Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hè ơi, mau đến đi
Đến cho phai nhòa năm tháng
Đến cho những phút lỡ làng
Đã mãi trôi qua

Hè ơi, mau đến đi

Đến gột sạch và làm mát lòng ta
Mang hơi thở đến cánh rừng bao la
Nơi heo hắt chỉ có màu ánh nắng
Chỉ có thiên thiên, và lòng ta trong trắng.

Và sẽ không còn ai
Không còn nơi nào
Níu chân ta được nữa
Ta bay lên phủ vùi đi vết thương không thể chữa
Ta bay lên
Với bầu trời tự do
Cùng đôi cánh vô hình dưới làn mưa
Cùng ánh bình minh xa khuất chân trời
Cùng cơn mưa, liệu còn hay chưa?
Một vẻ đẹp đẽ
phải chăng
quá đỗi dư thừa.

Điều khiến ta nhớ lại
sự chìm đắm
Trong nụ cười khe khẽ
Trong tiếng chim kêu rất nhẹ
Trong chiếc ô, hai đứa cùng che
Trong tiếng lật trang vở, hai đứa cùng đọc se sẽ.

Trong những kí ức sẽ không bao giờ tới.
Trong vùng đất hứa không còn ai ghé chơi
Trong những cảm giác tưởng như xa vời
Vẫn còn chút mơn man nơi da thịt.
Không bao giờ còn nữa.

Hè ơi,
Hè à,
Mau đến đi.

Quất.
16:03 28/03/23

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro