💛 Chương 11: Không dám (hơi H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

𝐄𝐝𝐢𝐭𝐨𝐫: 𝐒𝐎 𝐘𝐔𝐔

Tần Niệm không rõ sự tình vì sao lại biến thành như vậy.

Bởi vì đoạn đối thoại trong lúc ăn cơm kia, cho nên sau khi ăn xong, Tần Huyên lại đem những bức tranh khỏa thân đó ra cho cô xem.

Nhìn một chồng giấy lớn, ngày hôm qua cô chỉ là nhìn thấy có mấy bức thôi mà đã gặp phải mộng xuân kỳ quái, nếu mà đem chồng giấy này xem hết, Tần Niệm thật không dám tưởng tượng đến hậu quả kia.

Cô không muốn xem, Tần Huyên liền bắt cô xem, cô muốn chạy, Tần Huyên lại đem cô bắt trở về, ấn cô ngồi ở giữa hai chân hắn.
Khi mông Tần Niệm dán ở trên đùi anh trai, cả người đều cứng đờ.

Lúc trước cô cũng không thèm để ý mấy cái tiểu tiết này, nhưng sau khi nhìn thấy mấy bức tranh kia, mới có thể sinh ra nhiều tâm tư như vậy.

Bất quá cô cũng không dám giãy giụa, thân thể cứng đờ, vẫn ngồi yên không nhúc nhích.

Đôi khi, anh trai thật sự rất ác liệt, liền thích lăn lộn cô, trêu đùa cô, bất quá Tần Niệm cũng phát hiện, không ai biết hay thấy được tính cách ác liệt này của hắn, tựa hồ chỉ khi ở trước mặt cô mới xuất hiện.

Còn ở trước mặt người khác, hắn luôn trang bị bộ dáng học sinh xuất sắc, giống như đeo một lớp mặt nạ giả, thoạt nhìn thật hoàn mỹ.

Này cũng coi như là người hai mặt đi.

Tần Huyên nhìn cô rốt cuộc cũng đã an tĩnh lại, rất là vừa lòng, ôm eo cô, đem cằm đặt ở trên vai cô mà cọ cọ, hắn thật sự rất thích tư thế này, trong lòng ngực em gái thật thơm tho mềm mại, ôm vào trong ngực giống như sủng vật nhỏ.

Trong phòng khách đang mở điều hòa, không khí trong lành quanh quẩn quanh thân, Tần Niệm lại cảm thấy nóng, rất nóng, nóng đến mức giống như có ai đang đốt cháy cô vậy.

Trên giấy vẽ, mỗi cái đều không có vẽ khuôn mặt của cô gái, thân hình xinh đẹp, tư thái khác nhau, có mặc quần áo, cũng có bức không có mặc quần áo, mỗi một cái đều vẽ đến thật sắc, trông rất hạ lưu.

Ngay cả bộ phận sinh dục mắc cỡ nhất, đều bị vẽ đến phá lệ tinh tế, thậm chí liền thấy huyệt khẩu chảy ra chất lỏng, đều bị hắn vẽ ra.

Tần Niệm cắn môi dưới, nhẫn nại nhìn vài lần, liền nhanh như chớp mà nhắm mắt lại, bộ dáng kia, giống như chim cút nhỏ đang bị mắc mưa, run bần bật.

Bị anh trai thúc giục, lại tiếp tục xem vài lần.

Cảm giác đôi mắt cùng linh hồn đều bị ô nhiễm, dùng nước tẩy cũng đều tẩy không sạch sẽ.

“Không muốn nhìn nữa.” Tần Niệm nhỏ giọng kháng nghị.

“Vì cái gì, anh vẽ không đẹp sao?” Tần Huyên hỏi.

Tần Niệm: “……”

Này căn bản không phải là vấn đề vẽ đẹp hay xấu, mà là người bình thường sẽ vẽ loại tranh này sao??

Tần Niệm rốt cuộc ngồi không được, ở trong lòng ngực anh trai giãy giụa lên, “Anh……”

Giọng nói của em gái giống như tiếng mèo kêu, kêu đến Tần Huyên một lòng đều là rạo rực, lại bị cô một hồi loạn cọ, làm thân thể hắn đổ một trận mồ hôi, bộ phận không thích hợp nhanh chóng thức tỉnh.

Tần Huyên thân thể cứng đờ, không dấu vết mà lui về sau một chút.

Sau đó ho nhẹ một tiếng, nói với Tần Niệm: “Thôi được rồi, nếu em không muốn xem nữa, thì về phòng ngủ trưa đi.”

Tần Niệm nghe vậy, như được đại xá, cũng không hỏi hắn vì sao đột nhiên thay đổi thái độ, vội từ trong lòng ngực hắn đứng lên, chạy nhanh trở về phòng mình.

Nghe được tiếng đóng cửa, Tần Huyên thở ra một hơi dài, thân thể cũng theo đó mà thả lỏng chút, sau đó nằm ngã vào trên ghế sô pha.

Chỉ thấy phía dưới đũng quần đồng phục của hắn, dương vật  thô dài  đã thức tỉnh mà dựng thẳng như một cái lều trại, thoạt nhìn sẽ thấy được ngay.

Hắn nhíu chặt mày, giống như đang cực lực chịu đựng thứ gì đó, vẻ mặt không vui.

Tần Niệm chạy nhanh trở lại phòng, ngã nhào ở trên giường, vẫn không nhúc nhích.

Buổi tối, sau khi cha Tần - Tần Vân tan làm sớm, Lưu Nhụy đã làm một bàn bữa tối phong phú, và tất cả mọi người trong nhà đều đã có mặt đầy đủ.

Trên bàn ăn hình chữ nhật, cha mẹ ngồi một bên, hai anh em ngồi một bên, hôm nay ba ba mới vừa mới ngồi xuống, Tần Niệm liền đi đến bên người ông ngồi xuống.

Cái hành động nhìn như bình thường này, lại làm Tần Vân cao hứng lên, cảm thấy con gái đã thân thiết với mình hơn chút, nói thẳng thì con gái chính là tiểu áo bông của ba ba a.

Lưu Nhụy lại mẫn cảm mà nhận thấy được thái độ của hai anh em có cái gì đó rất lạ, giây tiếp theo, ánh mắt mẹ Tần sắc bén liền nhìn thẳng về phía con trai,
“Tần Huyên, có phải con lại khi dễ em gái nữa hay không!!”

Tần Huyên: “……”

Hắn không chút hoang mang mà kéo ra ghế dựa ngồi xuống, bình tĩnh nói: “Con không có.”

Lưu Nhụy không tin, “Nếu không đúng như vậy, thì tại sao em gái lại không muốn ngồi cạnh con?”

Tần Huyên nhướng mày, nhìn về phía Tần Niệm, nói: “Em gái cảm thấy con vẽ tranh rất đẹp.”

Lúc này Tần Niệm còn đang giả ngu, nghe được anh trai nói như vậy, sợ tới mức ngay lập tức trừng lớn đôi mắt.

Sao hắn dám có thể đem vấn đề bức tranh mà nói ra, không muốn sống nữa sao?!!

Sau đó, liền nghe thấy hắn nói tiếp: “Em ấy muốn con dạy em ấy vẽ tranh, con không muốn.”

“Cái gì?” Lưu phu nhân cùng Tần tiên sinh đồng thời trừng lớn đôi mắt.

Tần Niệm cũng trừng lớn đôi mắt.

“Tần Huyên, con chán sống rồi?! Cư nhiên dám không dạy em gái con!” Tần tiên sinh tức giận.

Lưu Nhụy khắp nơi tìm chổi lông gà, “Tôi phải đánh chết cái tên nghịch tử này mới được!”

Tần Niệm nhỏ giọng giải thích: “Không phải……”

Tần tiên sinh tiếp tục nổi giận.

Lưu phu nhân tiếp tục tìm chổi lông gà.

Tần Huyên tiếp tục bình tĩnh mà xin tha, “Con không dám, con về sau sẽ ngoan ngoãn dạy em gái vẽ tranh ạ.”

Tần Niệm: “……”
_____________

𝐄𝐝𝐢𝐭𝐨𝐫: Trong 2 tuần sắp tới thì 𝐘𝐮𝐮 sẽ tạm ngưng ra chương mới của những bộ truyện khác để tập trung chạy deadline chương mới của bộ này để kịp với bản gốc tác giả nha❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro