Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

     Chương 3: Moi lồn trong phòng tắm

---------

Buổi chiều, Chu Yến đang loay hoay dọn dẹp trong phòng ký túc xá. Nào là sách vở bút viết, đồng phục các thứ. Chu Yến có ý muốn giúp Phó Thành Hàn chuẩn bị giống như mình, nhưng nghĩ lại hai người cũng chỉ mới biết nhau mấy ngày mà đã tự tiện động vào đồ của người khác là không tốt nên thôi.

Đang mãi mê sắp xếp bỗng bụng Chu Yến kêu rột rột mấy tiếng, cậu ôm bụng nhìn lên đồng hồ trong phòng. Mới đó mà đã gần 5h chiều rồi, đói quá đi mất. Không biết Phó Thành Hàn đã xong việc chưa nhỉ, có nên rủ cậu ấy đi ăn không ta?.

Chu Yến đi tới cửa lại nhìn thoáng qua hai chiếc giường trong phòng. Một cái trống không, một cái lại có một chiếc vali trên đó. Xem ra học kỳ này chỉ có ba người trong ký túc xá thôi nhỉ. Không biết cậu bạn còn lại là ai, từ chiều giờ vẫn chưa thấy đâu.

Chu Yến vừa định mở cửa, tay nắm đã đi động một chút sau đó cửa bị đẩy vào. Tay cậu còn cầm cái nắm cửa phía trong chưa kịp buông ra.

Lâm Phương Kính vừa mở cửa phòng ký túc xá, liền nhìn thấy cái đầu xù có hơi quen thuộc. Lúc này người đó ngẩng đầu lên, hai người bốn mắt nhìn nhau. Lâm Phương Kính hơi kinh ngạc mở miệng:

" Là cậu".

" Là cậu!".

Hai người cùng đồng thanh lên tiếng, nghe âm thanh trong trẻo bất ngờ còn hơi có chút kinh hỉ của cậu. Nét mặt Lâm Phương Kính hơi hiện ý cười, trông anh càng dịu dàng hơn:" Ừm, là tôi. Chúng ta lại gặp rồi ".

Nhìn khuôn mặt đẹp trai lai láng gần ngay trước mắt, Chu Yến nhịn không được hơi đỏ mặt một chút. Thật là đẹp quá đi.

Lúc này, Phó Thành Hàn từ phía sau đi tới thấy hai người nhìn nhau chăm chú. Hơi nhướng mày hỏi:" Hai người quen nhau à?".

Chu Yến nghe thấy liền tỉnh ra, nhìn về phía Phó Thành Hàn:" Cậu về rồi!".

Hai người đẹp trai đứng gần nhau, chiều cao cũng tương tự. Mỗi người mỗi vẻ mười phân vẹn mười.

Lâm Phương Kính dịu dàng nói:" Trưa nay vừa gặp, là một cậu bé tinh nghịch ". Còn hay ngơ ngẩn và hơi hậu đậu nữa, câu này Lâm Phương Kính không nói, anh sợ Chu Yến lại xấu hổ đỏ mặt.

" Ồ". Phó Thành Hàn nhìn khuôn mặt đỏ lựng của Chu Yến sau câu nói đó.Tay cậu xua xua vài cái định giải thích.

Ọt ọt ọt.

Xong, giờ phút này nếu bản thân là cái ấm nước thì Chu Yến nghĩ mình đang sôi sùng sục. Đầu cậu sắp bóc khói tới nơi rồi.

Lâm Phương Kính nhịn không được nữa, bật cười thành tiếng. Cậu nhóc này cũng thật là..... đáng yêu.

" Cậu đói lắm rồi phải không? Tớ và Hàn cũng đang định đi ăn.Chúng ta cùng đi nhé".

Chu Yến thật sự hơi đói một xíu, chỉ một xíu thôi. Thấy Phó Thành Hàn không có ý phản đối liền gật đầu đi theo.

Không biết là ăn ý hay như thế nào, rõ là Lâm Phương Kính và Phó Thành Hàn đứng rất gần nhau lại cùng lùi về một bước để Chu Yến đi ở giữa.

Thật ra Chu Yến cũng không thấp, cậu cao khoảng mét bảy ba. Nhưng cả hai người kia đều cao trên mét tám, thân hình Chu Yến lại còn mảnh mai. Dù là nhìn từ trước ra sau hay trái qua phải thì Chu Yến vẫn lọt thỏm giữa hai người. Chỉ cần hai người đứng hơi nghiêng một xíu thôi là che mất Chu Yến luôn.

---------

Đang là giờ cơm, nên căn tin rất nhộn nhịp. Chu Yến lấy phần cơm của mình xong liền tìm chỗ trống ngồi xuống. Hôm nay cậu còn lấy thêm một cái đùi gà.

Lâm Phương Kính và Phó Thành Hàn cùng ngồi đối diện cậu. Đã ổn định xong, Chu Yến dùng đũa sạch gắp cái đùi trong khay cơm của mình để qua khay cơm của Lâm Phương Kính. Khay cơm vốn không phong phú gì lại càng trống trải hơn.

" Hôm nay may mà có cậu giúp đỡ, tớ cũng không biết cảm ơn như thế nào. Nên mời cậu ăn đùi gà nhé." Thật ra Chu Yến định mời Lâm Phương Kính ăn nguyên bữa cơm luôn cơ, ngặt nỗi cậu không đủ tiền. Tuy cơm căn tin không quá đắt nhưng dù sao đây cũng là trường trọng điểm thành phố, tập trung chủ yếu là con em nhà giàu nên cũng không rẻ hơn bao nhiêu được.

Phó Thành Hàn nhìn khay cơm trống rỗng của cậu, trong lúc đi tới đây Chu Yến đã nói đến việc lúc trưa rồi nên anh không hề bất ngờ chút nào trước hành động của cậu. Suốt bảy ngày qua ở chung với nhau, anh coi như hiểu sơ bộ về cậu nhóc này một chút. Nhút nhát, dễ ngượng, tốt bụng, ngoan ngoãn.

Bình thường đã không ăn bao nhiêu rồi , lại còn mời người khác. Chút xíu cơm đó làm sao no.

Lâm Phương Kính nhìn đùi gà trong bát rồi nhìn Chu Yến. Người cậu hơi sượng lại, ánh mắt không dám nhìn anh. Dù quần áo trên người Lâm Phương Kính không có nhãn hiệu gì nhưng chỉ cần có mắt là biết chúng không hề rẻ. Chu Yến sợ anh cảm thấy mình keo kiệt.

" Cảm ơn cậu nhé, tớ thích ăn đùi gà lắm." Lâm Phương Kính mỉm cười dịu dàng nhìn cậu, dù không nói nhưng anh cũng biết có lẽ gia cảnh cậu không tốt lắm. Nếu không thì cũng không mặc bộ quần áo đã có chút bạc màu trên người rồi. Từ nhỏ Lâm Phương Kính chưa từng thiếu thốn thứ gì, thậm chí là muốn gì có đó. Nhưng anh không hề khinh thường cậu chút nào, anh khá thích cậu nhóc này .

    [ Lâm Phương Kính, độ hảo cảm: 20]

Chu Yến như không nghe thấy gì cả, cậu chúm chím môi cười nhìn anh, khẽ " ừm " một cái rồi tập trung ăn cơm.

Phó Thành Hàn nhìn hai người tương tác qua lại mà không nói gì, anh gắp một nữa sườn trong bát mình qua cho cậu. Chu Yến kinh ngạc nhìn anh.

" Tớ lỡ lấy hơi nhiều, cậu không chê thì giúp tớ một chút được không". Phó Thành Hàn bình tĩnh tự nhiên nói với Chu Yến.

" A, được. Cảm ơn cậu ". Khay cơm hôm nay của Phó Thành Hàn đúng là nhiều hơn mọi ngày.

" Tớ cảm ơn cậu mới phải. Cậu ăn ngon miệng nhé".

--------

Cửa phòng tắm mở ra, Lâm Phương Kính chậm rãi đi tới. Nhìn chú ong mật chăm chỉ trong phòng, bảo:" Tớ tắm xong rồi, tới cậu đó".

" Ừm, trời nóng quá chừng. Tớ sắp trở thành bánh bao hấp rồi nè". Nói đoạn, Chu Yến đi qua người Lâm Phương Kính bước vào phòng tắm.

Người Chu Yến đổ khá nhiều mồ hôi, có vẻ cậu rất sợ nóng. Phòng ký túc xá khá rộng ở giữa có lối đi khoảng mét rưỡi, chưa kể hai chiếc giường sát tường.

Khi Chu Yến lướt qua người Lâm Phương Kính, anh chợt tinh mắt nhìn thấy giọt mồ hôi trên cổ cậu. Nó trượt theo cần cổ duyên dáng lướt qua sương quai xanh rồi mất hút dưới cổ áo. Lâm Phương Kính thấy miệng lưỡi hơi khô một chút.

Người Chu Yến không có mùi mồ hôi khó chịu, còn thơm thoang thoảng. Mùi hương rất dễ ngửi có chút ngọt ngào ướt át khó nói, đột nhiên Lâm Phương Kính lại muốn kề sát vào người cậu hít một hơi thật sâu.

Có thể là nóng không chịu nổi, Chu Yến vội lấy quần áo rồi đi vào phòng tắm ngay. Âm thanh khi đóng cửa làm Lâm Phương Kính tỉnh hồn, nhận ra mình vừa nghĩ gì hai tai anh đỏ hết cả lên.

Sao tự nhiên mình lại biến thái như vậy?

Bên này, Chu Yến cũng không dễ chịu gì. Cậu thấy giữa hai chân mình hơi ướt. Không cần nói cũng biết nhất định là bé bướm phía dưới gây chuyện rồi, quả nhiên tay Chu Yến sờ phải ít nước nhớp nháp. Đưa lại gần còn ngửi thấy một mùi tanh ngọt dâm đãng.

Đầu cậu như bị sét đánh vội gọi hệ thống ra:" Tiểu Cửu sao lại như vậy?".

Tiểu Cửu đang xem phim trong đầu Sở Hàn Dương bị gọi ra, bé nhìn đầu ngón tay óng ánh của câụ rồi nói:" Nước dâm á ký chủ".

Cậu đương nhiên biết, ý cậu là sao tự nhiên nó lại chảy ra.

Như hiểu đước ý của Sở Hàn Dương, tiểu Cửu lại nói tiếp:" Bình thường cơ thể người song tính rất mẫn cảm, hay chảy nước thường xuyên. Nghe nói còn rất ngon nữa ". Tuy Tiểu Cửu không biết cái gì ngon, bé chỉ đọc thông tin và đánh giá bên dưới phần giới thiệu về người song tính thôi.

Gì mà , chơi người xong tính sướng lắm.

Người song tính vừa thơm vừa dâm.

Rồi còn mà, bị chơi cũng rất sướng.

Từa lưa hột me, Tiểu Cửu cái hiểu cái không đọc cho Sở Hàn Dương nghe.  

" Đủ rồi, em xem phim tiếp đi. Anh hiểu rồi". Sở Hàn Dương nghe mà muốn độn thổ, suốt mười mấy năm trước dù cậu cũng có hay thủ dâm nhưng mà chưa bao giờ bàn bạn bạc việc này với ai khác cả. Xấu hổ muốn chết.

" Ò ". Tiểu Cửu nghe lời lặn mất tiêu.

Biết Tiểu Cửu đi rồi, Sở Hàn Dương thở nhẹ một hơi. Cậu đưa tay xuống xoa nhẹ mấy cái.

"Ưm". Nhịn không được rên một tiếng, mới xoa một chút còn chưa đụng hột le nữa. Sở Hàn Dương cảm thấy vừa ngứa vừa nứng. Đúng là mẫn cảm thật, dâm quá.

Dừng một chút, Sở Hàn Dương lại tiếp tục. Dù rất mắc cỡ nhưng cũng đã làm cái nhiệm vụ dâm dục này rồi. Sớm hay muộn gì cũng chịch hoặc bị chịch, cậu cũng không cần phải e thẹn. Vùa lúc cậu cũng nứng lên, từ trước giờ chưa thử theo cách này có cơ hội thì chơi thôi.

Đầu ngón tay trắng nõn khẽ tách hai môi lồn hồng hào ra, nước dâm kéo sợi óng ánh rồi đứt. Ngón giữa mò mẫm quanh môi lồn tìm kiếm gì đó, chợt chân cậu hơi run lên. Tìm thấy rồi, le của cậu. Hột le nhỏ xíu e ấp trong thịt lồn, bị ngón tay khều trúng nó liền trốn mất. Sau đó lại bị moi ra, bị ngón tay chơi đùa. Nó không trốn được đành phải nhô lên, không ngờ còn bị moi móc mạnh hơn.

" Ưm..a..a..." Sở Hàn Dương không ngờ lại sướng như vậy, cậu nhịn không được moi thêm mấy cái . Nước lồn chảy lênh láng, ngón tay đi chuyển đến trước của âm đạo. Chợt của phòng tắm bị gõ vang.

"Ứm!". Sở Hàn Dương bất ngờ chọt mạnh tay vào lỗ lồn, thịt lồn dâm đãng như e sợ mà ôm lấy ngón tay cậu. Không biết muốn đẩy ra hay kéo vào mà mút chặt lấy.

" Chu Yến cậu không sao chứ?". Lâm Phương Kính nghe tiếng liền hỏi. Thật ra anh thấy khăn tắm của cậu vắt trên ghế, nghĩ lại lúc nãy cậu gấp quá để quên nên tính đưa cho cậu.

Chu Yến nghe tiếng anh liền dừng lại, mất vài giây để giữ hơi thở trở về bình thường.

" Tớ không sao... đá trúng... cái kệ thôi". Âm thanh ngọt nị hơi dính lại, Chu Yến cũng bất ngờ với giọng nói của mình. Không hổ là song tính, nứng lên giọng nói cũng dâm theo.

Lâm Phương Kính nghe giọng cậu ánh mắt hơi tối lại, anh dịu dàng nói:" Cậu để quên khăn tắm này. Tớ đưa cho cậu nhé."

"... Được". Chu Yến nhìn thoáng qua thấy mình không lấy khăn tắm thật. Nhấc lên đôi chân run rẩy, hơi hé cửa ra.

Lâm Phương Kính nhìn cánh tay trắng nõn trước mặt lại nhìn khuôn mặt ửng đỏ và đôi mắt ngấn nước của cậu. Ánh mắt trong suốt lấp lánh, bờ môi đỏ ửng bất thường. Cả người Chu Yến đứng sau cánh cửa, có lẽ cậu đã cởi đồ rồi.

" Sao mắt cậu đỏ thế?".

"Ừm...mình hơi đau. Không....sao đâu. Chút hết ấy mà". Nước dâm chảy dọc theo đùi cậu, lồn cậu ngứa quá.

" Vậy sao..." Không giống lắm, xương quai xanh hơi ửng hồng lấp ló sau cánh cửa cả làn da lộ ra ngoài cũng phấn nộn hơn. Không giống như nhịn đau, giống như....thế nào nhỉ.

Chu Yến cầm lấy khăn tắm định đóng của nhưng mà không rút ra được. Cậu hơi khẩn trương:" Sao...sao thế?".

" Cậu có ngửi thấy mùi gì không?". Lâm Phương Kính không trả lời cậu cũng không buông ra mà hỏi ngược lại.

" Hả...à chắc là... Mình làm đổ chai sữa tắm ấy mà". Chu Yến lại càng khẩn trương hơn.

Lâm Phương Kính buông khăn tắm ra, dịu dàng hỏi:" Vậy sao? Tớ thấy cậu có hơi không ổn, có cần giúp gì không?".

" Không sao, tớ ổn lắm". Chu Yến vội từ chối, lồn cậu ngứa lắm rồi. Cậu nhanh chóng đóng cửa lại.

Lâm Phương Kính nhìn cánh cửa phòng tắm một lúc, chợt loé vừa rồi anh thấy ngón tay Chu Yến có hơi óng ánh không giống nước cho lắm...có hơi sệt. Có lẽ anh nhìn nhầm rồi.

Chu Yến vứt khăn tắm lên bồn rửa mặt, chân cậu vẫn hơi run. Vội đậy nắm bồn cầu lại, ngồi lên đó banh hai chân ra thon dài, đưa tay xuống bé lồn xinh đẹp mà xoa nắn.

" Ưm...a..." Cậu thở hổn hển,tay trái hơi che miệng lại. Tay phải vẫn mò mẫm nhiệt tình.

Cậu không ngờ cơ thể lại dâm đãng như vậy, đã nứng lên thì không dừng được. Chỉ muốn nhiều hơn, mạnh hơn, sướng hơn.

Tay Chu Yến ngắt hột le hơi mạnh bạo, lồn cậu liền ọc ra một bãi nước. Xoa , nắn , đè , ngắt  tay cậu linh hoạt làm đủ kiểu. A~ sướng chết đi được.

Tay trái cậu không che miệng nữa, lần xuống đầu vú hồng hào , xoa nó. Cũng sướng nhưng mà không bằng lồn cậu, Chu Yến xoa mấy cái rồi không thèm để ý nó nữa. Tập trung moi lồn, cậu sắp đến giới hạn rồi. Chu Yến cảm nhận đuợc mình sắp ra.

Tay trái cậu mò cuống xoa nắng con cặc phấn nộn nhỏ nhắn của mình. Nó thẳng tắp đầu cặc đỏ hồng rỉ nước nhờn. Dù nảy giờ không được quan tâm nhưng nó vẫn rất có tinh thần quanh con cặc ướt nhẹp. Cậu nhẹ nhàng sục lên xuống. Thỉnh thoảng còn moi đầu khấc mấy cái . Ngón cái và nhón trỏ tạo thành vòng tròn sụt bao quy đầu . Lỗ nhỏ rỉ ra càng nhiều nước nhờn hơn

Tay phải cậu chụm lại, chà mạnh lên lồn dâm. Hột le bị chà nghiêng ngả, lỗ lồn mấp máy nhanh hơn. Tiếng ọp ọp vang vọng trong phòng tắm, chợt bụng Chu Yến co rút lại ngón châm quặp xuống.

" A". Chu Yến kìm nén tiếng rên trong cổ họng, cậu sợ Lâm Phương Kính nghe được.

Cặc cậu giựt giựt bắn tinh, nước lồn tuôn ra như suối, phải bốn năm giây sau mới ngừng. Lồn cậu tê dại, hột le hơi đỏ lên. Con cặc xìu xuống nằm nghiêng qua một bên. Hơn hai phút trôi qua Chu Yến mới tỉnh lại. Cậu nhìn giữa hai chân lầy lội mà xấu hổ. Bắp đùi mịn màng dính đầy nước sốt trong suốt sền sệt, cái lồn trắng nõn béo múp ban đầu giờ đây hồng hào mọng nước. Nhìn là biết mới bị chơi xong trông ngọt nước không chịu được, mùi nước lồn tanh táo bao quanh cậu. Dâm quá, lồn lại hơi nứng lên.

Chu Yến vội vỗ vỗ mặt để tỉnh táo lại, cậu sợ mình mà nứng nữa sẽ ở trong này lâu hơn. Lâm Phương Kính mà hỏi thì không biết đường trả lời. Chu Yến bất đắc dĩ vỗ lên mu lồn béo múp muốn cho nó yên tĩnh chút, ai dè đã không đau mà còn nứng hơn.

Aiz, Chu Yến cũng kệ nó vội đứng dậy tắm rửa rồi vệ sinh lồn non sạch sẽ. Cậu cũng dọn phòng tắm một chút, sợ có mùi lưu lại, lúc nãy Lâm Phương Kính hỏi làm cậu hơi sợ.

Lát nữa dù anh có thắc mắc sao cậu tắm lâu quá thì cũng có cớ trả lời. Thấy trong phòng không có mùi lạ nữa, Chu Yến mới mặc quần áo đi ra ngoài.

Cậu vừa ra khỏi phòng tắm, Phó Thành Hàn cũng vừa về. Buổi chiều cùng ăn cơm xong, người hội học sinh bảo còn mấy việc chưa làm liền gọi Phó Thành Hàn đi mất. Chỉ có cậu và Lâm Phương Kính cùng về ký túc xá.

May mà lúc nãy Chu Yến vừa dọn phòng tắm xong, Phó Thành Hàn cũng chưa tắm, để anh đi vào ngửi thấy mùi nước dâm của cậu là tiêu luôn.

--------

Cuối cùng truyện cao h cũng đã có h, tui tác giả mà còn tưởng viết thanh xuân vườn trường ko á. Mn thấy ổn hok, có ngon hok.(⁠ ⁠ꈍ⁠ᴗ⁠ꈍ⁠)(⁠≧⁠▽⁠≦⁠)(⁠≧⁠▽⁠≦⁠)(⁠≧⁠▽⁠≦⁠)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro