Chương 60

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



"Chị Lisa ơi! Ta không biết viết bản thẩm vấn này đâu! Chị giúp ta viết đi". Trong phòng phát ra liên tiếp tiếng kêu rệ, mấy người trong tổ chuyên án bắt người thì còn có thể chứ viết thẩm vấn, một chữ cũng nghẹn mất nửa ngày.

"Xem lại sách đi, tâm lý thẩm vấn, những yếu điểm khi thẩm vấn,... mấy cái đó thế nào trong sách cũng có, xả đại mấy trăm chữ là được rồi". Lisa đưa ra chủ ý.

"Nào có dễ dàng như vậy a!".

Đang ồn ào thì Sobin đi tới.

"Không được tìm người viết thế, bằng không thì phải viết lại toàn bộ cho ta".

"Tổ trưởng! Trực tiếp thẩm tra đi! Viết kế hoạch làm gì a! Không có việc gì nữa thì thẩm vấn thôi!". Eunwoo nói.

"Đúng vậy, trực tiếp thẩn vấn thôi". Tất cả mọi người đồng ý nói.

"Không có kế hoạch thì thẩm tra hắn thế nào, hỏi loạn à. Không lẽ các ngươi nghĩ hỏi gì cũng được câu trả lời, viết kế hoạch không lãng phí thời gian tinh lực". Sobin nói.

"Ừ, đúng đó...". Lisa tỏ vẻ đồng ý, vì thế còn gặp vài ánh mắt xem thường.

"Lisa, kế hoạch của ngươi ta xem rồi, chỉnh thể cũng không tệ lắm, có chút chi tiết còn sửa lại một ít, giống như chỗ này, nhược điểm của hắn, biết là chúng ta bắt được hắn, nhưng là hiện tại chúng ta tạm thời còn chưa có phát hiện chứng cứ rõ ràng, cho nên chỗ này không thể viết vậy được". Sobin cầm bản kế hoạch của Lisa nói với cô.

"Ừ, để ta sửa lại".

Kỳ thật tổ chuyên án có cao thủ chuyên môn thẩm vấn, căn bản cũng không cần dùng đến đám người kia và Lisa, nhưng Sobin vẫn có ý muốn bồi dưỡng bọn họ từ các phương diện. Nếu có thể được, sau khi vụ áp khép lại về sau có thể lưu bọn họ lại làm việc.

Buổi chiều bắt đầu thẩm vấn, Zico là nhân viên chuyên môn thẩm vấn, có kỹ xảo thẩm vấn cao siu và kinh nghiệm phong phú, đại diện cho tổ chuyên án vào phòng thẩm tra. Đám người Lisa thì theo dõi quan sát ở phòng.

"Tên".

"Lão Cửu".

"Danh tính thật".

"Các ngươi không phải biết rồi còn gì".

"Mời phối hợp công tác của ta".

Thẩm vấn lão Cửu thật sự rất phiền toán, có thể nói là lão cáo già, tuyệt đối không thiếu kinh nghiệm. Căn bản không dễ dàng giống như DongHo, lần trước cô thẩm vấn không tính là cái gì, khả năng chỉ là mèo mù đánh lên chuột chết mà thôi.

Người thẩm vấn chuyên nghiệp đúng là khác biệt, ngay cả khí thế đều cao hơn người bình thường, một vòng thẩm đã làm sắc mặt lão Cửu muốn trắng bệch, Lisa ở đây học hỏi được không ít. Tuy lão Cửu có chút chột dạ, nhưng vẫn có thể thấy tố chất tội phạm trong người vẫn còn rất mạnh, vẫn như trước cái gì cũng đều không nói, Zico đã uống muốn hết hai bình nước, nhưng vẫn không đả động được cái gì.

"Thay đổi người đi, kêu Bangie đến". Sobin nói với Eunwoo.

"Được". Bangie cũng là cao thủ thẩm vấn với Zico, một nửa tội phạm trong tỉnh đều qua tay ta thẩm tra, kinh nghiệm tương đương Zico, hiện tại vừa lúc lão Cửu vừa vây đến mỏi mệt, đưa Bangie vào với nghĩ là thành công được một nửa, còn thực sự thì không được cùng hắn tra tiếp lần sau, dù sao bọn họ cũng còn nhân lực và thời gian. Thẩm vấn nhiều lần cũng sẽ ra thôi.

Không ngoài dự đoán của mọi người, Bangie vừa đi vào nói mấy câu, sắc mặt lão Cửu liền có chuyển biến mới.

"Nói đi...".

"Ta...".

Mấy người Lisa trong phòng theo giỏi mở to mắt nhìn, chờ lão Cửu nói ra vụ án, lúc này, cửa phòng thẩm vấn chợt mở.

"Tốt lắm, hôm nay đến đây thôi, các ngươi có thể tan tầm".

Là phó thanh tra! Lisa đứng lên, mắt thấy chân tướng sắp trồi lên mặt nước, phó thanh tra đang làm cái gì vậy! Trong phòng thấm vẩn, Bangie cũng thấy khó hiểu. Chính là ngại mặt mũi của phó tổng thanh tra, nên hắn cũng không nói gì, cầm lấy sổ ghi chép ra khỏi phòng. Sau đó, màn hình theo dõi tối đen.

"Tổ trưởng! Đây là có chuyện gì?". Lisa quay đầu hỏi Sobin.

"Không biết!". Sobin nhíu mày, cũng không biết.

"Này!".

"Đi vào hỏi phó thanh tra một chút đi...". Lisa đứng lên hướng phòng thẩm vấn đi đến.

"Lisa! Không được, hắn là phó thanh tra:::". Sobin cau mày giữ chặt Lisa.

"Phó thanh tra thì làm sao?!".

"Ngươi chưa nghĩ kỹ đã làm loạn, hắn làm vậy hơn nữa chắc là cũng có lí do...". Sobin nhíu mày, tuy rằng hắn cũng không suy nghĩ được lý do.

"Mặc kệ! Chúng ta mất nhiều công sức như vậy!". Lisa chạy đến phòng thẩm vấn: chờ nàng đến nơi, cửa vừa mở, phó thanh tra đi ra.

"Phó thanh tra! Vừa rồi...". Lisa nổi giận, còn chưa nói hết đã bị lời bình tĩnh của phó thanh tra đánh gãy.

"A, không có gì, vừa rồi ta vào xem, thuận tiện làm hắn khai hết ra, đây là ghi chép". Phó thanh tra đưa ghi chép cho Sobin rồi ưỡn bụng đi mất.

Mọi người nhìn nhau, ai cũng vừa không biết xảy ra chuyện gì.

"Trước hết coi ghi chép gì đi". Sobin hít một hơi, mặc kệ là chuyện gì, bọn họ đều không có tư cách quản, chỉ đề ý làm chuyện tốt , những thứ khác đều giả vờ không biết.

"Ừ". Tất cả mọi người đều gật đầu.

"Hắn nói... bọn họ là một đội". Sobin nói.

"Ừ, hợp lý". Mina gật đầu, tỏ vẻ lời này có thái độ chân thật cao.

"Tổng cộng... 15 người". Sobin nói.

"Không có khả năng!". Lisa lắc lắc đâu, tỏ vẻ không thể nào.

"Hắn thừa nhận mấy vụ án trước đều là do bọn hắn làm, đem thuốc phiện đặt trong cơ thể tử anh".

Tất cả mọi người nhíu mày, lời này nửa thật nửa giả, độ công nhận không cao. Nhưng Sobin cảm thấy lời khai là sự thật.

"Ta cảm thấy là thật. Nhìn đi... ngày mốt, tại bến tàu có một cuộc chạm trán, người bên kia đối phương là một phú hào, mang theo 3 người, bên họ 7 người". Sobin nhìn lời khai nói.

"Chúng ta đi sao?". Lisa tổng cảm thấy người này có điều gì đó, không biết có nên tin tưởng hay không.

"Đi! Thật vất vả mới có chút manh mối". Sobin quyết định nói.

"Chính là... không sợ mai phục sao?". Lisa nhíu mày hỏi. Tin tưởng lão Cửu là phiêu lưu rất lớn, huống hồ phó thanh tra vào đó hắn nói gì mọi người cũng đều không biết. Sự tình luôn luôn xảy ra bất trắc.

"Chúng ta cũng không phải lần đầu tiên xuất trận, điểm ấy trạng vẫn có thể ứng phó, yên tâm". Lisa nghĩ cái gì Sobin cũng có thể hiểu được, lần này phải cẩn thận vạn lần, hắn tính toán cảnh lực mia phục nơi đó, làm sao cho dù có bị mai phục nhân số của đối phương cũng không thể vượt qua bọn họ, lại nói cảnh viên đều đã trải qua huấn luyện nghiêm khác, ohaanf tử tội phạm cho dù có giảo hoạt cũng không có khả năng thoát.

"Chút nữa các ngươi trở về chuẩn bị cho ngày mai, kế hoặc cũng sẽ được thảo luận, ngày mốt chúng ta hành độn, một người mang theo 10 cá nhân.

"Được".

"Hoon ở lại, các ngươi về đi".

Lisa cau mày trở về KTX, tổng cảm thấy có chỗ nào khong đúng, nhưng lại không thể nói được, hít một hơi, cô lăn một vòng trên giường, mặc kệ vậy.

"Alo, chị Chaeyoung, ôm một chút... em rất nhớ chị ....". Lisa gọi cho Chaeyoung, mới nửa ngày chưa cùng Chaeyoung nói chuyện, tâm cô đã ngứa ngáy khó chịu.

"Ôm, hôm nay buổi sáng có thuận lợi không?". Thanh âm Chaeyoung thực ôn nhu, Lisa vừa nghe đến giọng nói của Chaeyoung, trong lòng liền tràn ngập năng lượng, giống như một ngày không thuận lợi gì cũng đều tiêu tan.

"Ngày hôm qua bắt được lão Cửu, hôm nay thẩm tra, đến thời điểm mấu chốt thì phó thanh tra đi gào, tắt cam mọi người ở phòng theo dõi cũng không biết, lúc ra thì hắn ném cho mọi người ghi chú. Em cảm thấy rất kỳ lạ". Lisa nói hoài nghi của mình cho Chaeyoung nghe.

"Rất là không bình thường, sau đó mọi người có tra hỏi thêm không". Chaeyoung hỏi.

"Không có ôi chao, vốn là định đi lần nữa, mới vừa mở cửa liền thấy hắn cười với em, sau đó tổ trưởng đóng cửa lại, không cho em thẩm vấn một mình". Lisa bất đắc dĩ nói.

"Ừ, đơn vị của em hẳn là kỷ luật".

"Đương nhiên rồi; phục tùng mệnh lệnh là thiên chức cửa quân nhân~~ cũng là thiên chức của cảnh sát tụi em thôi, Lisa bắt đầu ngữ khí cười khẽ.

Chaeyoung đầu kia điện thoại cũng không nhịn được cười.

"Chị cười cái gì chứ?". Lisa hỏi.

"Không, chỉ là không quá tin tưởng em tuân theo kỷ luật". Chaeyoung mang theo ý cười nói.

"Ách... cái này thì .. ha ha...". Lisa ngốc ngếch nở nụ cười. Chaeyoung nói đúng, làm cho cô đuối lý, toàn bộ cục chỉ có mình là không nói kỷ luật nhất.

"Em nha, lúc nào cũng nóng tính".

"Xúc động là ma quỷ, làm liền hối hận". Lisa bất đắt dĩ tỏ vẻ đồng ý.

"Biết là tốt rồi, về sau bớt làm chuyện thiếu suy nghĩ, làm chị không ít lo lắng". Chaeyoung nói.

"Thực xin lỗi, em biết em làm chị lo lắng, hôn một cái để bồi thường vậy". Lisa nói.

"Huhmm".

"Moahh". Lisa cách điện thoại tặng cho Chaeyoung một cái hôn lớn.

"Haizzz, em nhớ... muốn ôm chị, bây giờ chỉ có thể ôm chăn, đúng là kiểu sinh hoạt cấm dục mà...". Lisa ôm chăn lăn lộn trên giường, ảo tưởng cái chăn chính là chị Chaeyoung thơm mềm ấm áp của mình.

"Xử lý xong việc sẽ tìm em, 6 tháng cuối năm ổn định hơn, công việc của chị cũng ít đi một chút". Chaeyoung làm sao không nhớ con người nghịch ngợm đang ôm í đồ xấu xa kia chứ.

"Uhm, chỉ là chờ đến 6 tháng xuối thôi mà, em có thể chịu đựng". Lisa bĩu môi nói.

"Người ta yêu đương trong nước còn đỡ, tụi mình hai nước khác nhau, quá cực khổ... chờ em gề hưu thì trở về Úc hưởng thụ cuộc sống êm ả bình dị cùng với chị thôi". Lisa nghĩ tới loại sinh hoạt này đã cảm thấy hạnh phúc, mỗi ngày đều có thể nhìn thấy Chaeyoung, muốn hôn thì hôn. Mỗi sáng dậy đều có thể ngắm nhìn khuôn mặt Chaeyoung thật xinh đẹp.

"Ừ, sống bình yên". Khoé miệng Chaeyoung mỉm cười, không biết có phải là đang nghĩ tới cảnh tượng giống Lisa hay không.

Lisa đương nhiên cũng sẽ không biết, sau khi cúp điện thoại, Chaeyoung kêu Yoon đi mua một mảnh đất ở ngoại ô Úc, trước tiên trồng dâu và một số loại trái cây khác Lisa thích ăn.

Lisa chỉ lơ đãng một câu, một khác khao, Chaeyoung liền muốn giúp cô hoàn thành. Bởi vì nguyện vọng của cô chính là của Chaeyoung, Lisa vui vẻ thì Chaeyoung cũng vui vẻ....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro