng Tử Thao hiểu rõ nhất Kim Mân Thạc là người miệng dao găm tâm đậu hũ, nắm cổ đối phương kéo vào trong phòng ngủ, "Nào nào, hai ta vào nhà chậm rãi tán gẫu nào, đặc biệt là những chuyện cậu đã nói với hắn về tớ, từng câu từng chữ đều giúp tớ lặp lại một lần..."

Ngô Diệc Phàm làm hằng ngày được một nửa, cũng lười tổ thêm người khác, bèn đơn giản chính mình gom cả bầy quái nhiệm vụ vào một chỗ từ từ đánh, phòng chiến SOLO hơi gắng sức, nhưng cũng may hắn đã quen rồi.

Máu của mình xuống một phần ba, tiểu quái cũng bị mài chỉ còn một phần ba máu, từ chân trời đằng xa bay tới vài sóng tán đạn, tiểu quái bao quanh Diệc Thần nháy mắt bị giết tập thể, ngã xuống theo hình vòng tròn.

Ngô Diệc Phàm động đậy con chuột, đúng là oan gia ngõ hẹp, không ngờ đụng phải Lạc Minh Phong cũng đồng dạng đến giải quyết hàng ngày.

【 trước mặt 】 Lạc Minh Phong: yô, tình địch kiên nhẫn thiệt, hổng ngờ một mình đánh quái, tôn phu nhân sao không đi cùng với anh?

Ngô Diệc Phàm chẳng thèm để ý đến hắn, xoay người triệu hồi chiến mã chuẩn bị chạy lấy người.

【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Phong: nói chơi thôi mà, đừng để ý, cậu làm xong chưa, chưa xong tôi có thể giúp.

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : không cần phiền lòng.

【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Phong: đừng lạnh lùng như thế, Huỳnh Uyển Nhi sắp trở thành một trong các đoàn viên của tôi, cậu nói thế nào cũng coi như người nhà đoàn viên, bọn tôi trước giờ rất trọng đãi với gia quyến.

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : cậu đừng ở đây vờ làm sói đuôi xù với tôi.

【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Phong: ha ha, tình địch thiệt thú vị, đáng tiếc hôm nay ở trên núi không thể tâm sự đàng hoàng với cậu.

Lời của Lạc Minh Phong nhắc Ngô Diệc Phàm nhớ đến màn phát sinh ở đỉnh núi hôm nay, không biết tại sao, tâm trạng vui vẻ của hắn lập tức mất sạch.

【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Phong: nghe nói trị liệu chính bên đoàn các cậu lui hội, hiện tại trong đoàn thiếu tế ti phải không? Đừng quên chúng ta đã giao hẹn rồi, tiến trình tân phó bản tương lai của Huỳnh Uyển Nhi do tôi bao, hy vọng cậu không đổi ý.

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : hắn là bệnh nhân, cậu để hắn đi khai hoang không sợ vết thương của hắn bị lại sao?

【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Phong: đây là đau lòng? Yên tâm, cậu ta khôi phục tốt lắm, tôi đã tự kiểm nghiệm qua.

Ngô Diệc Phàm hừ lạnh một tiếng.

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : theo tôi hiểu, gãy xương không phải dễ khỏi như vậy? Huống chi rất nhiều nơi cần dùng đến ngón trỏ.

【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Phong: ngón trỏ? Cậu ta nói vậy với cậu? A, có phải lại bị lừa rồi không, Huỳnh Uyển Nhi bị thương là ngón út trái :)

Ba người đều nói Huỳnh Uyển Nhi bị thương ngón út trái, cho dù ba người này từ xưa đến nay nói dối câu này đến câu khác, nhưng đối với vấn đề này lại chắc chắn trăm lời như một, hơn nữa theo ngữ khí thì không giống đang gạt người.

Cho nên Huỳnh Uyển Nhi thực sự bị thương ngón út trái?

Ngô Diệc Phàm vẫn còn ôm một tí hoài nghi trong lòng, kết quả cụ thể phải chờ tới khi hắn xác nhận với Kim Mân Thạc mới biết được.

Ngô Diệc Phàm ma xui quỷ khiến mở ra giao diện bạn thân, nhập vào ba chữ "Lạc Minh Ảnh", thêm người kia vào danh sách bạn tốt.

Lạc Minh Ảnh giờ này không online, tên màu xám, Ngô Diệc Phàm yên lặng nhìn cái tên trong chốc lát, bản thân cũng nói không rõ tại sao lại hành động như vậy.

____________________

bạn Phàm bị ba đứa này dắt mũi quay vòng vòng :))

C

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro