Chương 5 ở nhờ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: mai
Đoạn thời gian tiếp theo, Tạ Uyển Nhiên mỗi ngày tan tầm về nhà đều vô tình gặp được Tô Hưởng, ngược lại Tô Hưởng một dáng vẻ học sinh lễ phép cùng cô chào hỏi sau đó như cũ đứng bên cạnh cô, chỉ là mỗi lần tùy theo khoang tàu càng lúc càng chen lấn ,thì  hai người lại càng lúc càng gần, Tô Hưởng thỉnh thoảng sẽ có phản ứng, Tạ Uyển Nhiên nhiều lần bị côn thịt của Tô Hưởng đụng vào suýt nữa tới cao trào, mỗi lần xuống tàu hai chân nhũn ra như bún chân đi tập tễnh,

Thực sự quá xấu hổ,Tạ Uyển Nhiên tựa vào lồng ngực Tô Hưởng nghĩ, nhưng đã lâu không bị ai âu yếm cơ thể lại rất hưởng thụ kiểu gãi không đúng chỗ ngứa này,hơn nữa đũng quần của Tô Hưởng nhô lên , cô có thể cảm nhận được côn thịt của hắn to hơn lũ bạn trai cũ của cô rất nhiều.

Ây ô mình đang nghĩ cái gì vậy ?Tạ Uyển Nhiên ảo não muốn đập đầu, cảm giác mình giống giáo viên cầm thú dâm loạn học sinh vậy.

Thế nhưng trải qua khoảng thời gian tiếp xúc này, Tạ Uyển Nhiên không thể không thừa nhận  Tô Hưởng là người rất phong độ và ấm áp, mỗi lần nói chuyện phiếm với hắn đều rất vui vẻ, nói đến kiến thức cũng không kém bạn cùng tuổi cô chút nào, hơn nữa dáng dấp còn tuấn tú nhã nhặn  , Tạ Uyển Nhiên hiện tại mỗi ngày tan tầm mong đợi có thể gặp được Tô Hưởng, cũng mong đợi ....tiếp xúc cơ thể trên tàu điện ngầm.

Xong rồi, bản thân quá đói khát mất rồi, đến học sinh cũng không tha, Tạ Uyển Nhiên ôm mặt.

" cô giáo sao vậy?"

"không , không sao, a đến trạm rồi, cô phải xuống tàu, mai gặp nhé."Tạ Uyển Nhiên nỗ lực cùng Tô Hưởng kéo dài khoảng cách.

" cô giáo đợi chút, em xuống tàu cùng cô."

" hả?nhà em không phải trạm này A."Tạ Uyển Nhiên nghi ngờ nói.

" vâng  hôm nay em quên mang chiều khóa và điện thoại , bố mẹ lại đi tỉnh ngoài, em có bạn cũng ở tiểu khu của cô, em định đến đó xem xem có thể ở tạm vài ngày không."

"Ah như vậy a."

Hai người xuống tàu, cùng nhau đi về nhà Tạ Uyển Nhiên.

"à bạn em cùng tòa nhà với cô hả, thật trùng hợp nha."

"vâng , cô , bạn em cũng ở lầu 1, em đi xem chút, cô về nhà trước đi."

"ừm được, tạm biệt."Tạ Uyển Nhiên xoay người đi đến thang máy , chậm rãi đi một đoạn lại quay đầu lại nhìn ,  Tô Hưởng gõ cửa đến mấy lần nhưng bên trong đều không có động tĩnh.
" sao vậy , bạn em không có ở nhà?"Tạ Uyển Nhiên lên tiếng hỏi.

"hình như vậy , không biết hay là ra ngoài rồi."

"bằng không em đến nhà cô ngồi đi, xem chút nữa bạn em có về không."

"có thể chứ?vậy thì làm phiền cô giáo ."

Tô Hưởng theo Tạ Uyển Nhiên về nhà cô, 3 phòng hai sảnh, Tạ Uyển Nhiên gia cảnh cũng ổn, thay cô mua căn hộ cách trường không xa mà lại khá tốt,trong phòng bố trí theo sở  thích của cô nhìn rất ấm ấp lịch sự và tao nhã.

"em ngồi xem tivi nhé, tối nay ở đây ăn cơm, cô đi thay quần áo rồi nấu cơm."Tạ Uyển Nhiên mở ti vi, đưa cho Tô Hưởng  một cốc  nước

" được ạ , cảm ơn cô."Tô Hưởng nhận cốc nước, cũng không chối từ.

Tạ Uyển Nhiên thay xong quần áo đi ra, trước mắt Tô Hưởng lại sáng ngời, cô ở nhà mặc đồ mát mẻ, áo hồng đáng yêu cùng với quần ngắn bông mịn, vây chặt eo nhỏ nhắn lại , cũng khoe đôi chân dài hoàn mỹ , khi cô xoay người vào nhà bếp , gò bồng to lớn khẽ nhấp nhô, cực kỳ mê người.

Con ngươi Tô Hưởng  tối sầm, sau đó coi như không có chuyện gì xảy ra quay đầu xem ti vi.

Tạ Uyển Nhiên ở nhà bếp bận rộn trong chốc lát, đột nhiên phía sau  một người dán lên, "cô giáo làm gì thế?cần em giúp không ạ?"

" A không , không cần đâu, cô một người làm được rồi."khí tức phái nam đến đột ngột làm Tạ Uyển Nhiên  đỏ mặt.

"cô giáo định làm món tôm phượng vỹ?món này em cũng biết làm, liền giao cho em đi, để cô nếm thử thủ nghệ của em." Tô Hưởng tiếp nhận nguyên liệu  trong tay Tạ Uyển Nhiên thao tác thành thục.

Tạ Uyển Nhiên nhìn một hồi phát hiện hắn thực sự biết làm, cũng không khách khí, đi chuẩn bị những món khác.

Hai người phân công hợp tác, rất nhanh làm xong một bàn cơm tối  phong phú , Tạ Uyển Nhiên đối với Tô Hưởng thấy tốt hơn , nam sinh mà biết nấu ăn thật phải cho thêm điểm.

Hai người vui vẻ hòa thuận ăn cơm xong, Tô Hưởng tự nhiên đoạt quyền rửa bát, Tạ Uyển Nhiên nói một câu cũng tùy ý hắn, tựa vào cửa bếp nhìn bóng lưng hăn , cảm thấy trong nhà có nam sinh như vậy cũng không tồi.

Mình lại đang suy nghĩ lung tung, Tạ Uyển Nhiên  lắc đầu, xoay người đi ra ngoài.

Tô Hưởng rửa xong bát, Tạ Uyển Nhiên đi cùng hắn xuống lầu xem nhà bạn hắn , như cũ không có ai, Tô Hưởng thở dài.

Tạ Uyển Nhiên suy nghĩ một chút nói: "vậy thì đêm nay em ở nhà cô đi, dù gì nhà cũng nhiều phòng."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro