Từng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chị từng bảo sau này nếu như không ai muốn thu nhận em đến năm 30 mình cùng về sống với nhau đến già.Nhưng hỡi ôi thói đời nghéo khổ,cơm áo gạo tiền,mỗi người mỗi ngã đè chết đi những hoài bão,những lời hứa những mong ước những khoảnh khắc kỉ niệm ngày trước.Coi như mình gặp nhau là bởi được ông trời ban duyên ban phước.Vậy thì những lời hứa lẽ nào cũng là thiên ý ?Ta không hề trân trọng những khoảng khắc cho đến khi nó thành kỉ niệm kí ức cho đến khi trở thành nếu như.

Mình từng là duy nhất
Giờ chỉ còn là kí ức
Tất cả chỉ là lời bông đùa
Chỉ trách kẻ dại khờ
Không biết đâu thật đâu mơ
Mình từng là cuộc đời
Mình từng là ánh dương
Không chỉ là yêu đương
Mà còn muốn tính chuyện tương lai
Từng không thể chen vào hai ta
Giờ tôi chỉ là xác
Vì hồn đã bị giam giữ trong tim kẻ tồi
Rồi mai này ra sao khi chỉ còn xác nửa dại nửa khờ
Giờ đây chỉ trách phận khổ như trang giấy
Đã nhăn nheo,rách nát khó
Phẳng phiu lại
Tôi yêu người như nhân loại yêu giọt nắng
Mất nàng đi tôi thành kẻ mù
Bị bao phủ bởi bóng đêm u tối

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro