Chương 75: Thích cô ấy, theo đuổi cô ấy, đều là thật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai người vui vẻ nhìn hotsearch một lúc rồi nhận điện thoại của người đại diện.

Đoàn đội quản lý của Giang Trục nghe sắp xếp của anh.

Nhưng Tống Linh Linh thì không phải như vậy.

Cô không có phòng làm việc riêng, trong rất nhiều chuyện cô phải nghe sắp xếp của Đường Vân Anh và công ty, xem xét các đề xuất của công ty.

Ý của Đường Vân Anh là bọn họ không cần đáp lại hotsearch này.

Vì hotsearch này đối với Tống Linh Linh có lợi nhiều hơn có hại.

Là Giang Trục muốn theo đuổi cô, tỏ tình với cô, từ khía cạnh này đã chứng minh được sức hấp dẫn vô hạn của Tống Linh Linh. Tương tự cũng đánh tan rất nhiều tin đồn lung tung trong giới giải trí.

Trước đây, bất cứ khi nào Tống Linh Linh có một đại ngôn mới hay một vai diễn mới, sẽ luôn có antifan nhảy ra nói cô đã leo lên được người nầy người kia trong giới.

Cô có thể đi đến hôm nay là nhờ có quan hệ với ai ai ai.

Trước đó đoàn đội căn bản không có căn bản không có biện pháp gì đối với những tin đồn nhảm như vậy.

Không có cách nào để bịt miệng, giải thích thì nói chột dạ, không giải thích thì nói ngầm thừa nhận. Nói tóm lại cho dù đoàn đội và Tống Linh Linh có làm thế nào thì họ sẽ tin những gì họ nên tin và không tin thì mãi mãi sẽ không tin.

Vì vậy, sau khi video này được đăng lên, Đường Vân Anh cảm thấy có thể để video lên men một thời gian.

Để rửa sạch bớt một vài tin đồn lung tung trên người Tống Linh Linh.

Nghe Đường Vân Anh nói xong Tống Linh Linh trầm mặc một lúc, "Em và Giang Trục sẽ thỏa luận một chút.

Đường Vân Anh đã biết, "Đương nhiên."

Cô ấy nói: "Đây là chuyện của hai người, nói với đạo diễn Giang một tiếng cũng tốt."

Tống Linh Linh lên tiếng.

Trước khi cúp máy, Đường Vân Anh nói thêm, "Bất luận hai người có quyết định thế nào chị cũng sẽ tôn trọng ý kiến của hai người. Nhưng có một điều không được." Cô ấy dừng một chút rồi nói: "Trước khi có người tung ra bằng chứng chứng thực, hai người vẫn không nên công khai quan hệ ."

"Em biết rồi." Tống Linh Linh quay đầu nhìn Giang Trục không lên tiếng bên cạnh, "Em có chừng mực mà."

Đường Vân Anh: "Được, vậy hai người thương lượng xong thì nói với chị một tiếng.

-

Cúp điện thoại Tống Linh Linh nhướng mày nhìn người bên cạnh.

Lời Đường Vân Anh vừa nói Giang Trục đều nghe được.

"Đạo diễn Giang." Tống Linh Linh chọc chọc cánh tay anh, "Anh nghĩ như thế nào."

Giang Trục cụp mắt, "Nghe người đại diện của em đi."

Tống Linh Linh sững sờ, "Anh không sợ mọi người chê cười anh sao?"

Thật ra cô không muốn đồng ý với Đường Vân Anh.

Giang Trục nhìn cô chốc lát rồi kéo cô ngồi xuống chân mình.

"Sợ cái gì?"

Anh cúi đầu khẽ cọ xát chóp mũi Tống Linh Linh, thấp giọng nói: "Chê cười anh cũng không sao, nhưng không thể chê cười em."

Tống Linh Linh: ". . ."

Cô nhịn cười đang muốn nói thì Giang Trục đột nhiên hôn lên khóe môi cô rồi chậm rãi nói: "Hơn nữa vợ tương lai của anh có gì để chê cười chứ?"

Nghe vậy Tống Linh Linh cong môi.

Cô đưa tay ôm cổ anh, ngửa đầu nhìn anh, "Hình như không có gì để chê cười."

Giang Trục nhéo nhéo mặt cô, ôm lấy mặt cô hôn lên, mơ hồ nói: "Ừm, lần này em nghe theo người đại diện của mình đi."

Tống Linh Linh đang muốn đồng ý thì Giang Trục đã cạy mở hàm răng cô, cuốn lấy đầu lưỡi cô, thăm dò bên trong.

Tống Linh Linh theo bản năng ngẩng đầu lên tiếp nhận nụ hôn của anh.

Cô vòng tay siết chặt gáy anh, đáp lại nụ hôn của anh.

...

-

# Giang Trục tỏ tình với Tống Linh Linh bị từ chối #

# Tống Linh Linh nói thần tượng không thể yêu đương #

Mấy cái hotsearch này treo hơn nửa ngày trên weibo.

Dân mạng thảo luận rất nhiều.

Vừa bắt đầu tất cả mọi người đều ôm tâm thái xem náo nhiệt, cảm thấy video này là do ai đó cố ý tung ra, nói không chừng là cắt ghép.

Bọn họ đang chờ đợi Giang Trục đáp lại.

Nhưng đợi hơn nửa ngày mọi người phát hiện vị trí hotsearch không chỉ không giảm, đoàn đội Giang Trục cũng chưa hề đứng ra làm sáng tỏ nói video này là giả hay cắt ghép.

Họ dường như đã ngầm chấp nhận rằng video này là có thật.

Cùng lúc đó dân mạng nhiệt tình đào ra càng nhiều thông tin hơn.

Bọn họ chú ý tới lúc Tống Linh Linh quay phim ở hai đoàn làm phim, Giang Trục đều cùng bạn bè đến tham ban.

Vì thế có dân mạng đã nói đùa sao Giang Trục lại đến tham ban với bạn bè vậy.

Vì anh không có thân phận quang minh chính đại để có thể đi một mình để tham ban Tống Linh Linh. Anh chỉ có thể kiếm cớ cùng bạn bè đến thăm cô rồi tìm cơ hội tiếp cận cô.

Ngay sau khi bài phân tích này được đưa ra, nhiều dân mạng đã gọi thẳng câu chuyện tình yêu này sao lại vừa ngọt vừa ngược thế này.

Tống Linh Linh sao lại nhẫn tâm như vậy?

Sao cô còn chưa đồng ý với Giang Trục thế.

Cô đã khiến Giang Trục thậm chí còn không có danh phận thích hợp để gặp và quan tâm cô.

Nói xong mọi người bắt đầu đồng tình với Giang Trục. Còn có rất nhiều người @ Tống Linh Linh, kêu cô hay là đồng ý với Giang Trục đi, thấy Giang Trục khép nép như vậy bọn họ đau lòng lắm.

Ngủ trưa ở nhà với Giang Trục.

Sau khi tỉnh dậy, Tống Linh Linh lên weibo xem thử. Thứ hạng hotsearch đã giảm rồi nhưng vẫn treo trên đó như cũ, nhiệt độ vẫn còn rất cao.

Cô vào xem, phát hiện bình luận đầu tiên hot nhất đã đổi thành -- hôm nay Tống Linh Linh đồng ý lời tỏ tình của Giang Trục chưa?

Phía dưới có rất nhiều phản hồi và lượt thích.

Nội dung câu trả lời giống nhau như đúc, chỉ hai chữ -- vẫn chưa.

Tống Linh Linh nhịn không được phì cười ra tiếng.

Cô nhìn người đang đọc sách bên cạnh, khóe môi cong lên: "Đạo diễn Giang."

Giang Trục nhìn cô, "Sao vậy?'

Tống Linh Linh đung đưa chân, tâm trạng cực kỳ vui vẻ, "Hôm nay em có thể đăng một bài không?"

Giang Trục nhướng mày, "Muốn đăng gì?"

Tống Linh Linh nghĩ nghĩ, "Nhân lúc weibo em nổi tiếng như vậy, em muốn đang quảng cáo?"

Nhiệt độ bạn trai mình mang đến, có ngu sao không cọ.

Giang Trục nghẹn lời, đưa tay vuốt vuốt tóc rối do ngủ của cô, "Em muốn đăng cứ đăng."

Tống Linh Linh cười.

Cô vui vẻ một lúc lâu rồi trầm ngâm nói: "Thôi vậy, chừa cho anh chút mặt mũi đó. Em sẽ nhịn đến năm mới rồi đăng."

Nói tới năm mới Giang Trục nhìn cô, "Linh Linh."

Nghe anh gọi tên mình như thế, Tống Linh Linh bỗng ngẩng đầu nhìn anh, "Hả?"

Giang Trục cúi đầu, ánh mắt sáng rực chăm chú nhìn cô rồi thấp giọng hỏi: "Năm mới em có muốn cùng anh về nhà ăn cơm không?"

"..."

Nhìn Giang Trục một lúc lâu, Tống Linh Linh có hơi do dự.

Cô mấp máy môi nhỏ giọng hỏi: "Tốc độ của chúng ta có phải hơi nhanh rồi không?"

Hai người mới yêu nhau chưa đến nửa năm đã về nhà gặp người lớn, trong quan niệm của Tống Linh Linh có cảm giác như đang cưỡi tên lửa.

Giang Trục thấy cô do dự hơi nghĩ ngợi nói: "Vậy thì qua năm mới lại nói nhé."

Anh không muốn miễn cưỡng Tống Linh Linh trong chuyện này. Anh hi vọng cô cam tâm tình nguyện về nhà với anh, không có bất kỳ trở ngại tâm lý nào.

Tống Linh Linh gật gật đầu, nép vào lòng anh khẽ nói: "Anh cho em thêm chút thời gian."

Thật ra cũng không phải cô sợ, chỉ là cô vẫn chưa chuẩn bị tâm lý về mặt này.

Giang Trục cười cười thấp giọng đồng ý, "Được."

Ngày nghỉ Tống Linh Linh và Giang Trục làm ổ trong nhà một ngày không đi đâu, cũng không làm chuyện đặc biệt thú vị hay có ý nghĩa gì.

Nhưng Tống Linh Linh cho rằng mỗi ngày trải qua với người mình thích đều có ý nghĩa.

-

Hôm sau Tống Linh Linh trở về làm việc.

Giang Trục cũng bận rộn hoàn thành công việc cuối cùng trước khi bộ phim ra mắt.

Về phần tin đồn trên mạng hai người đều không quan tâm.

Bọn họ chỉ tính xử lý lạnh.

Sau hai ngày bận rộn.

Công việc trong năm nay của Tống Linh Linh đã vẽ lên một dấu chấm hoàn mỹ.

Vào ngày đầu tiên của kỳ nghỉ lễ, Tống Linh Linh lề mề trong căn phòng nhỏ của mình nửa ngày, chờ Tống Minh Viễn và bà Tống đến đón cô về nhà ăn Tết.

Không khí năm mới đã tràn ngập khắp nơi.

Trên đường treo đầy đèn lồng, rất nhộn nhịp.

Tống Linh Linh ngồi trong xe nhìn ra ngoài cửa sổ rồi quay đầu nói chuyện với bà Tống, "Mẹ, bao giờ thì chúng ra đi siêu thị mua đồ Tết thế?"

Cô thích đi dạo siêu thị.

Bà Tống nhìn cô một chút, "Con bây giờ có thể xuất hiện ở siêu thị sao?"

"?"

Tống Linh Linh không hiểu, "Sao lại không thể?"

Tống Minh Viễn lái xe quay đầu nhìn Tống Linh Linh một chút, "Ý của mẹ con là bây giờ con là người của công chúng rồi, đi siêu thị có thể sẽ bị fan nhận ra."

Tống Linh Linh à một tiếng không để ý lắm nói: "Nhận ra cũng không sao, con đi với mẹ cũng không phải đi với..." Mới nói được một nửa Tống Linh Linh kịp thời dừng lại.

Lời tiếp theo cô không thể nói nữa.

Nhưng hai người trước mặt không muốn buông tha cho cô.

Bà Tống nhướng mày quay đầu nhìn cô, "Cũng không phải cái gì?"

Bà nhìn chằm chằm Tống Linh Linh, "Mẹ còn chưa hỏi con, con với đạo diễn kia là chuyện gì vậy?"

"..."

Tống Linh Linh bị bà nhìn có hơi chột dạ.

Ánh mắt cô né tránh nhìn đi chỗ khác, ậm ừ nói: "Chuyện gì là chuyện gì chứ?"

Bà Tống hừ lạnh, "Con đừng tưởng rằng mẹ không lên mạng."

Tống Linh Linh chớp mắt mấy cái, nhỏ giọng thầm thì: "Con cũng không dám."

Hai mẹ con cãi nhau chí chóe.

Nói một hồi bà Tống cũng không thể cạy ra chút tin tức có ích nào từ miệng Tống Linh Linh.

Vì thế bà ấy u oán nhìn Tống Minh Viễn, dùng ánh mắt hỏi thăm -- con gái ông hình như trở nên thông minh rồi.

Tống Minh Viễn còn rất tự hào gật đầu.

"..."

Tống Linh Linh không để ý đến ba mẹ mình đang mắt qua mày lại.

Cô mang túi vào nhà, đầu tiên gửi tin nhắn cho Giang Trục nói với anh mình đến nhà rồi.

Có lẽ Giang Trục đang bận nên không thể trả lời cô ngay.

Tống Linh Linh cũng không vội, cô đấu khẩu với bà Tống một lúc rồi mới dựa vào lòng bà làm nũng.

Bà Tống chịu không được dáng vẻ lẩm bẩm của cô, thấy rất phiền, "Buổi tối rồi đi."

Tống Linh Linh nhìn dáng vẻ tức hổn hển thỏa hiệp của bà, bật cười ra tiếng. Cô đắc ý nhướng mày ôm cánh tay bà Tống nói: "Cảm ơn mẹ."

Bà Tống ghét bỏ nhìn cô, "Đã bao lớn rồi mà còn nhõng nhẻo."

Tuy nói vậy nhưng nét mặt vui vẻ và ý cười trong mắt bà đều cho thấy bà rất thích Tống Linh Linh làm nũng với mình.

Ăn trưa xong Tống Linh Linh về phòng nghỉ ngơi.

Đến bây giờ Giang Trục mới gọi cho cô.

"Alo."

Tống Linh Linh ngồi trước bàn sách nhìn hũ kẹo trên bàn.

Giang Trục nghe giọng cô, trầm thấp cười một tiếng, "Em ăn cơm chưa?"

Tống Linh Linh: "Em ăn rồi, anh thì sao?"

Giang Trục: "Anh vừa mới họp xong."

Anh hỏi, "Ăn gì thế?"

Tống Linh Linh: "Rất nhiều món ngon."

Nói đến cơm trưa Tống Linh Linh có rất nhiều lời muốn nói, "Ba em là sườn kho cực kỳ ngon."

Giang Trục nhướng mày chân thành nói: "Có cơ hội anh nhất định sẽ học hỏi bác trai một chút."

Tống Linh Linh nghe được ý trong lời nói của anh.

Cô im lặng một lúc lâu, chỉ có thể mơ hồ đáp ứng: "Đợi khi nào có cơ hội lại nói."

Giang Trục mỉm cười, "Được."

Hai người tán gẫu vài câu, lo cho Giang Trục vẫn chưa ăn trưa Tống Linh Linh giục anh đi ăn.

Có lời gì hai người có thể để tối nay rồi nói.

...

Vừa cúp máy cửa phòng Tống Linh Linh bị gõ.

Cô quay đầu đối diện với ánh mắt dò xét của bà Tống.

Không hiểu sao Tống Linh Linh có hơi chột dạ, "Mẹ."

Bà Tống ừ một tiếng thuận miệng hỏi: "Gọi điện với đồng nghiệp sao?"

". . . Không phải ạ." Tống Linh Linh sờ lên chóp mũi, nhìn bà rồi nói thật, "Với bạn trai."

Thật ra thì sở dĩ lúc trong xe Tống Linh Linh không nói là vì cô có hơi xấu hổ.

Nhưng nghĩ lại cô nghĩ mình cũng không cần xấu hổ.

Đây là ba mẹ cô, yêu đương cũng không cần giấu giếm họ. Hai người đều là ba mẹ tiến bộ, sẽ không ép cô làm chuyện mình không thích.

Nghe vậy bà Tống nhìn cô một chút, "Mẹ và ba con đã biết từ lâu rồi."

Tống Linh Linh sững sờ: "Dạ?"

Bà Tống chỉ chỉ hũ kẹo cô để trên bàn, "Hũ kẹo này của con là do đạo diễn kia tặng đúng không?"

Tống Linh Linh cúi đầu nhìn hủ kẹo đầy màu sắc trong tay.

Cô nhẹ chớp chớp mắt, gật đầu, "Sao mẹ lại biết?"

"Đoán."

Người hiểu rõ Tống Linh Linh nhất ngoài bà Tống ra thì không còn ai khác.

Trước kia Tống Linh Linh rất thích ăn kẹo nhưng sao khi làm diễn viên cô đã không ăn nữa.

Dưới tình huống bình thường không phải bất đắc dĩ thì cô sẽ không ăn kẹo.

Mà cô còn có thói quen chính là thích cất giấu những đồ vật mình quý trọng.

Có một chuyện bà Tống nhớ rất rõ là lúc Tống Linh Linh học tiểu học, trong lớp có một bạn học rất đẹp trai.

Thành tích học tập của bạn học đó rất tốt, mọi mặt đều ưu tú. Vào sinh nhật của Tống Linh Linh, cậu ấy đã tặng cô một hộp sô cô la.

Tống Linh Linh vui vẻ cất kỹ sô cô la, từ mùa đông đến mùa hè, cuối cùng toàn bộ sô cô la đều chảy Tống Linh Linh cũng không nỡ bỏ đi.

Nghe bà Tống nhắc đến chuyện xấu hổ khi còn nhỏ, Tống Linh Linh bất đắc dĩ, "Mẹ!"

Cô bất lực giải thích, "Con không thích bạn nam đó mà."

Lúc đó cô vẫn chưa biết thế nào là thích, cô chỉ đơn thuần cảm thấy bạn nam đó giống hoàng tử, sô cô la cũng rất đẹp nên cô mới không nỡ ăn, vẫn luôn đặt trong ngăn kéo bàn học.

Bà Tống nhướng mày nhìn bộ dáng sốt ruột giải thích của cô, "Được được được, con không thích."

Bà ấy cũng không nói nhiều với cô chuyện sô cô la nữa, ngược lại hỏi: "Vậy lần này thì sao?"

Tống Linh Linh dừng lại nhìn bà nói: "Không thích thì con đã không yêu đương với anh ấy rồi."

Đương nhiên là cô thích Giang Trục.

Bà Tống gật đầu, lúc Tống Linh Linh cho rằng bà sẽ không hỏi nữa thì cô nghe được bà Tống hỏi, "Đạo diễn này của con có phải là..."

Bà cố gắng nhớ lại, nhìn Tống Linh Linh, "Đạo diễn mà lúc trước con với Miểu Miểu bay ra nước ngoài xem phim của cậu ấy ra mắt không?"

"..."

Nghe bà nói đến chuyện này, Tống Linh Linh suýt ngất xỉu rồi.

Cô mấp môi, ban đầu muốn nói không phải nhưng bây giờ lại nói không nên lời.

Cô từng nói với bà Tống, bà Tống cũng biết từ nhỏ đến lớn cô thần tượng những ai.

Yên tĩnh nửa ngày Tống Linh Linh bất đắc dĩ gật đầu, "Là anh ấy."

"Thật sự là cậu ấy sao." Mắt bà Tống sáng rực lên, cao hứng nói, "Con gái mẹ cũng rất lợi hại đó."

Tống Linh Linh không hiểu nhìn bà.

Bà Tống vỗ vai khen cô, "Vậy mà lại đen thần tượng biến thành bạn trai."

Tống Linh Linh: "."

Cô nhỏ giọng nói, "Mẹ, chuyện này mẹ đừng nói với người khác nhé, người ngoài không biết con là fan của Giang Trục đâu."

"Mẹ biết rồi" Bà Tống đồng ý với cô, rồi bỗng nhiên hỏi: "Vậy lúc nào thì con dẫn bạn trai về cho mẹ với ba con nhìn thử?"

Tống Linh Linh nghẹn lời, đối diện với vẻ mặt mong đợi của bà ấy, hơi do dự một chút, "Hai bọn con còn chưa yêu nhau được nửa năm, qua một thời gian ngắn nữa đi ạ."

"Cũng được."

Bà Tống nói thầm, "Tuổi trẻ các con bây giờ yêu đương đều giống như chơi, đợi hai đứa ổn định rồi dẫn về nhà cũng tốt, tránh cho hàng xóm tưởng con quanh năm suốt tháng quen cả trăm người bạn trai."

Tống Linh Linh: ". . ."

Cô cũng không lợi hại như vậy đâu!

Nói với bà Tống chuyện Giang Trục xong, Tống Linh Linh thoải mái hơn rất nhiều.

Sau này cô gọi điện thoại nói chuyện phiếm với Giang Trục cũng không cần che che giấu giấu nữa.

-

Năm mới đến nhanh mà trôi qua cũng nhanh.

Thoáng một cái đã hết tết.

Cái tết này Tống Linh Linh không trải qua với Giang Trục nhưng tính toán thì cô cũng không thấy khác nhau quá nhiều.

Đêm 30 Tết Giang Trục cố ý tới đón cô ra ngoại thành.

Gặp mặt với Thẩm Điệp và Giang Du Bạch, đốt pháo hoa xong thì Giang Trục mới đưa cô về nhà.

Không ngoài ý muốn Tống Linh Linh nhận được bao lì xì của Giang Trục.

Mùng 1 Tống Linh Linh bị bà Tống kéo đến ngôi chùa gần đó thắp hương, đến xế chiều mới có thời gian rảnh, lén lút đi hẹn hò với Giang Trục, đến rạp phim xem phim tết.

Kỳ nghỉ tết của Tống Linh Linh trôi qua trong sự lười biếng và vui vẻ.

Thoáng cái đã đến đầu tháng hai.

« Hẻm Nhỏ » được quyết định sẽ ra mắt vào ngày lễ tình nhân trong tháng hai.

Trước khi công chiếu, bộ phim sẽ được tuyên truyền chiếu trước, mời các nhà phê bình điện ảnh trong ngành và một số ít người hâm mộ, blogger đến xem và bình luận về bộ phim.

Điều này rất tốt cho việc quảng bá bộ phim.

Cho nên vừa qua Tết mọi người và Tống Linh Linh liền tiến vào giai đoạn tuyên truyền căng thẳng.

Khi cô và Giang Trục gặp nhau, đã không còn thời gian để dính nhau nữa.

Bọn họ càng bận rộn hơn với bộ phim và tuyên truyền.

Đây là lần đâu tiên Tống Linh Linh và Giang Trục xuất hiện cùng nhau sau khi video tỏ tình bị tung ra, không có gì ngạc nhiên khi họ được giới truyền thông hỏi về video trên hotsearch đó.

Chủ đề buổi họp báo của họ là bộ phim « Hẻm Nhỏ » nhưng truyền thông đã hỏi thì họ phải trả lời.

Tống Linh Linh cầm micro quay đầu nhìn người bên cạnh.

Giang Trục đứng bên cạnh Tống Linh Linh, suy nghĩ về những gì phóng viên hỏi, anh có ý kiến thế nào đối với video được cư dân mạng tung ra trước đó.

Giang Trục ngẫm nghĩ một lúc rồi lạnh nhạt nói: "Không có ý kiến gì."

Truyền thông không nói gì, "Đạo diễn Giang không có ý kiến gì là nói video đó là giả sao?"

"Không phải." Giang Trục nhìn Tống Linh Linh, rồi nhìn qua phía các phòng viên trả lời: "Video là thật."

Anh nói từng chữ, "Tôi tỏ tình với Linh Linh, thích cô ấy, theo đuổi cô ấy, đều là thật."

Cả hiện trường xôn xao.

Ngay cả Tống Linh Linh cũng không nghĩ tới Giang Trục sẽ nói sự thật này với tất cả ký giả truyền thông thậm chí là đồng nghiệp trong trường hợp này.

Chuyện thích Tống Linh Linh này Giang Trục vẫn luôn thẳng thắn.

Anh chính là thích cô.

Không ngoài ý muốn, sau khi buổi họp báo của « Hẻm Nhỏ » kết thúc, chủ đề Giang Trục tỏ tình với Tống Linh Linh trước mặt mọi người đã lên hotsearch.

Xem hết video phỏng vấn dân mạng nói ánh mắt Giang Trục nhìn Tống Linh Linh chứa đầy tình ý.

Ai có thể không đu cặp đôi này chứ.

Còn có một số ít dân mạng đau lòng cho Từ Mãn.

Đây rõ ràng là chuyện cũ của Trần Dặc và Tô Vãn nhưng Trần Dặc lại không có tên.

« Hẻm Nhỏ » lập tức nổi tiếng.

Buổi tối, suất công chiếu đầu tiên của « Hẻm Nhỏ » bắt đầu.

Tống Linh Linh và những người khác có thời gian mọi người cùng nhau xem suất chiếu sớm

Lúc ngồi trong rạp chiếu phim không hiểu sao cô có hơi căng thẳng.

Từ Mãn nói chuyện với cô, "Rất căng thẳng hả?"

Tống Linh Linh: "Có hơi."

Từ Mãn cười cười thấp giọng nói: "Lúc trước đạo diễn Giang có cho anh xem thử một đoạn ngắn rồi, yên tâm đi, bộ phim này của chúng ta tuyệt đối không có vấn đề."

Có thể không cách nào so sánh được với phim tết nhưng Từ Mãn cho rằng bộ phim này của bọn họ có thể phá vòng vây vào lễ tình nhân.

Nghe vậy Tống Linh Linh cười theo, "Em cố gắng có lòng tin."

Từ Mãn ừm một tiếng.

Hai người nói chuyện vài câu thì Giang Trục đến.

Vị trí của Tống Linh Linh ngồi giữa Giang Trục và Từ Mãn.

Lúc Giang Trục ngồi xuống cô không tự giác nghiêng đầu qua một bên, "Sắp bắt đầu rồi sao?"

Giang Trục cụp mắt nhìn cô, sau khi đèn trong rạp tắt hết, anh siết chặt tay cô trên ghế, trầm giọng nói: "Bắt đầu rồi."

Lòng bàn tay anh rộng rãi ấm áp, được anh nắm tay Tống Linh Linh bỗng nhiên không còn quá căng thẳng nữa.

Cô từ từ ổn định tinh thần nhìn màn hình lớn.

Quá trình sản xuất « Hẻm Nhỏ » nhìn chung là theo phong cách thoải mái, dù là tông màu hay bộ lọc thì đều rất mùa hè, cảm giác rất dễ chịu.

Sẽ không làm cho mọi người cảm thấy quá nặng nề.

Mở đầu cốt truyện có hơi đè nén, chàng trai và cô gái trong đang giãy giụa trong vùng bùn hướng về phía trước.

Bọn họ sống trong khe hở, gặp nhau, nở hoa.

Tình cảm ngây ngô, mông lung của cả hai khiến không ít người ở đây hâm mộ.

Loại tình yêu thuần khiết, như thiêu thân lao đầu vào lửa này chỉ có ở những chàng trai cô gái tuổi dậy thì.

Bộ phim « Hẻm Nhỏ » này không đơn thuần chỉ nói về những sự đau khổ trong thanh xuân, nó còn phản ánh thực tế về những gia đình, còn có rất nhiều phản ánh về xã hội lúc đó.

Giang Trục không thể nào chỉ quay một phim tình cảm đơn giản.

Điều anh muốn diễn đạt phải có giá trị thảo luận và nội hàm.

...

Lúc phim kết thúc, không ít người trong rạp chiếu phim đã khóc.

Tống Linh Linh cũng không bất ngờ.

Rõ ràng cô đã biết kịch bản, diễn biến câu chuyện và cả kết cục nhưng vẫn không kìm được nước mắt.

Khi cô nhìn thấy Trần Dặc làm năm công việc một ngày để kiếm tiền chữa mắt cho Tô Vãn, bị người khác làm nhục và đánh đập, đôi mắt cô đỏ hoe.

Không ai có thể nghĩ tới một thiếu niên bướng bỉnh, nổi loạn như vậy lại sẽ có một ngày vì tình mà sẵn sàng chịu nhục nhã.

Mà mục đích kiếm tiền duy nhất của anh chính là vì để Tô Vãn có thể phẫu thuật, vì để cô có thể nhìn thấy mình, nhìn thấy ánh sáng của thế giới này.

Sau này anh đột ngột qua đời, Tô Vãn bị ngã cầu thang sau đó bình tỉnh trải qua ca phẫu thuật.

Sau khi phẫu thuật, cuối cùng cô ấy cũng thấy được Trần Dặc.

Cô ấy ghi nhớ dáng vẻ của anh sau đó đi tìm anh.

Cô ấy viết trong quyển nhật ký rằng, sở dĩ cô ấy đồng ý phẫu thuật là vì Trần Dặc đã nói với cô ấy nhất định phải làm cho cô thấy được anh, ghi nhớ hình dáng của anh.

Như vậy kiếp sau khi vừa gặp lại đối phương sẽ nhận ra đối phương ngay lập tức.

Kiếp sau, hy vọng họ đều sống trong những gia đình bình thường.

Hy vọng họ đều sẽ có được một cuộc đời bình thường.

...

-

Sau khi bộ phim được công chiếu vào tối hôm đó, Tống Linh Linh đã nhìn thấy rất nhiều đánh giá về bộ phim trên Weibo.

Đánh giá của mọi người đối với bộ phim là đau đớn nhưng lại làm người khác cảm động. Bạn sẽ vô thức đặt mình vào đó, nó thậm chí có thể khơi dậy những ký ức thời còn học sinh.

Đương nhiên, phim của họ có sự mâu thuẫn về logic, nhưng đôi khi, câu chuyện lại chính là như thế.

Có một số chuyện xảy ra ngoài ý muốn, tưởng chừng như tình cờ, nhưng thực tế lại thường xảy ra.

Sau khi xem những bình luận từ các blogger và người hâm mộ, mới thật sự thấy nhẹ nhõm.

Trong tuần tiếp theo, toàn bộ đoàn làm phim của họ đã bôn ba qua lại một số thành phố để quảng bá cho bộ phim.

Nhoáng một cái đã đến thời gian « Hẻm Nhỏ » chính thức công chiếu.

Ngày hôm đó, Tống Linh Linh, Giang Trục và mọi người đang quảng bá ở Nam Thành.

Lúc kết thúc buổi tuyên truyền đã là mười giờ tối.

Tống Linh Linh ngồi xe chuẩn bị trở về khách sạn, trên đường Lâm Hạ ngạc nhiên nhìn cô, "Chị Linh Linh! Chị có biết doanh thu phòng vé của bộ phim là bao nhiêu rồi không?

Tống Linh Linh nhìn vẻ mặt kích động của cô ấy, dè dặt suy đoán, "Một trăm triệu?"

Dù sau cũng là phim về đau khổ của thanh xuân, mặc dù cô có lòng tin với Giang Trục và Từ Mãn nhưng cũng không dám đoán quá cao.

"Hai trăm triệu rồi!" Lâm Hạ kích động không thôi, "Tin tốt vừa mới được đăng trên blog chính thức."

Cô ấy cao hứng nói: "Hơn nữa hôm nay còn chưa qua hết đâu! Em đoán doanh thu ngày đầu tiên của chúng ta sẽ đạt hai trăm hai chục triệu."

Tống Linh Linh sửng sốt, "Thật hay giả thế?"

Lâm Hạ: "Thật mà!"

Cô ấy đưa điện thoại cho Tống Linh Linh xem, "Bài đăng chính thức đó."

Tống Linh Linh tập trung nhìn, cô có chút khó tin.

Cô dụi dụi mắt, lấy điện thoại ra tin nhắn gửi tin nhắn cho Giang Trục.

Suy nghĩ đến phim còn trong giai đoạn tuyên truyền nên cả tuần nay hai người đều không có tương tác gì thân mật.

Thậm chí đi xe đều chia ra.

Mặc dù Tống Linh Linh không ngại phơi bày mối quan hệ giữa hai người, nhưng vào thời điểm quan trọng này, cô cảm thấy mình và Giang Trục nên kiềm chế một chút, không nên đoạt sự nổi tiếng của « Hẻm Nhỏ ».

Nhìn thấy tin nhắn Tống Linh Linh gửi đến hỏi thăm doanh thu phòng vé có phải là thật hay không, Giang Trục dở khóc dở cười.

Anh trả lời: "Em không có lòng tin với mình thế sao?"

Tống Linh Linh: "Em cứ nghĩ thể loại phim của chúng ta sẽ không hấp dẫn được nhiều người."

Giang Trục: "Em và Từ Mãn diễn rất tốt."

Tống Linh Linh cong môi: "Là kịch bản tốt."

Giang Trục: "Em đến đâu rồi?"

Tống Linh Linh: "?"

Giang Trục: "Có mệt không?"

Tống Linh Linh dựa vào lưng ghế nghỉ ngơi, suy nghĩ một chút: "Vẫn ổn ạ."

Giang Trục: "Tối nay anh đến tìm em nhé?"

Lúc nhìn thấy tin nhắn này của anh, mặt Tống Linh Linh nóng lên: "Thôi đừng, em sợ khách sạn có phòng viên ngồi chờ, đợi qua mấy ngày nữa chúng ta bí mật gặp nhau đi."

Giang Trục: "."

Trong khoảnh khắc đó, Giang Trục hối hận vì sao lúc trước mình lại từ chối khi cô nói muốn công khai sau khi phim đóng máy.

Nếu như công khai thì bây giờ hai người cũng không giống lúc này.

Mỗi ngày có thể nhìn thấy nhưng lại không thể ôm, không thể hôn đối phương.

Hai người còn phải diễn trước mặt truyền thông, kiềm chế tình cảm của mình.

Tống Linh Linh nhìn dấu chấm của anh, dỗ dành anh: "Còn mấy ngày nữa là tuyên truyền kết thúc rồi mà."

Giang Trục: "Anh biết."

Anh dừng một chút rồi nhấn vào nút tin nhắn thoại nói với Tống Linh Linh một câu: "Nhớ em rồi."

Tống Linh Linh nghe xong nhịn không được vểnh môi.

Cô lén nhìn Lâm Hạ gần đó, cầm điện thoại trả lười Giang Trục một câu: "Em cũng vậy."

Cô cũng rất nhớ, rất nhớ Giang Trục.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro