Cao Game

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Hỡi ôi!

Thế cục xoay vần, lòng gamer trời tỏ!

Sáu năm công cày cuốc, chưa chắc tìm nên bạn tâm giao; một định chế cản game, ắt hẳn mất cộng đồng chí nguyện.

Nhớ năm nao:

Cui cút vào game, an thân gà ngố.

Chưa hay công chiến, đâu hiểu party; chỉ biết luyện train, treo hàng góc chợ.

Phím bấm, chuột quay, tạo acc, cài game, tay vốn quen làm; auto, hacker, tráo khoản, lừa vàng, mắt chưa từng ngó.

Một map luyện nhọc nhằn hơn mươi tháng, ngóng level như trời hạn trông mưa; mùi auto vấy vá đã dăm năm, ghét lũ hack như nhà nông ghét cỏ.

Bữa thấy game hay ra công bố, tìm lối xem ngay; ngày xem bang chiến gọi anh tài, liệu đường góp mặt.

Vì một ngành tri thức hiện đại, kích thích bao bạn trẻ tiến lên, sao không cùng hội nhập; bởi đôi đường giải trí giao lưu, hạn chế nhiều tệ nạn lan tràn, há chẳng bề tiếp sức.

Nào đợi event, khuyến mãi, cùng đua train khỏi nhậu nhẹt lê la; chẳng cần hội nghị, offline, cũng đấu giá item làm từ thiện.

"Một định chế cản game, ắt hẳn mất cộng đồng chí nguyện..."

Khá thương thay:

Vốn chẳng phải dân IT, hard code, theo nghề check mã lập trình; chẳng qua là giải trí, bạn bè, mến nghĩa tạo bang chiêu mộ.

Bao lỗi game soát xét close, tâm huyết tỏ bày; muôn giá item mở màn cashop, nhiệt tình chấp nhận.

Ngoài cuộc sống bon chen danh lợi, lắm kẻ bày trò dối trá dã tâm; trong game ôm giấc mộng hiếu trung, bao acc khí khái anh hùng xuất thế.

Hào phú chỉ là item ảo, há sánh bằng tình nghĩa đệ huynh; súng gươm toàn là code 1-0, chẳng giết được tinh thần đạo nghĩa.

So với cảnh vũ trường nhảy nhót, bóng bánh độ đua, phim ảnh bạo lực lan tràn, tệ game thủ chỉ "đầu môi chót lưỡi"; xét với loài tham nhũng xấu xa, tranh quyền đoạt lợi, tiếng tăm đạo đức suy đồi, tiếng online thật "lưỡng toàn kỳ mỹ".

Cầm bằng tuổi trẻ ham mê, gia đình khéo quản, thì sao ra điều bê trễ xấu xa; ví như cá thể ganh đua, cộng đồng điều chỉnh, liệu có thành sự thái quá sai lầm?

Ôi!

Những lăm lòng nghĩa sẻ chia; đâu biết lời phàm xiên xỏ.

Một giấc anh hùng nung nấu chí, nào hay thiếu kẻ cảm thông; bao năm ngang dọc luyện đồng tâm, cám cảnh chẳng người thấu đạt.

Giật mình giải thưởng PCWorld 2010 thiếu người đến nhận, ngơ ngác diễn đàn VCW 15 vắng kẻ vào xem.

Chẳng thể như rượu bia ma túy bày ra, nỡ quy thành nghiện ngập cho cam tâm; vốn không phải giết người cướp của động cơ, sao kết tội hung hăng không đáng có.

"Vốn không phải giết người cướp của động cơ, sao kết tội hung hăng không đáng có..."

Chỉ nghĩ rằng:

Hội nhập thời công nghệ số, chấn hưng cho nước nhà ta; sánh vai thời buổi dot com, định hướng trí tài tuổi trẻ.

Vì sao nước Hàn vang danh tứ hải, công nghệ vẻ vang; nhờ đâu Trung Hoa nổi tiếng phần mềm, nhân tài lừng lẫy.

Chẳng qua họ khéo định đối tượng kiểm soát thật rõ ràng, tạo cộng đồng game thủ kết thân, phép quản lý hóa công khai minh bạch; chỉ nhờ họ giỏi tìm doanh nghiệp dịch vụ mà phát huy, hướng giáo dục công nghệ đa chiều, cách hỗ trợ thành huy hoàng sáng lạn.

Thà cấm mà chỉ ra điều đúng, hủy đi bao tài khoản cũng vui; hơn cho mà chịu tiếng nghiện game, sánh với bọn xì ke rất khổ.

Ôi thôi thôi!

VNG từ nay xin khép cửa, chí Võ lâm gởi lại bóng trăng tà; FPT một khắc phải ngậm vành, mộng Bá chủ trôi theo dòng kênh Thị.

Đau đớn thay, bang chủ ngồi ngó acc, bãi train xưa vắng vẻ khách anh hùng; não nùng thay, hào kiệt xóa client, diễn đàn cũ leo teo người ái mộ.

"Nước mắt gamer lau chẳng ráo, thương vì 2 chữ hàm oan..."

Ôi!

Một lệnh quyết ra, ngàn câu thán khổ.

Dự thảo Bộ vẫn đợi trình Quốc hội, ai bày chi văn bản tối đen; báo chí họ còn rộn tiếng chê khen, ai cứu đặng 1 phường game thủ.

Cấm mà để đưa vào khuôn phép đúng, tạo cộng đồng lừng lẫy chúng nào chê; cấm mà nên cơ hội phát hành hay, giúp dịch vụ vẹn toàn ai chẳng mộ.

Cho cũng dở, cấm đi càng dở, chỉ vì khâu quản lý vốn buông tuồng, trách nhiệm người lớn không phân tỏ; mở cũng lo, đóng lại cũng lo, chung quy dịch vụ để bê tha, chất lượng phát hành treo dang dở.

Nước mắt gamer lau chẳng ráo, thương vì 2 chữ hàm oan; tinh thần game thủ ngẫm mà đau, xót bởi 1 câu bất phục.

Hỡi ôi thương thay!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro