Phần Mở Đầu ( quá khứ)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong tộc cung Kim Hoàng Tộc có 1 người phụ nữ được gọi là “Aí” Hoàng Hậu bà là vợ cả của Đức Vương Kim Hoàng Tộc là 1 người ác độc, nham hiểm và cực kì sảo trá và lúc nào cũng hành hạ Vương Phi khi k có Đức Vương ở trong cung. Bà đang có 1 âm mưu giết đi đứa con đầu lòng của Vương Phi Sa Âu Nhi vì nếu Vương Phi sinh ra đứa con có Huyết Tộc Kim Hoàng thì bà ta và con của bà sẽ bị quăng ra khỏi hoàng cung và phải bị sa thải khỏi đất nước Kim Hoàng Tộc này, vì biết bí mật của Hoàng Hậu nên Vương Phi đã giả vờ tỏ ra là con của mình k hề có huyết tộc và còn bị dị tật bẩm sinh . Sau vài lần che giấu, đánh lừa thì cũng thành công, đúng như dự đoán bà bị Hoàng Hậu và Đức Vương trục xuất ra khỏi Hoàng Kim quốc. Sau khi trục xuất Đức Vương đã thương hại nên cho bà 1 mảnh đất bỏ hoang ngoài thành để sinh sống. sau khi bỏ đi bà cũng buồn bã và k giám về nhà gặp phụ thân nên đã bỏ đi biệt tích, bà đã lấy mẫu đất vua cho và bán đi lấy tiền xây 1 căn nhà nhỏ ở gần bìa rừng và sống 1 cuộc sống nhàn hạ , bà là 1 người hiền lành tốt tính nên thôn mà bà sống rất được mọi người yêu quý bà…sau khi trải qua vài tháng thì cũng tới lúc bà sinh nở…. vì k chồng k người thân bên cạnh nên các hộ dân gần xa cùng đỡ đẻ cho Âu Nhi (Vương Phi nhưng bây giờ k còn là Vương Phi nữa mà chỉ là Sa Âu Nhi bình thường)…..sau khi sinh….

_Âu Nhi...Âu Nhi con của cô sinh rồi sinh rồi….tiếng của già làng và mọi người vang lên…

_Ôi !!! là 1 bé gái xinh quá….này…mọi người nhìn đi nhìn đi ta đoán sau này cô bé sẽ là mỹ nữ đẹp nhất Sà Thành cho mà koi…tiếng nói này là của 1 bà mẹ đỡ đẻ trong số người đang có mặt…

Mọi người nghe rồi cười to vang khắp nhà nên bà trưởng thôn mới nói:

_Thôi thôi mọi người hết nhiệm vụ rồi thì ra ngoài đi cho mẹ con người ta bên nhau ….chứ mọi người định ở đây luôn à?….bộ mấy người k đi làm việc sao?....tối nay chúng ta sẽ làm tiệc để mừng cô Âu Nhi đây sinh mọi người thấy được k?...

Nghe bà trưởng thôn nói vậy nên mọi người cũng ủng hộ và nói:

_Được được…tôi đồng ý…để bây giờ tôi về nhà nhổ 1 thau rau quả mang lên rồi mọi người cung nấu….

Ừ được đấy…tôi cũng sẽ mang ra 1 cân thịt để chung vui…

Sau khi bàn bạt tùm lum thì  mọi người quyết định nhà ai có gì thi mang cái đó còn k có thì có thể góp chút sức để giúp vậy….

Bàn xong ai nấy cũng ra về với vẻ mặt nôn nao và vui vẻ…bây giờ chỉ còn già làng ở lại và nói:

_Này Âu Nhi ta thì chả có gì quý báu và dân làng này cũng k có gì nhiều chỉ có cái tấm lòng bao dung và vui vẻ…nay ta rất vui và mừng cho con đã hạ sinh thành công 1 bé gái kháu khỉnh như vậy ta rất mừng nên sãnh đây ta sẽ trao cho con 1 cái vòng lắc này làm quà nhé….

Nghe già làng nói vậy thì Âu Nhi  vô cùng ngạc nhiên và ngượng dậy để ngồi lên thì bị già làng ấn nhẹ bả vai xuống giường và nói:

_Con k cần phải như vậy từ khi con về làng thì làng ta cải thiện được nhiều thứ và biết được nhiều điều nên bây giờ con k cần phải khách sao cứ nhận quà cho ta vui.

Bà nói xong thì rúi cái vòng vào tay của Âu Nhi…. Còn về Âu Nhi thì rất cảm kích và nói:

_Dạ con cảm ơn người…nhưng vật này con k giám nhận…khi về làng nay sống con cảm giác nơi này ai cũng yêu thương con và đã giúp con rất nhiều nên….con….

_Con đừng như thế….nếu con k lấy thì ai sẽ lấy đây với lại con nên nhớ…đứa con của con sinh ra k phải người bình thường vật này sau này sẽ giúp ích cho nó đấy…

Nghe bà nói mà Âu Nhi mở to tròn mắt và nói:

_Ý của già làng là sao con….k hiểu….

Bà nghe rồi cười và thở dài nói….:

_Con k hiểu cũng phải…đây là chiếc vòng “Áp chế sức mạnh” nói cách khác thì chiếc vòng này có thể giấu đi sức mạnh thật sự bên trong con bé để khỏi cho người khác biết sức mạnh thật bên trong nó…và sau này nó sẽ ít bị người khác chú ý và đặc biệt là Kim Hoàng Tộc sẽ k biết nó là ai và cũng sẽ k đuổi giết nó.

Bà kể xong rồi thở phào rồi nhìn Âu Nhi và nói tiếp:

_Con à!!! Cuộc sống vốn dĩ đã k có sự công bằng việc con bỏ đi cũng là phải bởi chưa chắc gì con ở đó mà sinh đẻ àn toàn được…số mệnh đã định là chỉ có thể sống ngắn ngủi với đứa con này thì tại sao con k truyền tất cả các “kiến thức” mà con học cho nó… chỉ có làm vậy thì sau này nó mới k bị người ta bắt nạt được…

Nghe nói tới đây thì Âu Nhi cũng nói:

_Điều này là chắc rồi…nhưng con chỉ có thể dạy cho nó về võ thuật, súng và đao kiếm,….v..v… còn về cái khác thì…

Bà nghe rồi cười….nói:

_Con quên ta là ai sao…lúc ta còn trên giang hồ thì ta đã được mệnh danh là “Nữ hoàng dùng độc” nên chuyện còn lại cứ giao cho ta…nhưng điều ta lo là sớm muộn gì thì Hoàng Hậu cũng biết bởi tai mắt của ả ở khắp nơi nên con cũng phải cẩn thận đấy…

Bà nhắc nhở xong thì tiếng khóc của đứa bé vang lên, thấy con mình khóc bà mẹ (Âu Nhi) ôm lấy con và dỗ dành…thấy vậy thì bà già làng nói:

_Thôi ta cũng phải đi chuẩn bị chút đồ cho buổi tiệc con cứ nằm đây cần gì thì kêu người giúp…mà này con nó đói rồi đó cho nó bú đi kẻo lại khóc….

Nói rồi bà đi ra ngoài bỏ lại 2 mẹ con đang ôm nhau…nhìn thấy con mình mà bà mẹ cười rồi nói:

_Con à!!! Ta k biết khi nào còn có thể ở bên con nhưng ta hứa nếu có ai mà giám đụng đến con thì ta sẽ cho người đó chết k toàn thây…

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro