Giấc mơ của chúng ta...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"CÁC BẠN CÓ NHỚ CHÚNG TÔI KHÔNG? *CƯỜI*... ĐẬU ĐẬU SẮP TỚI NGÀY CỦA CHÚNG TA RỒI? CÁC BẠN MUỐN GẶP CHÚNG TÔI KHÔNG? 5NGƯỜI CHÚNG TÔI...UM....HẸN GẶP CÁC BẠN...TẠI NƠI ĐÓ..."
Giật mình tỉnh dậy...hoá ra chỉ là mơ.Vẫn là căn phòng nhỏ của mình.Không phải Hàn Quốc xa xôi kia...Nước mắt không tự chủ lại lăn dài,5 con người đó thật sự rất nhớ.Cũng sắp tới ngày đó rồi...giấc mơ ơi xin hãy thành sự thật...Hay...nếu đã là mơ...xin hãy cho tôi mơ trọn vẹn một lần.
Kéo rèm cửa cho ánh nắng chói chăng của mùa hạ len lỏi vào căn phòng nhỏ...Tách cafe trên tay nóng hổi,nhàm nhã nhấp 1ngụm nhỏ,tận hưởng cái vị đắng nơi đầu lưỡi.Không biết ở nơi xa...các anh có khoẻ không?Hyun Joong,Young Saeng 2huyng đang trong quân ngũ...liệu có"trốn trại" ra được không?Kyu Jong huyng cũng bận biụ cho nhạc kịch mới,Jung Min,Hyung Jun 2hyung ấy cũng có tua diễn trong mấy tháng tới.Còn nghĩa vụ quân sự của Minnie nữa...Chắc bận...không có thời gian rồi...Vô thức...một giọt nước mắt lại lăn dài...Không hiểu sao...cứ nhớ họ...lại khóc như 1đứa trẻ.

Mải chìm đắm trong suy nghĩ,ly cafe đã lạnh như chính cái thời tiết của Đà Lạt.Lạnh khiến lòng se lại,lạnh khiến lòng mang mác nỗi nhớ nhung...Nhớ giọng nói ấm áp của ai đó,nhớ những câu trêu đùa,những điệu cười ròn rã...Nhớ những khi tranh giành đồ ăn,những trận rượt đuổi...Ấm...ấm áp làm sao...Ước gì...
Nhìn lịch bàn nhỏ xinh,nhìn những con số khô khan kia.Hai trái tim màu xanh coi là sát nhau kia...Sinh nhật leader...Kỉ niệm 10năm...sắp tới rồi... nhanh vậy sao?Liệu có thể xảy ra hay không? Các hyung à...có thể phải không?
Bất lực,trừ thở dài chỉ có thể là thở dài.Ngoài đợi thì có thể làm gì hơn.
Thời gian cứ thế trôi,vậy là...mai nữa thôi...sinh nhật leader đáng kính.Nhưng là vẫn không có động tĩnh.Rốt cuộc là sao đây...không lẽ...bỏ quên phía sau rồi sao...Không...không thể nào?
Trên fb rầm rộ về sinh nhật leader,kỉ niệm 10năm.Khoé miệng kẽ nhếch lên rồi lại trở lại như ban đâu.Không hiểu sao,hôm nay không thể vui như trước...Vì thiếu gì đó sao?Thiếu...là thiếu gì đây?
Chưa kịp thoát,tin nhắn tới,fb lạ...lại tiếng anh sao?Ai mà nhắn "linh tinh" cho mình đây.Không đọc qua tin nhắn,cop gửi cho Liễu,dù không biếi Liễu có ol không?Cop qua rồi tính.
"dịch dùm ss cái này chút ^^"
"...."
"ss đợi em chút :D "
"um"
Trong thời gian chờ hồi âm,lướt lại tin nhắn.Ngây người,đáng chết...đúng là đáng chết mà.Không làm mình khóc có phải họ không vui không?Giận bản thân không chiụ khổ mà học anh văn.Để giờ câu biết câu không?Dịch cũng không xong cái tin...nội dung hoàn chỉnh là gì đây?Biết mình không giỏi tiếng anh còn gửi...không phải dạy anh tiếng việt rồi sao.Còn dám dùng fb lạ...thật đáng chết...Gặp lại anh chết với em...
5 phút...10phút...30phút trôi qua,không thấy...đi đâu rồi...Chuẩn bị nhắn hỏi thì có tin nhắn tới,qủa là chị em...biết luôn.
"ss...ai nhắn cho ss v?"
"fb lạ,ss k có kb nơi.
sao ak."
(dù biết mà vẫn cố tình hỏi)
"ss biết nội dung nói gì k? e k biết nên tin hay k?"
"sơ sơ thôi.ss k giỏi t.a cho lắm(nếu k nói là dốt :v ) .s tn nói gì?"
"e k tin vào mắt e ss ah...e sắp khóc r...e mong là thật..ss chờ e."
"um"
"..............."
Cái gì đây...tôi vừa thấy là cái gì đây? Có phải là mơ hay không đây.Nhìn nội dung tin nhắn,đọc trên chục lần,tự nhéo má mình...đau...là đau...có cảm giác...vậy không phải mơ...không phải là mơ.Cầm tấm ảnh của 5ng mỉm cười mà nước mắt cứ đua nhau rơi.Hạnh phúc...Chính là hạnh phúc...Cảm ơn các anh nhiều lắm...Hẹn gặp các anh...

Cái gì thế này...chỉ có đi một chút thôi mà.Liễu lại không kín miệng nữa rồi.Haizzzz...Junnie anh lại hại em rồi.Cười khổ,trả lời tin nhắn của mọi người.Cuối cùng cũng xong,chỉ là cop thôi đã thế này rồi.Nếu viết từng chữ có phải liệt luôn không?Hừ...một người nhắn xong cũng không chờ tin nhắn hồi đáp đã bốc hơi.Một người thì phao tin xong cũng không thấy tăm hơi.Muốn làm mình tức chết sao.Hừ...biết vậy ta âm thầm lặng lẽ cho rồi.
Có phải 1ngày là qúa gấp rút không?Sao có thể chuẩn bị chứ.Các anh muốn tạo bất ngờ gì đây?Một mình dạo quanh bờ hồ,bên kia,quảng trường vẫn đông đúc,náo nhiệt như mọi ngày.Không có gì đặc biệt cả...Cũng không phải chuẩn bị,mà có cũng không biết chuẩn bị sao,kịp hay không?Chỉ cần tới và đợi là đủ.Thực sự chỉ cần vậy thôi sao?Hyung Jun...anh sẽ không lừa em chứ.Ngước mắt nhìn bầu trời ngàn sao...mỉm cười...ngôi sao đó có phải các anh không?
Cuối cùng ngày đó cũng tới,leader chúc anh sinh nhật vui vẻ...Dù khoảng cách có xa bao nhiêu tấm lòng này,trái tim này luôn có hình bóng của anh...Vui vẻ,hạnh phúc là điều em mong,bình an là điều em muốn...Sống thật tốt là điều anh cần...Hyun Joong!Sinh nhật vui vẻ...
Hôm nay không chỉ là sinh nhật Hyun Joong mà còn là ngày của lời hứa...Sẽ đúng hẹn phải không?Junnie...anh có biết vì tin nhắn đó...vì lời hứa đó mà có bao nhiêu con người đang ở đây không?Không đếm được...à không là không thể đếm...chỉ toàn màu xanh thần thánh thôi.Các anh mau đến xem đậu đậu đi...mau tới đi...
Không khí mát mẻ nhưng lòng lại nóng ran...Đã 1giờ rồi...các anh chưa 1lần trễ hẹn...Hay là không tới,hay chỉ là giả...Không...xin các anh đó...mau xuất hiện đi.
Các đậu bắt đầu hoang mang,lo lắng. Mọi người nhìn tôi bằng ánh mắt khó chiụ.Là gì đây?Tôi ép họ hay sao mà nhìn tôi như vậy.Hừ...không đợi được có thể về...không ép...
Tìm nơi ít người qua lại,một cơn gió thổi qua,lạnh...buốt...thắt cả trái tim...rốt cuộc là sao chứ.Gục đầu xuống gối, nước mắt rơi...tuôn ra...em khóc.

"na-ege seodo na-ege seodo ganjeolhaejin maminde
eotteokharago eotteokharago haeyo
neomu adeukhan neomu adeukhan sarang inde
jeoldae pogi mothaneun shimjangi geudae ingeo jyo

yeogiseo isseo neoui useum chaja ulkkeoya
nimam apeugehan nunmureun yeogi naega da jaba dultenikka
tumyeonghan ni sarangeul jeoldae ijji mothal gireum mandeuro
bandeushi uri sarangeul dashi chajeultenikka

niga eopshido niga epseodo jal haenael su isseulkka
kkumeul kku-eodo hangsang duri yeottneunde
neoreul dalma-on neoreul dalma-on shigandeureul
jeoldae pogi mothaneun miryeonhan shimjangingeojyo
"

Lời bài hát vang lên đâu đó,những giọng hát này. Ngẩn đầu tìm quanh...không thấy...không lẽ chỉ là ảo tưởng...Không thể nào,mọi người ai cũng đưa mắt tìm.Giọng hát đó từ đâu mà có...Là ai đang đùa với đậu thế này.
Đèn xung quanh quảng trường chợt tắt,tiếng hát kia ngày càng 1rõ." yeogiseo isseo neoui useum chaja ulkkeoya
nimam apeugehan nunmureun yeogi naega da jaba dultenikka
tumyeonghan ni sarangeul jeoldae ijji mothal gireum mandeuro
bandeushi uri sarangeul dashi chajeultenikka

teongbin sarange gaseum ta-oreuneun seulpeumdo
neoreul maeumeseo mireonaegi-en bujokhan nareul jaranikka
heureuneun geu nunmure nameun

ege seodo na-ege seodo ganjeolhaejin maminde
eotteokharago eotteokharago haeyo
neomu adeukhan neomu adeukhan sarang inde
jeoldae pogi mothaneun shimjangi geudae ingeo jyo

yeogiseo isseo neoui useum chaja ulkkeoya
nimam apeugehan nunmureun yeogi naega da jaba dultenikka
tumyeonghan ni sarangeul jeoldae ijji mothal gireum mandeuro
bandeushi uri sarangeul dashi chajeultenikka

niga eopshido niga epseodo jal haenael su isseulkka
kkumeul kku-eodo hangsang duri yeottneunde
neoreul dalma-on neoreul dalma-on shigandeureul
jeoldae pogi mothaneun miryeonhan shimjangingeojyo

yeogiseo isseo neoui useum chaja ulkkeoya
nimam apeugehan nunmureun yeogi naega da jaba dultenikka
tumyeonghan ni sarangeul jeoldae ijji mothal gireum mandeuro
bandeushi uri sarangeul dashi chajeultenikka

teongbin sarange gaseum ta-oreuneun seulpeumdo
neoreul maeumeseo mireonaegi-en bujokhan nareul jaranikka
heureuneun geu nunmure nameun gi-eok majeo jamkil ttakkaji
bandeushi naui sarangeun neoreul chajeultenikka
"


Nhắm mắt lại,màn đêm tối đen hãy cho tôi biết nơi nào có ánh sáng.Không còn nghe tiếng hát kia nữa...thay vào đó là hò hét,cả tiếng nấc ngẹn ngào..."oppa...oppa...".Chậm rãi ngước mắt nhìn phiá trước.Toàn thân bất động,mắt đã nhèo đi vì nước mắt.Bên tai còn vang câu nói quen thuộc "Xin chào,chúng tôi là SS501".Đôi chân vô thức bước từng
bước về phía trước,không chiụ nổi khoảng cách qúa xa ấy...Chạy...tôi chạy thật nhanh xà vào lòng 5ng con trai ấy mà giàn dụa nước mắt.Không lường trước hành động của mình lại khơi mào cho 1 cuộc maratong...Chạy...tất cả lại chạy...vây kín 5 con ng ấy tới ngộp thở... " Cho tôi thở" Không có Min có phải tất cả đã die vì không có không khí không.
Ai cũng khóc rồi lại cười...có lẽ nhiều ng bảo chúng tôi điên...đúng chúng tôi đúng là điên thật-vì 5con ng ấy tình nguyện làm ng điên.
Không có nhạc sống như những concert trước đây...Chỉ là guitar và guitar mà thôi.Giữa quảng trường rộng lớn,có 5con người à không hàng trăm con người chăm chú nhìn 5ng hát.Hôm nay sinh nhật leader...một ngày hạnh phúc.Nhìn anh ấy ôm cây đàn guitar chìm đắm trong Because I'm stupid...Có vẻ cô đơn...hôm.nay...xin anh hãy quên hết tất cả được không?Hãy là Kim Hyun Joong vui vẻ của ngày nào đi.
"Này,huyng không thể cười sao.Cái mặt thấy ghét à."
Tiếng nhạc vừa dứt Jung Min đã tiến về phía Hyun Joong,miệng nói mà tay cũng nhanh chóng hành động.Chùm mũ áo Hyun Joong định uýnh thì...
"Jung Min...oppa antue...antue..."
"Antue oppaaaa ah"
....
....
...
Phản đối vẫn là phản đối.Jung Min "lườm" một cái,không gian chợt im bặt.Ai chẳng biết tính "mẹ chồng quốc dân chứ."
"Jung Min,cậu nghịch đủ chưa?Hôm nay sinh nhật huyng ấy cậu không thể không phá sao.Còn có triples ở đây,cậu muốn chết sao?"
Kyu Jong cười nói,gặp nhau là có chuyện mà không gặp thì sẽ nhớ.5ng luôn như vậy,quan tâm nhau nhưng cũng không ngừng "chặt chém" nhau.
(chẹp...ta không viết tiếng kia nữa...ta viết tiếng việt...)
"Happy birthday to you,happy birthday to you,happy birthday happy birthday Hyun Joong."
Cầm trên tay chiếc bánh kem màu xanh thần thánh,trên còn có cả hình uzoosin.Trên tay chúng tôi không rõ đã đeo vòng tay từ khi nào,uzoosin rất đẹp...Young Saeng chìa chiếc bánh kem trước mặt Hyun Joong."Chúc cậu sinh nhật vui vẻ.Hôm nay...hãy là chính cậu,được không?"

Nhìn fans,nhìn Young Saeng...mỉm cười thay cho câu trả lời."Điều ước này dành cho các bạn,các bạn ước còn tôi sẽ thổi nến.Các bạn thấy thế nào." Nhận bánh kem trên tay Young Saeng,Hyun Joong nhìn về phía fans hét lớn."Các bạn sẵn sàng chưa?Cùng nhau ước nhé...1...2...3"
"Chúc các anh luôn vui vẻ,hạnh phúc,thành công.Kim Hyun Joong....Chúc điều ước của anh sẽ thành sự thật." Chúng tôi cùng nhau hét lớn lời chúc dành cho anh.Có gì đó lấp lánh,anh khóc sao?Thổi nến...tiếng vỗ tay,hò reo cả một khu.Lấy tay vội lau đi giọt nước mắt,mong không ai thấy.Nhưng làm sao đây,thấy cũng thấy rồi "oppa đừng khóc...oppa đừng khóc..." Lại mỉm cười "chỉ là bụi bay vào mắt tôi thôi".Anh muốn lừa anh vậy Thộn,trời này...bụi ở đâu cơ chứ.Gạt ng...đúng là gạt ng...

Đêm đó mọi ng không thức trắng đêm hàn huyên.Chúng tôi tuy trở về khá trễ...cố gắng ngủ một chút lấy sức mai còn leo núi.Dự là sẽ cắm trại nên phải dậy sớm mua đồ.
Sáng trời mù sương,cảm giác rét run người...có lẽ vì hào hứng khiến chúng tôi có động lực chăng?Dạo quanh chợ,siêu thị mua vật dụng cần thiết.Thức ăn cho 1ngày và một chút qùa cho buổi đi chơi.Mọi thứ đã xong,người cũng tới...lên đường thôi.
Chúng tôi quyết định tự leo lên đỉnh Langbiang.Một đoàn người nối đuôi nhau.Mới đầu còn có tiếng cười nói rôm rả.Được 1/4 chặng đường chỉ còn lại tiếng thở dốc.Langbiang cao 2167m so với mặt nước biển, núi Ông cao 2.124 m so với mặt nước biển. Ngoài ra trong khu du lịch còn có ngọn đồi Ra-đa cao 1.929 m, ngọn đồi này cũng là một địa điểm quen thuộc đối với du khách. Nhìn từ trung tâm thành phố Đà Lạt Núi Bà nằm bên trái, núi Ông nằm bên phải. Langbiang được ví như " nóc nhà " của Đà Lạt, và là điểm tham quan du lịch hấp dẫn của thành phố Đà Lạt.
Langbiang cũng có một câu chuyện huyền thoại Langbiang:" Ngày xưa tại vùng núi này, có người con trai tên Lang, tù trưởng bộ tộc Lát, thương người con gái tên Biang, con gái tù trưởng bộ tộc Chil. Do khác bộ tộc nên nàng Biang không cưới được chàng Lang, vì vậy hai người đành lấy cái chết để giữ trọn tình và phản đối luật tục khắt khe. Khi Lang và Biang mất, cha của Biang hối hận đã thống nhất các bộ tộc người Lát, Chil, Sré...thành chung một dân tộc K'Ho. Từ đó thanh niên nam nữ các bộ tộc dễ dàng yêu nhau, cưới nhau. Mộ hai người dần trở thành hai ngọn núi cao nằm cạnh nhau và dân làng đặt tên cho ngọn núi này là núi LangBiang. "
Mất hết 3h leo núi,chúng tôi lên tới đỉnh với những cảm xúc lẫn lộn.Mệt có vui có...
Ngồi phịch xuống thảm cỏ xanh,thản nhiên nằm dài nhìn bầu trời xanh.Hôm nay trời không mưa?
"Jung Minnnnnnnn"
Tiếng hét làm chúng tôi chú ý,JM oppa,oppa có chuyện gì sao.
Thật không chấp nhận được,Hyung Jun sao anh có thể.Thật muốn đạp anh lăn xuống chân núi lại qúa. Vậy mà ai cũng thi nhau hét,tiếng hét vang thật vang,giá mà khoảnh khắc này mãi tồn tại.
"Hyun Joong cậu không thử sao?Mình thấy rất vui."- Young Saeng luôn thẳng thắn không chút e ngại gì với HJ,còn HJ...anh luôn e ngại và chưa một lần nào mắt đối mắt qúa 5s.
"Um...Mình sẽ thử sau."- Ngại ngùng quay mặt sang hướng khác.
"Thử đi..."
"Kim Hyun Joong...luôn vui vẻ nhé."-YS nhìn phía trước mà hét lớn.Tiếng hét như đập vào đâu đó và vang lại bên tai...thật lâu thật lâu.
Mỉm cười,HJ cũng theo YS mà hét lớn:"Heo Young Saeng...luôn vui vẻ."
"Chỉ cần cậu vui mình sẽ vui."
"Mọi ng vui mình sẽ vui."
"CÁC ANH VUI CHÚNG EM SẼ VUI."-2ng bị tiếng hét làm giật mình.Quay lại vẫy tay và cười vang.
"Chúng ta qua đó thôi." 2ng cùng đồng thanh,nhìn nhau không nói gì,bước song song lại chỗ mọi người.

Cuộc sống luôn cần có chữ tình...Không phải tình yêu nam nữ mới quan trọng.Đôi khi mất đi một người bạn,một người chiến hữu còn khiến ta đau buồn hơn.Rất khó có được người tri kỉ...Giữ người tri kỉ còn khó hơn.

Còn gì vui hơn khi ta cùng nhau ngồi lại kể cho nhau nghe câu chuyện của đời ta.Chúng tôi ngồi đó,không kể ngày đêm.Câu chuyện này kết thúc,câu chuyện khác bắt đầu.Fans kể chuyện idol,idol lại kể chuyện fans.Nụ cười...nước mắt...đan xen nhau qua từng câu chuyện...kéo chúng tôi lại gần nhau hơn.

Chúng tôi bắt đầu trò chơi mới,trò quay chai.Nút chai chỉ ng nào thì người quay có quyền hỏi người đó 1câu hỏi.Và ng kia phải trả lời thật lòng,còn không sẽ bị phạt.Trò chơi bắt đầu...Kyu Jong là ng mở màn,cười nham nhở vừa quay vừa nói:
"Anh quay nha...trúng ai thì chiụ nha."
Lực khá mạnh,chai quay mãi quay mãi...chậm lại rồi...và dừng lại.Người phải trả lời câu hỏi của Kyu Jong là Jess.Không biết anh sẽ hỏi gì đây?KJ nhìn Jess cười,suy nghĩ câu hỏi.Nhìn anh ngại ngùng,Jess cúi mặt chờ câu hỏi từ phía anh.
"KJ cậu nhanh lên,làm gì nhìn con nhà ngta dữ vậy,cậu làm em ngại rồi kìa."-JM bắt đầu phá
KJ nhiú mày liếc JM một cái.Cái miệng toàn nói mấy lời ngọt ngào kia chuẩn bị mấp máy lên tiếng.

"Em thích anh sao?"
Ngạc nhiên và sau đó là "oooooooooooồ...",đã ngại nay mặt còn đỏ hơn.Sao hôm nay anh mạnh miệng như thế.Gật đầu không nói,Jess chỉ muốn trốn ngay thôi.
"Không phải thích giữa fan và idol." -KJ cố tình hỏi tiếp.
"Này cậu phạm quy rồi đấy.Hỏi 1câu thôi chứ.Cậu đáng bị phạt."-YS tiến lại phía KJ,cướp cái chai đưa cho bạn fans bên cạnh.
"Đúng rồi,anh phải bị phạt." -fans đồng thanh
"Cái tội lạm dụng cho chừa"-JM ôm bụng cười lớn
"Phạt gì đây...."-Hyun Joong ngừng một chút,mặt nguy hiểm nói tiếp " tỏ tình đi"
"Với ai huyng?"-Hyung Jun hỏi
"Với Jung Min."
Câu trả lời của Joongie làm mọi ng bật ngửa.Từ khi nào anh lại láu cá như vậy.Đưa mắt về phía KJ và JM,ức là cảm xúc của hai ng.Cứ nghĩ HJ sẽ nói tỏ tình với Jess,để có màn tỏ tình kinh đển giữa fan và idol.Vậy mà...câu trả lời lại là JM, cười ra nước mặt với Joongie.
"Tỏ tình...tỏ tình...tỏ tình"-fans cùng nhau hét lớn.
"Hyung ah...tỏ tình đi."-Junnie hùa theo
"Em không ghen sao Junnie" -Hyung Joong trêu Junnie
"Em là không thèm ghen." đưa cái mặt dễ thương ra.
"Jess,còn em...có ghen không?"-Hyun Joong quay sang hỏi.
Dù có ngại cũng không thể không trả lời,ngẩng mặt nhìn Hyun Joong đáp: "Dạ không."
Mọi người phá lên cười,2ng kia mất giá qúa đi.YS vừa cười vừa nói :" 2ng mau tỏ tình đi rồi còn chơi tiếp.Mất thời gian qúa."
"Hừ...tỏ tình thì tỏ tình."-KJ hậm hực tiến lại phía Minnie
"Ta không muốn...Junnie cứu anh..."-JM la hét cầu cứu
"Junnie theo anh rồi.Yên cho Kyu tỏ tình không anh bắt 2đứa hôn bây giờ." -Hyun Joong không ngần ngại chọc JM.
JM lườm Hyun Joong ý như muốn bảo "anh hãy đợi đấy".Màn tỏ tình của Kyu làm mọi người cười lăn cười bò.Không ngờ Min cũng có lúc đáng yêu như thế.
Cái chai lại tiếp tục vòng xoay của mình,cứ người hỏi người trả lời.Tiếng cười ròn rã của mọi người vang khắp một vùng.Trời đêm,bóng tối vây quanh...nhưng đêm nay...chúng tôi là điểm sáng nhất.Lần này ng phải trả lời là Hyung Jun.
"Trong nhóm anh yêu ai nhất?'-1fan hỏi
"Hyun Joong"-không ngần ngại mà trả lời.Câu trả lời khiến fan há hốc.Không phải Minnie sao?
"Cậu mất giá rồi Minnie"-YS,KJ chọc JM
"Junnie...sao em nỡ bỏ anh."-JM tỏ vẻ hờn trách
"Yêu đâu mà bỏ"-Junnie lè lữa trêu JM.
"Hahaha"-Hyun Joong phá lên cười.
Fans cũng hùa theo,Junnie hôm nay ăn gan hùm rồi,dám chọc tức JM luôn.
"Mọi ng bắt nạt tôi.Không chơi nữa." -JM tức giận,vùng vằng bỏ đi.
"Anh ba...anh bỏ đi vậy sao...mất mặt à nha."-tôi cười nói
"Ngay cả em cũng bắt nạt anh sao Bảo?"-mặt dễ thương hỏi
"Tới lượt anh mà không tận dụng đi...bỏ đi vậy sao?Hử"-không trả lời vấn đề mà hỏi ngược lại Minnie
"Hừ" -bực bội cầm chai lên quay,trút giận lên chai làm chai quay mãi mà chưa chiụ dừng.Mọi ng lại phá lên cười,hôm nay Min Jun đổi vai.
Miệng chai quay về phía Nhẫn.
"Trong nhà em thương ai nhất?"
"Anh hai"-trả lời không suy nghĩ.
"Lại là Joongie.Vậy em có thương anh không?"-JM giận dữ
"Có...nhưng sau anh hai." -cười
"Sau mỗi Joongie phải không?"-có chút hi vọng
"Không...sau anh ba"-nhe răng cười
"Anh ba...*nhăn mặt* hết chưa?"
"Dạ....sau anh tư "-hồn nhiên trả lời
"Rốt cuộc là thứ mấy"-quát
"Tới rồi...thứ tư." -giờ thì phá lên cười.
JM bữa nay bị chọc mà không làm gì được.Hậm hực hét lớn.Mọi ng lại càng cười lớn hơn.Không ngờ Min chỉ hù ng ngoài là giỏi.
"Min...cậu hỏi nhiều qúa đấy."-KJ cười nguy hiểm
"Phạt" -đồng thanh
"Phạt gì đây?"-YS hỏi
"Múa 1con vịt" - tôi thản nhiên trả lời
"Anh tư múa 1con vịt đi..."-Nhẫn cũng hùa theo
"oppa múa đi...múa em coi oppa..."-theo đà mn hùa theo bắt JM múa.
Khói bốc lên,lửa giận bùng bùng.Anh chỉ muốn đánh téc mông hai đứa em này.Toàn bán anh không .Hừ múa thì múa,ai bảo số anh xui,nói gì cũng là không đúng.Còn gặp lũ em trọng sắc kinh anh trai.Số khổ...nhịn...nhịn....
Màn tỏ tình đã làm mọi ng cười đau ruột.Coi Min múa ai nấy miệng cười tới không khép nổi.Hôm nay qủa đáng nhớ.Không khí đang vui vẻ bỗng trầm lắng lại.Mọi ng nhìn nhau không nói gì,giá mà thời gian ngừng trôi.Không ai muốn khoảnh khắc này trôi đi...Nhưng mà thời gian cứ thế trôi...Mặt trời dần lên cao,ánh sáng sua tan màn đêm.Báo hiệu...chỉ còn hôm nay thôi...chúng ta lại phải xa nhau.

Bình minh trên ngọn núi cao,lạnh buốt,sương mù phủ kín.Hôm nay ngày kỉ niệm 10năm của chúng tôi.10năm...đời người sẽ có bao nhiêu cái 10năm.Chúng tôi...đã cùng nhau trải qua 10năm.Cùng nhau bước những bước chập chững nhất.Giờ này...sau 10năm...chúng ta đã thay đổi.Trải qua biết bao cung bậc của cảm xúc.Trải qua biết bao đau thương.Giờ đây chúng ta đã khác,trưởng thành hơn,chững chạc hơn,nhìn cuộc sống sâu sắc hơn.
10năm qua cùng vui cùng buồn,cùng nhau trải qua những chuyện vui nhất tới những chuyện buồn nhất,đau thương nhất.Dù khoảng cách có là bao xa...trái tim vẫn chung một nhịp đập.Vẫn cùng hướng về một phía.
10năm cũng giúp chúng tôi nghiệm ra nhiều điều.Giúp chúng tôi trải lòng hơn.Giúp chúng tôi phần nào hiểu được những con ng mà chúng tôi luôn yêu thương đó.

Khoảnh khắc này tôi muốn thời gian dừng lại,bức tranh ấy thật sự rất đẹp.Nhìn 5ng dưới màn sương đang phủ kín...mờ ảo nhưng huyền bí.Họ đẹp hệt như thiên sứ vậy.Không nỡ phá vỡ nó,tôi nhìn họ từ xa.Không phải vô tình hay ông trời cố ý...tôi lại nghe được điều tôi không muốn nghe.Sự chia ly...cả đời này không biết ra sao...chỉ là hiện tại ngàn vạn lần không muốn.
Họ quay lưng về phía tôi nhưng giọng họ tôi chưa một lần nhầm lẫn.Không rõ câu chuyện ấy bắt đầu ra sao...chỉ là...
Hyung Jun nói giọng làm nũng,chắc phơi cả bộ mặt baby ra mà làm nũng ai đó: "Hyung ah,em thực sự không muốn về,về đó...chúng ta lại mỗi ng 1nơi.Em không thích."
"Hyung cũng k muốn...hiện tại...rất tốt...nhưng không thể.Anh còn phải hoàn thành NVQS còn giang dở.Young Saeng cũng sắp suất ngủ rồi.Jung Min cũng chuẩn bị tham gia nghĩa vụ.Chúng ta không thể vì muốn ở cùng nhau mà trốn tránh.Trốn có trốn mãi đc k?" ngập ngừng vài giây,Hyun Joong tiếp "Junnie k phải em còn tour lưu diễn Châu Mĩ sao.Chúng ta phải mau chóng hoàn thành nhiệm vụ của mỗi ng để nhanh chóng quay lại,không phải sao?"
Kyu Jong tiếp "Em cũng không muốn về huyng ah.Về bên đó...em không muốn."
"Haizzzzz" tiếng thở dài nghe đến não lòng,có lẽ không ai là không muốn ở lại.Young Saeng sau tiếng thở dài cũng lên tiếng :"Thực sự cũng không muốn về.Nhưng biết sao được.Chúng ta đâu thể mãi như thế này.Họ biết họ sẽ buồn lắm."
"Chúng ta sẽ sớm quay lại thôi phải không?" Jung Min hỏi,anh hỏi mn hay hỏi bản thân anh.
"Um.Vui vẻ lên...đừng làm họ lo."
Hyun Joong ah,anh nói đc phải làm được nha.Phải thật vui vẻ.Cả các anh nữa....Em cũng không muốn có sự chia tay này...nhưng em muốn chúng ta...cùng nhau tụ họp...cùng nhau vui vẻ...khi không còn gì vướng bận.Khi đó...chúng ta tập chung cho nhau tốt hơn không phải sao?Chờ các anh...

Không có bữa tiệc nào là không tàn cả. Câu chuyện nào rồi cũng sẽ đến hồi kết. Bữa tiệc này cũng tới lúc tàn rồi,cuộc gặp này cũng tới hồi chia ly.Nước mắt cứ vô thức trào ra,tiếng nấc ngẹn ngào.Muốn nói mà không cất thành lời.Xà vào lòng họ cho nước mắt kia lăn dài.

"Hãy nói em nghe giờ anh đang ở đâu
Xin anh đừng rời xa em
Để em có thể cảm nhận thấy anh một lần nữa
Khi ngày cứ trôi qua
Tình yêu ắt hẳn sẽ không còn
Em đã không hiểu được ý nghĩa của nỗi đau
Dù thậm chí em có lau đi những giọt nước mắt
Thì nỗi đau lại nhức nhối tụ về
Baby một lần nữa hãy nói
Baby một lần nữa xin anh hãy nói gì đi ...
Em sẽ quay lại nhìn anh và nói rằng em tha thứ cho anh
Hãy nói em nghe giờ anh đang ở đâu
Xin anh đừng rời xa em
Để em có thể cảm nhận thấy anh một lần nữa
Em đã không hiểu được ý nghĩa của sự cách xa
Thậm chí nếu em có xua đi những cảm xúc của mình thì nước mắt vẫn còn đó
Baby một lần nữa hãy nói
Baby một lần nữa xin anh hãy nói gì đi ...
Em sẽ quay lại nhìn anh và nói rằng em tha thứ cho anh
Hãy nói em nghe giờ anh đang ở đâu
Xin anh đừng rời xa em
Để em có thể cảm nhận thấy anh một lần nữa
Xin anh đó."

"Các anh luôn giữ sức khoẻ nha."-tôi nói trong tiếng nấc
"Phải luôn vui vẻ,đừng làm việc qúa sức."
"Ăn uống thật tốt."
"Chúng em luôn đợi các anh."
Cảm xúc ngẹn ngào,chúng tôi ra sân bay tiễn 5con ng chúng tôi yêu thương.Trở về nơi họ sinh ra,trở về nơi thuộc về họ.Nhìn 5con ng quay lưng bước đi,không ngoái lại nhìn.Bất giác cảm thấy chạnh lòng.Nhìn túi nhỏ trên tay mà hét lớn :"oppa...khoan đã." Chạy lại phía họ,nhét vội túi nhỏ vào tay anh khi qua cửa soát vé.Các anh mỉm cười vẫy tay chào tạm biệt chúng tôi.Có lẽ tôi là ng rõ nhất sao khi nãy họ không quay lại.Tôi thấy họ khóc...phải chăng vì không muốn chúng tôi lo mà các anh như vậy không.? Các anh thật ngốc.Nhìn các anh khuất dần,không ngần ngại mà hét lớn.
"CHỈ CẦN CÁC ANH VUI TỤI EM SẼ VUI,VẬY NÊN HÃY CƯỜI THẬT NHIỀU VÀ ĐỪNG GIẤU CẢM XÚC VỚI CHÚNG EM."
"BỌN ANH BIẾT RỒI.HẸN NGÀY GẶP LẠI."

Nhìn chiếc máy bay trên bầu trời kia...hãy mang các anh bình an trở về nhé...

Reng...reng...reng...giật mình bật dậy.Là mơ sao?Ngơ ngác nhìn căn phòng nhỏ của mình,gục đầu vào gối,mũi cay sè,hốc mắt có chất lỏng gì đó,nóng hổi lăn dài.Bất lực khóc thành tiếng như một đứa trẻ.Sao lại là mơ.Sao không một lần thành hiện thực.
Hôm nay...cũng 8/6...ngày này 10năm trước,chúng tôi vui vẻ chào đón 5ng...Ngày này 5năm trước chúng tôi khóc vì vui khi 5ng cùng nhau nói "Xin chào,chúng tôi là SS501".Ngày này của hiện tại...cảm ơn 3người ...Saeng...Kyu...Jun...Cảm ơn 5ng đã cho chúng em ngày kỉ niệm 10năm này...Hẹn một ngày có thể nghe..."Xin chào,chúng tôi là SS501".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro