Chương 52

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

, Chapter.52 Lao yến phân phi các tây đông

(Chim bá bay về phía đông chim én bay về phía tây)

00:20 thứ sáu ngày 2 tháng 12

Bạo Bạo Long đi ngang qua Cốc Gió.

【 trước mặt 】 Hạ Đại Gia: Huỳnh Uyển Nhi, mấy người làm gì đấy? Trễ như vậy còn chưa xuống à?

【 trước mặt 】 Huỳnh Uyển Nhi: giết người chim kiếm mảnh vụn, phải giết 1000 con, giết đến hộc máu TAT

【 trước mặt 】 Hạ Đại Gia: cô cần nhiều mảnh vụn vậy làm gì?

Hoàng Tử Thao mở phối phương cho cậu ta xem.

【 trước mặt 】 Hạ Đại Gia: thương trâu bò dữ, cô làm cho Diệc Thần hả?

【 trước mặt 】 Thạc Anh Vũ: hai người bọn họ sắp gặp mặt, Huỳnh Uyển Nhi đang chuẩn bị tín vật thổ lộ (phì)

【 trước mặt 】 Hạ Đại Gia: thật á? Chuyện tốt! Vừa hay tôi đang rảnh, tôi giúp cô kiếm mảnh vụn ha.

【 trước mặt 】 Huỳnh Uyển Nhi: a? Vậy ngại quá.

【 trước mặt 】 Hạ Đại Gia: khách sáo cái gì? Diệc Thần cũng là anh em của tôi!

00:40 thứ sáu ngày 2 tháng 12

【 nói chuyện riêng 】 Tướng Công, Xin Hãy Dịu Dàng: sư phụ ~~~~~~ người vẫn còn online?

【 nói chuyện riêng 】 Huỳnh Uyển Nhi: ... Kể từ khi biết thân phận của con, nhìn thấy con nói như này thiệt khó ở.

【 nói chuyện riêng 】 Tướng Công, Xin Hãy Dịu Dàng: làm quen là hết thôi ~\(≧▽≦)~ đang làm gì đới?

【 nói chuyện riêng 】 Huỳnh Uyển Nhi: [phối phương rèn trường thương Huyễn Diệt] kiếm mảnh thủy tinh, làm thương cho sư công của con!

【 nói chuyện riêng 】 Tướng Công, Xin Hãy Dịu Dàng: kiếm được bao nhiêu rồi?

【 nói chuyện riêng 】 Huỳnh Uyển Nhi: gió kiếm được một nửa, lửa Bạo Bạo Long đang kiếm giúp.

【 nói chuyện riêng 】 Tướng Công, Xin Hãy Dịu Dàng: ồ... cố lên!

02:50 thứ sáu ngày 2 tháng 12

【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Phong: đúng là chấp nhất mà.

【 nói chuyện riêng 】 Huỳnh Uyển Nhi: ? Sao cậu còn chưa ngủ?

【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Phong: cậu nói thử xem? Bạo Bạo nãy giờ vẫn kiếm mảnh vụn cho cậu.

【 nói chuyện riêng 】 Huỳnh Uyển Nhi: a? Không phải chứ! Kêu hắn đi ngủ đi.

【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Phong: kêu không được, nó nói phải giúp cậu đánh đủ 99 cái.

【 nói chuyện riêng】 Huỳnh Uyển Nhi: vậy còn cậu?

【 nói chuyện riêng 】 Lạc Minh Phong: cậu nói thử xem? Dĩ nhiên là đang đánh với nó, có điều, tôi đã ghi sổ rồi, về sau phải trả đấy.

【 nói chuyện riêng 】 Huỳnh Uyển Nhi: !!!

Hoàng Tử Thao đột nhiên phát hiện Thạc Anh Vũ không nhúc nhích.

【 trước mặt 】 Huỳnh Uyển Nhi: Bảo Thạc ? Cậu kiếm được bao nhiêu?

Nửa ngày không có phản ứng.

Hoàng Tử Thao đứng dậy đi qua phòng kế bên, phát hiện Kim Mân Thạc đã gục xuống bàn ngủ mất, Hoàng Tử Thao rón rén đi tới, khẽ đắp cho Kim Mân Thạc một tấm chăn mỏng, sau đó gửi mảnh thủy tinh trong ba lô của Thạc Anh Vũ cho mình, lại rón rén đi ra ngoài.

Hoàng Tử Thao rửa mặt bằng nước lạnh, trở về đếm số lượng mảnh phong linh, đã đủ rồi, lại dời trận địa đi đánh mảnh đại địa.

6:00 thứ sáu ngày 2 tháng 12

Hoàng Tử Thao ngủ gật, trong ba lô có 99 mảnh phong linh, 99 mảnh hỏa diễm, cùng 48 mảnh đại địa.

Trên góc phải màn hình, biểu tượng báo hiệu thư mới luôn nhấp nháy, trong hộp thư của cậu có một bức thư của Tiểu Khấu Nhi, phụ kiện kèm theo là 60 mảnh thủy tinh đại địa.

14:30 thứ sáu ngày 2 tháng 12

Khi Hoàng Tử Thao tỉnh lại, trên người có thêm một tấm chăn, bên máy tính là bữa sáng được bọc lại bằng khăn lông, đặt tay lên, tựa hồ còn cảm nhận được độ ấm lưu lại.

Cậu đứng lên rửa mặt, ăn điểm tâm, kéo rèm, ánh dương quang chiều mùa đông rọi vào phòng, lại là một ngày đẹp trời.

Hoàng Tử Thao vào rừng rậm giết một con thỏ, nhặt được một [chân thỏ may mắn].

Chân thỏ may mắn là vật phẩm màu xám (vật phẩm chỉ để làm nhiệm vụ, không thể bán không thể xài), nhưng bởi vì tên của nó cho nên có rất nhiều người coi vật này là biểu tượng may mắn, khi sản xuất hay sờ thi thể thường thích mang trên người, có chút mùi vị mê tín dị đoan.

Hoàng Tử Thao mang theo vật liệu trèo lên đỉnh Côn Lôn, hướng chân trời lạy ba cái.

【 trước mặt 】 Huỳnh Uyển Nhi: Thượng Đế Chúa Jesus Đức Mẹ Maria Như Lai Phật Tổ Ngọc Hoàng Đại Đế Quan Thế Âm Bồ Tát ông thổ địa sơn thần Côn Lôn cùng anh Lãng phù hộ con ra thượng phẩm đi.

Trong "Hồn Đạm OL" vũ khi và trang bị được sản xuất ra có bốn loại cấp bậc, theo thứ tự là Hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, và cực phẩm. Trung phẩm thường thấy nhất, sau đó là thượng hạ phẩm, cực phẩm khỏi cần nói, xác suất ra cực kỳ thấp, một khi làm ra cực phẩm, sẽ được thông báo trên toàn server.

Người làm nghề sản xuất phần đông đều rất mê tín, như Hoàng Tử Thao vẫn còn tốt chán, có người thậm chí trước khi làm trang bị cao cấp còn gieo quẻ coi bói, đêm xem thiên tượng, nhất định tìm một ngày lành tháng tốt, thắng địa phong thuỷ mới động thủ.

Hoàng Tử Thao nhấn đúp học [phối phương rèn trường thương Huyễn Diệt], mở giao diện kỹ năng sinh hoạt, di chuột đến ngay nút chế tác, thấp thỏm click vào.

Thời gian chạy thanh đọc tựa hồ lâu vô cùng, rốt cục, trường thương chế tác xong, bên trên màn hình xuất hiện một câu thông báo, nhất thời, Hoàng Tử Thao quả thực không thể tin vào mắt mình.

【 thông cáo 】 kỹ nghệ rèn của [Huỳnh Uyển Nhi] tinh xảo, nhân phẩm bạo phát, [trường thương Huyễn Diệt cực phẩm] hoành không xuất thế, vật này vừa ra, ai dám tranh phong!

Kênh thế giới nổ tung.

"Đậu má! Cái thần khí nghịch thiên gì đây!"

"Thuộc tính quá xá là biến thái!!"

"Đây là tân phối phương rơi từ Giếng Trăng? Từ xưa tới giờ chưa từng thấy qua."

"A a a nhân phẩm gì thế này, anh tẩy thành rèn đúc đã hai tháng mà tới giờ chưa ra được thứ gì cực phẩm!"

"Người chế tạo xin hãy ra giá, bao nhiêu cũng được."

"Mua bằng RMB giá cao, giá bạn ra."

"Mấy người ra giá bên trên nhìn cho kỹ, vũ khí này nhìn đã biết là của phòng chiến, người chế tác là Huỳnh Uyển Nhi, vậy khẳng định làm cho ai kia, mấy người e là không có đất diễn."

Kênh nói chuyện riêng của Hoàng Tử Thao giờ phút này cũng bị lời chúc mừng của bạn bè trong bang và PM hỏi giá spam đến phát nổ.

Hoàng Tử Thao do dự giây lát, đoạn chuyển khỏi game, mở trang web nạp điểm của NPH.

Hoàng Tử Thao chơi "Hồn Đạm OL" đã một năm có rưỡi, cho tới giờ chưa từng nạp một đồng, lần đầu tiên bỏ tiền vào đây là năm trăm đồng mua acc, mà bởi vì đoàn đội của cậu hồi trước có viết bản thảo cho tạp chí game, trái lại còn kiếm được không ít tiền nhuận bút.

Cậu lấy ra card bạc game, nạp 200 đồng vào game, sau đó đến Thương Thành dùng hết tiền mua đạo cụ thăng cấp vũ khí.

Trong trò chơi vũ khí và trang bị có thể cường hóa đến +10, dưới cấp 6 thăng cấp bằng đạo cụ trong game, trên cấp 6 phải tới Thương Thành mua [bảo thạch cường hóa thượng phẩm] mới được.

Hoàng Tử Thao đầu tiên dùng bảo thạch cường hóa hạ trung phẩm cường hóa trường thương đến +6, sau đó mới đập từng viên đá thượng phẩm vào.

Công ty trò chơi vì cổ vũ tiêu tiền nên phàm là dùng bảo thạch cường hóa thượng phẩm thành công sẽ có thông báo chiêu cáo thiên hạ trên thế giới.

【 thông cáo 】[trường thương Huyễn Diệt cực phẩm +6] được [Huỳnh Uyển Nhi] cường hóa thành [trường thương Huyễn Diệt cực phẩm +7]!

【 thông cáo 】[trường thương Huyễn Diệt cực phẩm +7] được [Huỳnh Uyển Nhi] cường hóa thành [trường thương Huyễn Diệt cực phẩm +8]!

【 thông cáo 】 [trường thương Huyễn Diệt cực phẩm +8] được [Huỳnh Uyển Nhi] cường hóa thành [trường thương Huyễn Diệt cực phẩm +9]!

Dư âm thảo luận vừa nãy trên kênh thế giới còn chưa qua, ba tin cường hóa liên tiếp lại lóa mù mắt quần chúng.

"Khinh bỉ đại gia!"

"Đại gia thực đáng giận!"

"Là vợ của đại gia ╮(╯▽╰)╭"

"Tướng tá ngon lành không bằng gả vào chỗ ngon lành ╮(╯▽╰)╭"

"Cầm tiền của chồng đắp lên người chồng ╮(╯▽╰)╭"

"Bên trên toàn là GATO khỏi giải thích."

Cường hóa thượng phẩm trị giá 200 đồng nháy mắt đã hết nhẵn, vũ khí mới lên tới +9, Hoàng Tử Thao nghĩ đến nước này rồi, cắn răng, quyết tâm, lại đập thêm 200.

Lần này cậu mua trước 100 đồng bảo thạch, tiếp tục đập.

Từ +9 lên +10 có xác suất thất bại cao biến thái, Hoàng Tử Thao đã chuẩn bị sẵn tinh thần 100 còn lại cũng một đi không trở về, ai biết đập viên bảo thạch cuối cùng, lại thành công.

【 thông cáo 】[trường thương Huyễn Diệt cực phẩm +9] được [Huỳnh Uyển Nhi] cường hóa thành [trường thương Huyễn Diệt cực phẩm +10]!

Kênh thế giới sôi sùng sục.

【 hệ thống 】 bạn thân [Kiêm Điệp] của bạn muốn dùng phù định vị bạn thân bay tới đây, có đồng ý hay không? Xác định Hủy bỏ

Hoàng Tử Thao click xác định.

【 trước mặt 】 Huỳnh Uyển Nhi: chị Kiêm Điệp có việc?

Kiêm Điệp trực tiếp nhấn giao dịch với cậu.

【 trước mặt 】 Kiêm Điệp: đặt thương vào.

【 trước mặt 】 Huỳnh Uyển Nhi: hở?

Hoàng Tử Thao tuy không hiểu, nhưng vẫn bỏ cây thương vào cột giao dịch, đối phương không có giao dịch với cậu, nửa phút sau Kiêm Điệp đóng cửa sổ giao dịch.

【 trước mặt 】 Kiêm Điệp: xong rồi.

Hoàng Tử Thao di chuột đến xem, phát hiện vừa nãy Kiêm Điệp đã phụ ma (ếm xì bùa) cho trường thương, là phụ ma tăng đẳng cấp phòng ngự cao cấp nhất trong game.

【 trước mặt 】 Huỳnh Uyển Nhi: a! Chi phí cao lắm á!

【 trước mặt 】 Kiêm Điệp: không có chi phí gì hết, tinh thể lấy từ kho hàng bang hội, bụi phấn là mọi người hủy các trang bị không cần quyên góp ra, có điều con heo Lữ Tiểu Bố nhìn nhầm thuộc tính, đi hủy cái quần mình đang mặc, bây giờ đang khỏa mông vì môi trường.

【 trước mặt 】 Huỳnh Uyển Nhi: ...

【 trước mặt 】 Huỳnh Uyển Nhi: cám ơn mọi người TAT

【 trước mặt 】 Kiêm Điệp: còn nói lời khách sáo như vậy sẽ tịch thu thương.

【 trước mặt 】 Huỳnh Uyển Nhi: (⊙ x ⊙)

Cường hóa xong rồi, ma cũng phụ rồi, trên thương còn một khe bảo thạch bỏ trống, Hoàng Tử Thao phân vân nên gắn bảo thạch tăng máu hay tăng phòng đây.

Đang do dự thì cậu lại nhận được một bức thư, sau khi mở ra Hoàng Tử Thao kinh ngạc đến đờ người.

【 nói chuyện riêng 】 Huỳnh Uyển Nhi: ?????

【 nói chuyện riêng 】 Mộ Dung Phi Thiên: xứng đôi thương của MT nhà chúng ta chứ hả?

Mộ Dung gửi cho cậu không phải thứ gì khác, chính là phần thưởng cho quán quân cuộc thi PK năm nay, một viên bảo thạch cấp bảy màu đen, tất cả thuộc tính tăng 3%.

Trong trò chơi đẳng cấp cao nhất của bảo thạch là cấp sáu, bảo thạch cấp bảy chỉ có trong tình huống cực đặc biệt mới được đưa ra làm phần thưởng, cuộc thi PK năm nay tổng cộng cho ra ba loại bảo thạch cấp bảy, theo thứ tự là bảo thạch màu đen của quán quân, bảo thạch màu tím của á quân và bảo thạch màu cam của quý quân, Hoàng Tử Thao hẳn cũng có một cái, nhưng cậu chưa vào lại tài khoản ở server cũ để xem.

Bởi vì trong "Hồn Đạm OL" bảo thạch thuộc loại vật phẩm có thể tháo dỡ tái sử dụng, cho nên một viên bảo thạch cấp bảy như này có thể nói là vật có giá trên trời, cho dù có tiền cũng mua không được.

【 nói chuyện riêng 】 Huỳnh Uyển Nhi: anh thực sự không tiếc!!

【 nói chuyện riêng 】 Mộ Dung Phi Thiên: cậu đã không tiếc vì sao anh phải tiếc, MT là thể diện của cả bang hội, MT nhà chúng ta xách cây thương như này ra ngoài cũng coi như tăng thể diện cho anh.

【 nói chuyện riêng 】 Huỳnh Uyển Nhi: !!! Được, đại ân không lời nào tạ hết được!

【 nói chuyện riêng 】 Mộ Dung Phi Thiên: thổ lộ thất bại thì bán mình trả đi.

【 nói chuyện riêng 】 Huỳnh Uyển Nhi: 囧

17:30 thứ sáu ngày 2 tháng 12

Kim Mân Thạc cùng Lộc Hàm ngồi uống trà tại Có Một Quán Trà Sữa, Kim Mân Thạc không ngừng trộm nhìn đồng hồ.

"Em có việc?" Lộc Hàm hỏi.

Kim Mân Thạc do dự, lắc đầu, hôm nay Lộc Hàm gọi cậu ra đây, nhưng tâm tình có vẻ không tốt lắm, cậu một bên nghĩ đến màn tỏ tình của Hoàng Tử Thao , một bên lại lo lắng cho Lộc Hàm, không đành lòng để Lộc Hàm một mình.

Hai người lại yên lặng ngồi một hồi, Lộc Hàm đột nhiên mở miệng, nhưng là nhớ lại chuyện cũ.

"Anh, Hoàng Tử Thao , cộng thêm một người, ba đứa bọn anh là bạn nối khố lớn lên bên nhau từ nhỏ."

Kim Mân Thạc bị đề tài của Lộc Hàm hấp dẫn.

"Còn nhớ anh từng kể với em Hoàng Tử Thao đẩy anh ngã xuống sông không? Sau khi anh trèo lên bờ, Hoàng Tử Thao đã chạy mất, anh không có chỗ trút giận, đành đánh một trận với đứa nhỏ còn lại trên bờ, thằng nhóc ấy ở ngay kế bên nhà anh, cũng là đứa bạn thân nhất của Hoàng Tử Thao ."

"Từ nhỏ đến lớn, hai người họ thân đến mức hòa làm một, người kia đặc biệt cưng chiều Hoàng Tử Thao , điều kiện gia đình hắn tốt hơn Hoàng Tử Thao , có thứ gì tốt cũng đều ưu tiên cho Hoàng Tử Thao , đi tới đâu cũng đều quan tâm nó, dù là bạn bè trai gái cũng chưa chắc làm được như hắn."

Lộc Hàm ngập ngừng một chốc, "Hoàng Tử Thao luôn nói mình cong bẩm sinh nhưng kỳ thật không phải."

Kim Mân Thạc kinh ngạc há to miệng.

"Anh luôn cho rằng là người kia đối với Hoàng Tử Thao quá tốt, tốt đến mức đã bẻ cong nó, tuy Hoàng Tử Thao thủy chung không chịu thừa nhận điểm này."

"Mối tình đầu của Hoàng Tử Thao chính là hắn, từ lúc dậy thì Hoàng Tử Thao đã bắt đầu thầm mến hắn, nhưng bởi vì mọi người là anh em thân thiết, Hoàng Tử Thao luôn không dám nói ra miệng, mãi đến khi tốt nghiệp trung học người kia đột nhiên có bạn gái."

"Anh đã nhìn ra tâm tư của Hoàng Tử Thao từ rất sớm, đoạn thời gian ấy Hoàng Tử Thao quả thật sống rất khổ, người kia hay đi tìm Hoàng Tử Thao , thời gian ở bên Hoàng Tử Thao còn nhiều hơn thời gian ở bên bạn gái, Hoàng Tử Thao còn phải làm bộ như không có việc gì ở bên hắn... Đúng là ngu đến cùng cực."

"Sau, anh thật sự nhìn không nổi nữa, trực giác nói với anh, người kia đối với Hoàng Tử Thao không chỉ đơn giản là tình anh em, vì vậy anh cược một ván với Hoàng Tử Thao , chỉ cần anh thắng, nó phải đi thổ lộ với đối phương, mặc kệ có thành hay không cũng phải giải quyết cho xong mối tâm sự này."

"Kỳ thật ván cược anh chỉ nắm chắc phân nửa, nhưng hôm đó không biết ông trời muốn giúp anh hay muốn hạinó, mà lại cho anh thắng dễ dàng."

"Hoàng Tử Thao thua cuộc, dưới sự nửa dụ dỗ nửa ép buộc của anh, chủ động đi bày tỏ với đối phương, mãi đến một khắc ấy, anh vẫn còn cho rằng mình đúng, trực giác của anh là chính xác, bạn gái của người kia chỉ là ngụy trang, kỳ thật hắn thích Hoàng Tử Thao ."

"Thế nhưng không nghĩ tới..." Lộc Hàm dùng sức nắm cái ly, Kim Mân Thạc vài lần hoài nghi cái ly này sẽ bị Lộc Hàm bóp nát.

"Nếu lúc trước không vì sự ngoan cố của anh thì tình cảm mười sáu năm của bọn anh cũng sẽ không sinh ra vết nứt lớn như vậy, ba đứa trúc mã cũng sẽ không thành người xa lạ sau một đêm, tay của Hoàng Tử Thao cũng sẽ không..." Giọng nói của Lộc Hàm nghẹn lại.

Kim Mân Thạc bị dáng vẻ khác thường của Lộc Hàm hù dọa, cậu vươn hai tay, nắm chặt lấy đối phương.

18:00 thứ sáu ngày 2 tháng 12

Trương Nghệ Hưng bước lên bục giảng của giảng đường, mở chương trình học trong máy vi tính, dùng máy chiếu chiếu các slide.

Anh đưa mắt nhìn thời gian dưới góc phải màn hình, đúng sáu giờ tối.

Trong phòng học hơn hai trăm sinh viên dần yên tĩnh lại.

Anh mang mic, thử giọng, "Bây giờ bắt đầu học."

18:30 thứ sáu ngày 2 tháng 12

【 hệ thống 】[Diệc Thần ] đăng nhập.

【 nói chuyện riêng 】 Huỳnh Uyển Nhi: chồng lên rồi ~\(≧▽≦)~

【 hệ thống 】 nương tử [Huỳnh Uyển Nhi] của bạn thông qua kỹ năng Bỉ Dực Song Phi triệu hồi bạn, có đồng ý hay không? Xác định Hủy bỏ

Ngô Diệc Phàm click hủy bỏ.

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : làm chút chuyện, lát nữa qua.

【 nói chuyện riêng 】 Huỳnh Uyển Nhi: được, em chờ anh ~\(≧▽≦)~

Ngô Diệc Phàm đầu tiên đi đến chỗ quản lý phòng ốc, sau đó mua một món đồ từ NPC, dùng Chân Trời Góc Bể bay đến bên cạnh Huỳnh Uyển Nhi, đối phương đang ở bên Thệ Vấn hồ chờ hắn.

Hoàng Tử Thao vừa thấy hắn thì lập tức ấn phím Space nhảy lên, biểu đạt vui sướng của bản thân.

【 nói chuyện riêng 】 Huỳnh Uyển Nhi: ông xã ~~~~

【 nói chuyện riêng 】 Huỳnh Uyển Nhi: em có lời muốn nói với anh ~\(≧▽≦)~

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : tôi cũng có lời muốn nói với cậu.

【 nói chuyện riêng 】 Huỳnh Uyển Nhi: để em nói trước để em nói trước, anh có nhớ lần đầu tiên chúng ta gặp mặt, đặt ra ba điều quy ước không?

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : nhớ.

【 nói chuyện riêng 】 Huỳnh Uyển Nhi: khi ấy em còn chưa dùng điều kiện thứ ba, giờ có thể dùng không?

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : có thể.

【 nói chuyện riêng 】 Huỳnh Uyển Nhi: vậy, điều kiện thứ ba của em là, lát nữa mặc cho em nói gì, ông xã cũng không được nóng giận.

Đối phương nửa ngày không trả lời.

【 nói chuyện riêng 】 Huỳnh Uyển Nhi: được không?

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : được, vậy điều kiện thứ ba của tôi cũng như trên.

【 nói chuyện riêng 】 Huỳnh Uyển Nhi: ~\(≧▽≦)~

【 nói chuyện riêng 】 Huỳnh Uyển Nhi: vậy để em nói trước, em có cái muốn tặng anh.

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : không, để tôi nói trước đã, tôi cũng có cái muốn tặng cậu.

Trên đầu Diệc Thần xuất hiện dấu hiệu Thương Thành, sau một lát, trên màn hình Hoàng Tử Thao xuất hiện icon quà tặng.

Cậu nghi hoặc click vào, phát hiện Ngô Diệc Phàm lại tặng cậu một tọa kỵ hai người vĩnh cữu đắt giá nhất trong Thương Thành.

【 nói chuyện riêng 】 Huỳnh Uyển Nhi: ??? Ông xã có ý gì?

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : đây là quà tặng thứ nhất của tôi.

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : vừa nãy tôi đã đến chỗ quản lý phòng ốc sang tên nhà ở của tôi cho cậu, trong nhà kho có không ít đồ đạc, đều tặng hết cho cậu, đấy là quà thứ hai của tôi.

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : cùng với món thứ ba.

Ngô Diệc Phàm xin giao dịch.

Hoàng Tử Thao đồng ý.

Giao diện giao dịch mở ra.

Ngô Diệc Phàm thả món quà thứ ba lên.

Ngón trỏ đặt trên con chuột của Hoàng Tử Thao đã hơi phát run, chậm chạp không thể nhấn xuống.

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : từ lần đầu tiên chúng ta gặp mặt, là tôi ép buộc cậu ở lại, tôi dùng nợ nần uy hiếp cậu, nhưng thực tế cậu không nợ tôi một xu tiền.

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : cậu ở lại, giúp tôi diễn trò, giúp tôi bảo vệ danh dự Huỳnh Uyển Nhi, tuy có khi cậu rất đáng ghét nhưng vô luận thế nào, tôi phải thừa nhận, cậu giúp đỡ tôi rất nhiều, là chiến hữu tôi không thể thiếu, nếu không có cậu, bọn tôi không có khả năng thông Giếng Trăng nhanh như vậy.

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : tôi biết làm thế này rất khốn nạn, thậm chí có vẻ qua cầu rút ván, nhưng tôi không nghĩ ra cách thức nào khác để bồi thường, nếu còn có thứ cậu muốn mà tôi có thể làm được, tôi nhất định sẽ thỏa mãn.

Hoàng Tử Thao rất muốn hỏi tại sao, nhưng không biết vì sao không thể hỏi ra miệng.

Cậu ngây ngốc nhấn xác nhận, mở ba lô, trường thương và kéo nằm song song bên nhau, mỉa mai đến cỡ nào.

Cho tới giờ cậu không hề biết Huỳnh Uyển Nhi và Diệc Thần , một cặp vợ chồng mô pHạm như vậy, kết hôn với nhau lại là Nhân Duyên Ngắn Ngủi, cậu vốn tưởng rằng người chịu bỏ tiền vào game như Ngô Diệc Phàm , nhất định sẽ cho đối phương một lời hứa hẹn Tình Chắc Hơn Vàng.

Hóa ra một cuộc hôn nhân được người người ca tụng, chỉ cần một cây kéo đồng trị giá 12 đồng tiền là có thể cắt đứt dễ dàng; hóa ra hai người có thể đi bao xa, trước giờ chưa từng quyết định bởi lời thề ban đầu.

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : cám ơn cậu luôn một mực khoan nhượng tôi, từ nay về sau, cậu muốn đi nơi nào, muốn ở cùng ai, là quyền tự do của cậu.

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : nếu cậu cắt, khi phát thông báo cũng sẽ mang tiếng tốt cho cậu hơn.

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : cho nên kéo này, hi vọng có thể do cậu Hạ.

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : thực xin lỗi.

Hoàng Tử Thao run rẩy nhấn đúp vào kéo.

Trên màn ảnh nhảy ra cửa sổ: bạn xác nhận muốn cắt đứt nhân duyên hai người, cùng Diệc Thần đoạn tuyệt tình nghĩa vợ chồng sao?

Hoàng Tử Thao di chuột, nhắm mắt, nhấn xuống.

Cùng lúc đó, trên màn hình của tất cả người chơi online đều xuất hiện cùng một tin tức.

【 thông cáo 】 [Huỳnh Uyển Nhi] giơ tay Hạ đao, chặt đứt tình duyên cùng [Diệc Thần ], từ nay về sau mỗi người một ngả, kẻ đông người tây, không còn dây dưa, chốn giang hồ quên nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro