Chương 70

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

, Chapter.70 Khi thiếu chủ ngây thơ thức tỉnh

Người gởi tin: Peach (Tiểu Đào Tử trăm lần bẻ cũng không cong), khu gửi: Homosexual

Tiêu đề: lần trước họp off phân nửa thì bị OX tróc về, không chơi được gì, mod tổ chức thêm lần nữa đi!

Trạm gởi tin: BBS đại học Yên Sơn trăm năm trồng người

Lần này phải đảm bảo công tác giữ bí mật!

——————————————————————————-

Người gởi tin: Nightwolf (Diệc Thần ), khu gửi: Homosexual

Tiêu đề: Re: lần trước họp off phân nửa thì bị OX tróc về, không chơi được gì, mod tổ chức thêm lần nữa đi!

Trạm gởi tin: BBS đại học khoa học kỹ thuật Sâm Lam màu lam biển rừng chuyển tới BBS đại học Yên Sơn trăm năm trồng người

Được, gặp ở đâu, cùng nhau ha?

——————————————————————————-

Người gởi tin: Hisui (Bảo Thạc @ giám đốc văn phòng giám sát vườn bách thú), khu gửi: Homosexual

Tiêu đề: Re: lần trước họp off phân nửa thì bị OX tróc về, không chơi được gì, mod tổ chức thêm lần nữa đi!

Trạm gởi tin: BBS đại học Yên Sơn trăm năm trồng người

Ha ha, ai kia bị lật tẩy rồi, để xem xem chủ thớt về sau còn dám tung hoành ở trong box không?

——————————————————————————-

Người gởi tin: Peach (Tiểu Đào Tử trung trinh như một), khu gửi: Homosexual

Tiêu đề: Re: lần trước họp off phân nửa thì bị OX tróc về, không chơi được gì, mod tổ chức thêm lần nữa đi!

Trạm gởi tin: BBS đại học Yên Sơn trăm năm trồng người

Tài khoản tự sát rồi, hữu duyên giang hồ gặp lại! (ToT)

——————————————————————————-

Ngô Diệc Phàm buổi sáng không có giờ học cũng không có chuyện gì làm bèn chủ động đến hồ bơi tập luyện, huấn luyện viên thấy hắn tập bơi thì hướng dẫn cho hắn một chốc, sau đó nhìn Ngô Diệc Phàm từ trên xuống dưới, cảm thấy đối phương dường như có cường tráng hơn học kỳ trước.

"Có phải kỳ nghỉ cậu rèn luyện thêm sức bền không? Sức chi trên của cậu vốn đã đủ rồi, lẽ nào cậu còn định đổi sang tập cử tạ?"

Ngô Diệc Phàm lắc đầu, "Còn chưa đủ, chuẩn bị luyện thêm nữa."

Vốn hắn cho rằng bản thân sẽ tìm một cô bạn gái nhỏ nhắn xinh xắn, nào ngờ lại tìm một đứa con trai chiều cao xấp xỉ mình, điều này làm cho Ngô Diệc Phàm sâu sắc nhận ra tầm quan trọng của sức mạnh.

Vào mỗi buổi trưa của kỳ thực tập nghỉ đông, Ngô Diệc Phàm đặc biệt rèn luyện ở phòng tập thể thao của công ty, ngoại trừ dụng cụ còn khổ luyện cả vật tự do, Ngô Diệc Phàm bây giờ, sức chiến đấu tuy không sánh bằng Lộc Hàm, nhưng đối mặt với cỡ như Chu Mịch của học viện thể thao sẽ không rơi xuống hạ phong.

Từ hồ bơi trở lại ký túc xá đã là mười rưỡi sáng, hắn mở máy login, phát hiện Hoàng Tử Thao online.

Hoàng Tử Thao tổ Ngô Diệc Phàm , rồi thêm Tiểu Khấu Nhi và tướng công vào đội, sau đó tùy tiện gọi thêm một dã nhân trên kênh thế giới cùng xuất phát đi làm nhiệm vụ phó bản mỗi ngày. Tiểu phó bản hôm nay rất đơn giản, đa số mọi người nhắm mắt cũng có thể vượt qua, đáng tiếc trong đó không bao gồm tướng công Tiểu Khấu Nhi.

Ngô Diệc Phàm vừa thấy người này đã dự cảm được hành trình phó bản sẽ không thuận lợi, quả nhiên, vừa vào đã xảy ra tùm lum trạng huống, BOSS đầu tiên còn chưa đánh tới, dã nhân đã rớt mạng mất tăm, Tiểu Khấu Nhi tức đến mức bắt đầu lên lớp tướng công nhà mình, đối phương vẫn như cũ vâng vâng dạ dạ tựa nàng dâu, há mồm mở miệng là lời nương tử đúng lắm.

Hoàng Tử Thao thấy Tiểu Khấu Nhi đang nổi nóng, tựa hồ không có ý đánh tiếp, bèn dứt khoát cùng Ngô Diệc Phàm lui đội tìm đội khác. Vừa hay ở bản đồ phó bản có người đang hô ba thiếu hai, Hoàng Tử Thao thêm đội xong mới phát hiện ba người trong đội có hai người mình quen, một là ông anh hacker lần trước hack tài khoản của cậu sau đó giúp cậu đại ân, người còn lại thì là... Súng Cũ.

Hoàng Tử Thao rốt cục nhớ ra ngày ấy vì sao nhìn thấy tên Súng Cũ quen mắt, cậu đã gặp ID này trong game, còn nói chuyện với gã, không nghĩ tới lại được gặp chân nhân ngoài đời.

Người thứ ba trong đội tên là Tiểu Lộ, cũng thuộc bang hội Triều Đại Đế Quốc, xem ra toàn là nhân sĩ trong giới, song Hoàng Tử Thao không có ý định nhận thân, áp lực Súng Cũ gây cho cậu lần trước vẫn còn mới mẻ, cậu chẳng muốn bại lộ thân phận của mình chút nào.

Lần này phó bản đánh rất thuận lợi, người tên Tiểu Lộ dọc đường đi nói rất nhiều, Súng Cũ cũng rất hay nói, hơn nữa trong ngôn ngữ còn hơi khách sáo, hoàn toàn không giống người ở riêng với Hoàng Tử Thao hôm ấy.

Rất nhanh phó bản đánh xong, ra một trang bị lam, trang bị lam của những phó bản con như này bình thường không ai cần, trừ phi có người nói trước không thì tất cả mọi người đều chọn tự do ném xúc xắc phân phối, Hoàng Tử Thao bùng nổ nhân phẩm ROLL ra 99 điểm, còn đang khoe khoang thì bên này Tiểu Lộ đã bất mãn, nói mình cũng muốn.

Trang bị lam này nhặt xong sẽ gắn chặt (gắn với nhân vật, chỉ có thể vứt bỏ không thể bán không thể chuyển giao), Hoàng Tử Thao mặc dù không dùng nhưng cũng vô phương giao dịch, Tiểu Lộ lầm bầm nửa ngày, tuy không trắng ra nhưng cũng lờ mờ biểu đạt mình bất mãn với Hoàng Tử Thao .

【 đội ngũ 】 Súng Cũ: cô ấy lại không biết cậu có nhu cầu, lần sau có muốn thì dặn trước, xong mới nói thì có ích gì.

【 đội ngũ 】 Tiểu Lộ: người ta đánh phó bản này quá trời lần, chưa thấy rơi lần nào, cho rằng sẽ không ra nên mới quên chứ bộ.

【 đội ngũ 】 Súng Cũ: được rồi, lần sau đánh tiếp là được rồi.

【 đội ngũ 】 Tiểu Lộ: đã đánh không biết bao nhiêu lần, đánh đến độ sắp hộc máu, haizz, số em đúng là đen đủi, hoặc không ra, hoặc ra cũng bị người ROLL mất.

Những người khác không hề nói tiếp, Tiểu Lộ lại nói bóng nói gió thêm nửa ngày, Hoàng Tử Thao đã có chút bực mình, chuyện này vốn chính là lỗi cậu ta, hơn nữa kết quả cũng đã định rồi, nhăn nhó có tác dụng gì, đáng tiếc còn chưa chờ cậu lên tiếng, đã có người trực tiếp biến sắc mặt.

【 đội ngũ 】 Súng Cũ: cậu có yên hay không? Cho cậu thể diện mà không biết xấu hổ, quỳ xuống cho ta!

Tiểu Lộ thực sự dùng động tác có sẵn trong game quỳ xuống ngay lập tức, coi cái tốc độ phản ứng nhanh gọn lẹ kia, không thể không nghi ngờ cậu ta hẳn phải thiết lập quỳ xuống thành phím tắt rồi. Chẳng qua trong trò chơi acc nam là quỳ một gối, nhìn vào cũng không phải chuyện to tát gì.

Hoàng Tử Thao nhìn mà trợn mắt há mồm: ối đệch, dạy dỗ qua mạng à? Nhập vai cũng nhanh quá đi!

【 đội ngũ 】 Huỳnh Uyển Nhi: này...

Lời nói của Huỳnh Uyển Nhi làm Súng Cũ nhận ra vẫn còn người ngoài ở đây.

【 đội ngũ 】 Súng Cũ: xin lỗi xin lỗi, quên mất mấy người còn trong đội.

【 đội ngũ 】 [Diệc Thần ] bị đá ra khỏi đội.

【 đội ngũ 】 [Huỳnh Uyển Nhi] bị đá ra khỏi đội.

Hoàng Tử Thao rất không biết nói gì, nhưng cũng may đã đánh xong phó bản, vừa lúc rời đội có thể truyền tống ra ngoài trả nhiệm vụ.

Ông anh hacker cũng lui đội chờ truyền tống, trước khi đi còn chào hỏi Hoàng Tử Thao .

【 trước mặt 】 Chính Nhân Quân Tử: tạm biệt Huỳnh Uyển Nhi đệ đệ! Lần sau lại cùng chơi hen!

【 trước mặt 】 Huỳnh Uyển Nhi: =.= tui là con gái.

Sau đó cậu lại ngầm chọt qua.

【 nói chuyện riêng 】 Huỳnh Uyển Nhi: đừng gọi bậy!

【 nói chuyện riêng 】 Chính Nhân Quân Tử: sao vậy?

【 nói chuyện riêng 】 Huỳnh Uyển Nhi: bị người khác nghe thì làm sao!

【 nói chuyện riêng 】 Chính Nhân Quân Tử: ở đây không phải chỉ có mỗi chồng cậu thôi sao, chẳng lẽ hắn còn không biết cậu là nam?

【 nói chuyện riêng 】 Huyển Uyển Nhi: hắn biết! Nhưng hắn không biết cậu biết!

【 nói chuyện riêng 】 Chính Nhân Quân Tử: hơi khó đọc, chờ tui ngẫm đã...

【 nói chuyện riêng 】 Huỳnh Uyển Nhi: tóm lại đừng kêu! Cũng không được nói chuyện với chồng tui!

【 nói chuyện riêng 】 Chính Nhân Quân Tử: tại sao?

【 nói chuyện riêng 】 Huỳnh Uyển Nhi: hắn không phải trong giới!

【 nói chuyện riêng 】 Chính Nhân Quân Tử: không phải trong giới là có ý gì? Thôi cậu cứ rút bang vào bang bọn tui đi.

【 nói chuyện riêng 】 Huỳnh Uyển Nhi: cậu biến đi!

Ngô Diệc Phàm lại lần nữa tổ đội Hoàng Tử Thao .

【 đội ngũ 】 Diệc Thần : sao không đi trả nhiệm vụ?

【 đội ngũ 】 Huỳnh Uyển Nhi: đến đây đến đây.

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : chào.

【 nói chuyện riêng 】 Chính Nhân Quân Tử: YO!

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : cậu biết bà xã tôi?

【 nói chuyện riêng 】 Chính Nhân Quân Tử: bà xã anh bảo tui không được nói chuyện với anh!

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : tại sao?

【 nói chuyện riêng 】 Chính Nhân Quân Tử: bởi vì anh không phải trong giới!

Lại là trong giới, con ngươi Ngô Diệc Phàm tối lại, đm đây rốt cuộc là cái giới quỷ gì vậy.

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : tôi biết, nhưng cậu ấy không biết tôi biết.

【 nói chuyện riêng 】 Chính Nhân Quân Tử: hơi khó đọc, chờ tui ngẫm đã...

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : kỳ thật tôi cũng muốn hiểu rõ về cậu ấy hơn, nhưng không biết phải bắt đầu từ đâu.

【 nói chuyện riêng 】 Chính Nhân Quân Tử: à! Này thì dễ!

Đối diện gửi qua vài chuỗi chữ số và chữ cái.

【 nói chuyện riêng 】 Chính Nhân Quân Tử: đây là địa chỉ IP hiện giờ của cộng đồng, đây là địa chỉ dự phòng, bởi vì có thể bị đóng cửa bất cứ lúc nào, lỡ như IP dự phòng cũng không vào được thì gửi E-MAIL cho địa chỉ này, tiêu đề viết NEWIP, hệ thống sẽ tự động gửi cho anh địa chỉ mới!

【 nói chuyện riêng 】 Chính Nhân Quân Tử: anh phải sớm hiểu biết một chút, nếu không làm sao thỏa mãn được vợ mình? Thời gian dài cậu ta sẽ bỏ trốn cùng người khác đấy!

Ngô Diệc Phàm nghĩ, cậu ta dám.

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : xin hỏi cậu có biết ID cộng đồng của cậu ấy là gì không?

【 nói chuyện riêng 】 Chính Nhân Quân Tử: anh chờ chút!

Một lát sau cậu ta trở lại.

【 nói chuyện riêng 】 Chính Nhân Quân Tử: Linh Dương Không Biết Bay!

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : tốt, tôi biết rồi, chuyện này tôi muốn cho cậu ấy một bất ngờ, cho nên...

【 nói chuyện riêng 】 Chính Nhân Quân Tử: yên tâm! Tui sẽ không nói cho cậu ta!

【 nói chuyện riêng 】 Diệc Thần : vậy cám ơn cậu.

【 nói chuyện riêng 】 Chính Nhân Quân Tử: không có gì! Ở trong diễn đàn tui cũng mang tên này, có việc cứ CALL tui! Biết thì sẽ nói, nói thì sẽ nói hết, cuối cùng chốt một câu ——

【 nói chuyện riêng 】 Chính Nhân Quân Tử: hoan nghênh nhập giới!

【 đội ngũ 】 Huỳnh Uyển Nhi: chồng à sao hôm nay anh cứ cà tệch cà tàng vậy, mạng lag hở?

【 đội ngũ 】 Diệc Thần : vừa rồi có một chút, giờ tốt rồi, đi thôi.

Trả xong nhiệm vụ đã là giờ cơm trưa, Ngô Diệc Phàm đi căn tin mua cơm, trở về phòng ngủ vừa ăn vừa nhập địa chỉ IP mới được đưa.

Tốc độ mở web này của mạng trường không ngờ còn nhanh dữ, tiêu đề website là —— Đế Quốc Sói Hoang – Giới BDSM Lớn Nhất Toàn Cầu Của Người Hoa.

Chính Nhân Quân Tử chỉ nói đây là một cộng đồng, Ngô Diệc Phàm không ngờ cộng đồng này còn có quy mô lớn như vậy, có gần một trăm box, phía dưới cùng hiển thị có hơn một ngàn người đang online, đây là vào ban ngày.

Các box được phân loại kỹ càng tỉ mỉ đến mức đường tơ kẽ tóc, nhưng không vì phân chia quá nhiều mà ảnh hưởng đến độ hoạt động, tương phản số topic cùng ngày của từng box đều rất nhiều.

Ngô Diệc Phàm di chuột kéo nhanh xuống, công dụng của từng box đều được ghi trong phần tên gọi, giúp người ta xem cái hiểu liền.

Là một chàng trai khỏe mạnh đương kỳ thanh xuân, Ngô Diệc Phàm đương nhiên cũng từng thăm hỏi những diễn đàn người lớn, nhưng các box trong đó chỉ được phân loại đơn giản là hình ảnh, tiểu thuyết, điện ảnh, tỉ mỉ hơn thì là Âu Mỹ, Nhật Bản, sản phẩm trong nước, tuyệt đối không trắng trợn như này, có vài cái thậm chí đã tới mức khó coi.

Ngô Diệc Phàm nhíu mày, Hoàng Tử Thao bình thường toàn xem mấy thứ này?

Tất cả các box đều là box tư mật, click vào sẽ thông báo phải đăng kí, khi đăng kí lại thông báo không mở cửa cho người ngoài.

Ngẫm nghĩ giây lát, Ngô Diệc Phàm lại mở một cửa sổ, đăng nhập web taobao (web này chắc mọi người ít nhiều có nghe thấy, là 1 dạng ebay của TQ), nhập tên của cộng đồng.

Quả nhiên ở đây có người đang rao bán code mời và tài khoản cộng đồng, rẻ nhất cũng phải một trăm, còn đắt nhất có khi đến bảy tám trăm, giá càng cao, quyền Hạn càng cao, có thể tiến vào box download tài nguyên cao cấp hơn.

Ngô Diệc Phàm không có nhu cầu download, bèn liên hệ người bán mua một code mời cơ bản nhất, đoạn quay lại tiếp tục đăng kí.

Nickname diễn đàn, hắn nhập đại một tên tiếng Anh.

Ba vòng, phải điền, Ngô Diệc Phàm không hiểu, đàn ông mà cũng phải điền ba vòng?

Bất đắc dĩ hắn đành đi hỏi người bán vừa rồi, nghe xong người bán rất kinh ngạc.

"Anh không hiểu ba vòng? Anh có phải G không vậy?"

Song sau đó người bán vẫn nói cho hắn biết, "Chiều cao, cân nặng, tuổi."

Ngô Diệc Phàm điền chi tiết.

Theo lẽ thường mà nói thì Hạng mục tiếp theo phải là giới tính, các trang web khác khi đăng kí thì sẽ có ba lựa chọn, bí mật, nam, nữ, ở trong này giới tính biến thành thân phận, ba lựa chọn theo thứ tự là song hướng, chủ, nô.

Ngô Diệc Phàm nghĩ nghĩ, chọn cái ở giữa.

Tiếp theo là các nội dung tùy chọn, Ngô Diệc Phàm xem sơ qua, chủ yếu là thống kê sở thích cá nhân và nội dung có thể tiếp thụ, bên trong còn có một Hạng mục, bạn cố định (nếu có xin điền ID cộng đồng).

Lần này hắn không cần nghĩ ngợi, trực tiếp giơ tay nhập vào, Gấu Trúc Không Biết Bay.

Đăng kí thành công. Đầu tiên hắn tới box trò chơi, quả nhiên ở phần sticky thấy được topic bang hội Triều Đại Đế Quốc chiêu mộ của Súng Cũ.

Ra khỏi box trò chơi, đại khái xem lướt qua các khu, có khu quản lý, khu thành viên, khu triển lãm BDSM, xuống chút nữa có khu sùng đồ vật, bên trong phân loại kỹ càng chi tiết, như là giày da, giày thể thao, giày vải, đồng phục, vớ trắng, chân trần... Không ngờ mỗi cái đều có một box riêng.

Trong khu sùng đồ vật, xếp đầu tiên là box yêu giày bốt, hắn click vào.

Tùy ý xem vài topic trong đó, Ngô Diệc Phàm ngộ tính rất cao, vừa xem đã hiểu.

Thì ra là vậy.

Ăn cơm xong, hắn bình tĩnh logout, dọn sạch ghi chép lịch sử, tắt trình duyệt, gấp nhỏ mảnh giấy ghi IP cộng đồng, cất đi, tựa như chưa từng xảy ra chuyện gì.

Buổi chiều Ngô Diệc Phàm có bốn tiết liền, sau khi tan học, hắn không về ký túc xá mà quẹo bước ra khỏi cổng trường.

Đi bộ mười phút, đến thang máy một chung cư ngoài trường học, hồi trước khi hắn vừa nhập học nhà hắn sợ hắn ở ký túc xá không quen nên đã mua một căn, nhưng hắn thì trái lại cảm thấy ở ký túc xá tiện hơn nhiều, trước kia thỉnh thoảng cuối tuần sẽ đến ở một hôm, từ khi ở bên Hoàng Tử Thao thì mỗi cuối tuần đều qua đêm tại nhà cậu, nơi này cơ bản bị bỏ không.

Trước mắt chức năng chủ yếu của căn hộ này vẫn là dùng để chứa đồ.

Ngô Diệc Phàm lấy ra chìa khóa mở cửa, vào nhà, đóng cửa, bật đèn, chẳng thèm đổi giày mà đi thẳng về phía phòng ngủ.

Phòng ngủ rất lớn, bên trong còn có một phòng chứa quần áo riêng biệt, đây cũng là một trong những nguyên nhân chủ yếu mua căn hộ này.

Trên vách tường phòng chứa đồ có một tủ âm tường cỡ bự, hai cánh cửa lá sách che kín bên trong tủ, phối hợp với ánh sáng lờ mờ trong phòng chứa đồ khép kín, nơi này tràn đầy cảm giác thần bí, làm người ta có ham muốn rình coi.

Hai tay Ngô Diệc Phàm chậm rãi đặt lên ven cửa lá sách, tĩnh một chốc, đoạn dùng sức, cùng với âm thanh ma sát kịch liệt giữa ròng rọc và cửa gỗ, hai cánh cửa bỗng trượt về hai bên, lộ ra chân diện mục bên trong.

Nhìn thấy đồ bên trong, khóe miệng Ngô Diệc Phàm dần nhếch lên, nếu giờ phút này có người ở đây, nhất định sẽ hết hồn vì trên mặt Ngô Diệc Phàm hiện ra một nụ cười quỷ dị chưa từng thấy.

Trong tủ trưng bày mấy chục đôi giày bốt muôn hình vạn trạng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro