Kỉ niệm SeJun 16/01/2020

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cắt mọi liên lạc khi bước lên chuyến bay và chỉ vài giờ sau khi mở máy trở lại , Sehun với một story ins từ Jun...
Sehun gõ mạnh vào điện thoại của mình ngay lúc máy bay của Họ hạ cánh. Người quản lý của Sehun nhìn Cậu nhưng không nói gì, chỉ im lặng hướng dẫn Cậu khi họ đi qua sân bay . Khuôn mặt Sehun lúc này không kiên nhẫn , đầu chân mày gần giao nhau, che giấu sự lo lắng đang tích tụ bên trong Sehun.
[Anh vẫn còn thức ah ?]
[Chúng tôi vừa hạ cánh.]
[Em thấy bài viết của anh . Anh đang ở trường quay à ?]
[Anh có ổn không?]
[Jun nói chuyện với em. Làm ơn đi .]
[Nhắn tin cho em ngay khi anh có thể ].
Sehun hồi hộp chờ đợi mặc dù cậu cố gắng không thể hiện điều đó.
Sehun được bao quanh bởi người hâm mộ và máy ảnh, người hâm mộ đã chờ đợi cậu, cổ vũ cho cậu. Cậu không thể làm họ thất vọng. Vì vậy, cậu mỉm cười hài lòng, vẫy tay và cuối đầu chào .
Cuối cùng, ngay khi họ vừa thoát ra khỏi đám đông và vào trong chiếc xe đang chờ, điện thoại của Sehun 'ping'.
[[Chào em. Anh vừa mới ra khỏi phòng tắm]]
[[Chuyến bay của em thế nào?]]
Hãy tin tưởng Junmyeon sẽ lo lắng cho Sehun khi bản thân anh có những lo lắng chồng chất của riêng mình .
[Nó rất tốt . Chúng tôi đã an toàn. Xe đang hướng về khách sạn ngay bây giờ .]
[Anh như thế nào ?]
Thanh thông báo hiển thị người soạn văn bản xuất hiện rồi biến mất . Sehun gần như có thể thấy Jun đang gõ và gõ với một cái nhíu mày trên khuôn mặt .
Điều đó không làm Sehun cảm thấy tốt hơn .

Cuối cùng...
[[Anh mệt mỏi , Hun]].
Sehun quay lại người quản lý của mình . ''Hyung, bao lâu nữa cho đến khi chúng ta đến khách sạn?''
"Chúng ta gần đến rồi. Có lẽ khoảng năm phút nữa. Có chuyện gì không?"
''Không có gì. Chỉ muốn đi ngủ sớm thôi.''
Sehun quay lại với điện thoại của mình.
[Đợi em một chút. Em sẽ gọi cho anh khi em đến khách sạn] .
[[Em không cần phải làm thế. Em nên nghỉ ngơi]] .
[Jun]
[Em sẽ]
[Gọi]
[Cho anh]
Jun không trả lời nhưng Sehun biết tin nhắn đã đến và Jun đã đọc nó. Chưa đầy 10 phút, họ đã đến khách sạn và Sehun để người quản lý của mình đăng kí. Khi nhận được chìa khóa, Sehun lập tức lấy hành lý và chúc ngủ ngon cho quản lý cùng vệ sĩ của mình.
Sehun không cần phải nói bất cứ điều gì, quản lý của Hun đã biết tại sao Hun lại vội vàng như vậy và anh sẽ là người giải thích hành vi của Sehun.
Khi Sehun vào đến phòng, Hun không lãng phí thời gian và bấm số mà cậu đã ghi nhớ bằng trái tim mình. Cuộc gọi kết nối sau hồi chuông đầu tiên.
Ngay lập tức một tiếng chào nhẹ nhàng truyền đến và Sehun nhận biết rõ ràng . Jun đã khóc .
[Anh đã khóc sao.] Sehun trả lời cũng nhẹ nhàng .
[[Không, anh không có.]]
Jun đã cố gắng chối phăng nhưng tiếng hít mũi sau đó đã phản bội Jun.
Điều đó làm tan nát trái tim Sehun , khi nghe thấy tình yêu của mình kiểm soát tiếng nức nở và tiếng nấc khi bản thân mình đã đi được nửa vòng trái đất .
Sehun có thể làm bất cứ điều gì để được bên cạnh Jun ngay bây giờ. Để ôm Jun trong vòng tay và cho Jun sự thoải mái mà anh cần và xứng đáng được nhận.
[Video call ? ]
[[Không .]] Jun ngay lập tức trả lời [[anh trông xấu xí ngay bây giờ]]
Sehun cười bất chấp chính mình đang nói chuyện điện thoại.
[ Oh , tình yêu của em! Anh sẽ không bao giờ trông xấu xí với em. Anh có thể là người mặc chiếc áo len xấu xí nhất hoặc mang đôi giày kỳ cục nhất, nhưng anh vẫn sẽ là người đẹp nhất đối với em.]
Sehun nghe thấy Jun rên rỉ ở đầu dây bên kia và ngay cả khi Sehun không thể nhìn thấy anh, Sehun biết rằng Jun đang mỉm cười. Và Sehun mừng vì điều đó .
[Cảm thấy tốt hơn?] Sehun hỏi sau vài phút im lặng .
[[Bây giờ anh đã nghe giọng nói của em , yeah , tốt hơn nhiều rồi ]]
[Anh có muốn nói về nó?]
Jun không trả lời một lúc nhưng Sehun đợi. Sehun đã biết Jun sẽ nói chuyện. Nếu Jun không muốn chia sẻ, anh sẽ trả lời ngay lập tức. Sự im lặng của anh chỉ có nghĩa là anh đang suy ngẫm và thu thập suy nghĩ của mình.
Bởi vì đó là cách của Jun . Anh không nói một cách liều lĩnh , ngay cả với Sehun . Anh nghĩ mọi thứ qua một lượt . Cố gắng để cảm nhận ra cảm giác của mình một cách cẩn thận . Đôi khi hơi quá một chút .
[[Anh chỉ ... mệt mỏi. Gần đây rất bận rộn và anh cảm thấy ngột ngạt. Sehun đừng hiểu lầm. Anh yêu những gì anh làm nhưng đôi khi anh chỉ ... mệt mỏi.]]
Sehun có thể nghe thấy sự thất vọng ở Jun và một lần nữa Sehun ước mình có ở đó để ôm Jun .
[ Em biết anh yêu công việc của mình , Jun . Không ai thắc mắc điều đó. Và đừng cảm thấy tồi tệ vì mệt mỏi . Anh được phép mệt mỏi . Em luôn nói với anh rằng đừng ngần ngại nói với em nếu anh cảm thấy kiệt sức. Giống như cách mà anh ở đó với em , em cũng muốn ở đó vì anh ].
Jun thở dài và đó là một trong những điều buồn nhất mà Sehun nghe thấy.
[[Anh nhớ em.]]
Nó được nói rất khẽ, gần như thể Jun không muốn Sehun nghe thấy. Nhưng tất nhiên, anh đã nói.
[Em cũng nhớ anh. Em ước anh ở đây với em].
[[Anh cũng vậy . Anh nhớ Paris với em]]
[Chúng ta sẽ quay lại. Em hứa với anh điều đó.]
[[Umh , sau 2 năm nữa]] . Có một chút khó chịu trong giọng điệu của Jun .
Sehun đóng băng tại chỗ cậu ngồi.
[Jun] . Sehun nói như một lời cảnh báo .
[[Anh biết , anh biết, anh xin lỗi]]
Đến lượt Sehun thở dài .
[Chúng ta sẽ nói nhiều hơn khi em quay trở lại, được không. Chúng ta sẽ đi ăn kem hay một cái gì đó.]
Sehun nghe thấy chuyển động từ phía bên kia , giống như một cái gì đó được kéo ra .
[Um..m..h , hãy làm điều đó , làm ơn . Với lại , anh cần xem chương trình của em ].
[[Anh sẽ không bỏ lỡ nó, em biết chắc điều đó mà. Nhân tiện, em thật tuyệt vời. Anh đã xem video.]]
[Anh đã xem?]
[[Đúng vậy. Anh muốn xem trực tiếp nhưng anh đã không thể đi cùng. Rất may em đã có những người hâm mộ tận tụy, những người không kìm nén việc đăng lại video của em trực tuyến]]
Jun cười và Sehun cảm thấy ngực mình thắt lại vì âm thanh đó.
[Em mừng vì họ thích nó.]
[[Thích là cách nói không đúng sự thật. Họ yêu nó. Họ yêu em.]]
[[Nhưng không nhiều như em đã làm? ]] . Jun trêu chọc.
Đó là một trò đùa đang diễn ra giữa hai người Họ.
[Tất nhiên là không! Không ai có thể yêu em nhiều như chính em]. Sehun trả lời một cách nhẹ nhàng.
Jun cười to hơn.
[[ Nếu người hâm mộ của anh nghe em nói điều đó, họ có thể chiến đấu với em.]]
[Hãy để họ đến với em. Em có thể chứng minh rằng em yêu anh nhiều hơn ], Sehun đùa lại.
Tiếng cười đáp lại của Jun mang lại nụ cười trên khuôn mặt của Sehun. Sehun mừng vì mình có thể giúp lấy đi sự chú ý của Junmyeon.

Sehun nghe thấy tiếng đập từ đầu bên kia và nó khiến Sehun tò mò.
[Anh đang làm gì ở đó?]
Sehun nghe thấy một tiếng đập khác trước khi Jun trả lời.
[[Oh ! Anh đang sắp xếp lại nệm .]]
Điều đó khiến Sehun nhăn mặt , lo lắng hỏi
[Anh sẽ ngủ ở đó?]
[[ Umh, Anh quá mệt để về nhà .Dù sao anh cũng phải dậy sớm .]]
[Nhưng anh , ở đó thật khó chịu .]
[[Không , không phải vậy . Chúng ta đã mua chiếc nệm này cùng nhau , nhớ không. Cả hai chúng ta đã ngủ trên đó . Em biết nó khá thoải mái mà .]]
Sehun xoa xoa thái dương. Tại sao bạn trai của mình lại bướng bỉnh như vậy?
[Có ai đó ít nhất là một ai đó biết anh đang ở đó không?]
[[Tất nhiên . Em nghĩ người quản lý của anh sẽ cho phép anh biến mất vào lúc này ?]]
[Tốt . Hãy cẩn thận , được rồi. Nhưng em vẫn không hiểu tại sao anh lại ở đó khi anh có thể về nhà.]
[[Bởi vì ... Anh đã thoải mái ở đây]]. Jun thì thầm.
[Anh có thể đến chỗ của em]
[[Quá xa ]] , Jun phản ứng bằng cách lầm bầm.
Sehun cảm thấy Jun đang buồn ngủ. Đó là khoảng thời gian mà anh thường đi ngủ.
[Đúng rồi . Anh nên đi ngủ ngay đi ]
[[Muốn nói chuyện với em nhiều hơn ]] . Jun buồn ngủ trả lời.
[Chúng ta sẽ nói chuyện nhiều hơn vào ngày mai, được chứ. Đi ngủ đi.]
[[Hứa ?]]
[Hứa . Chúc ngủ ngon , Jun . Em yêu anh .]
Sehun nghe thấy một tiếng cười khúc khích mờ nhạt .
[[Anh cũng yêu em . Anh nhớ em . Hãy quay lại sớm . ]]
Sehun cười [Em sẽ.] ./.
Engtrans : SeHo Drabbles
Vtrans : Myeon8417
*Không biết có ai sẽ xem nó. Nhưng tớ cảm thấy tốt vì hoàn thành nó. Chúc các bạn vui vẻ ^^.*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro