🖤 Chương 14: Lộ rốn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

𝐄𝐝𝐢𝐭𝐨𝐫: 𝐒𝐎 𝐘𝐔𝐔

Tần Niệm phát hiện, khi anh trai vẽ tranh thì cực kỳ tập trung, trong ánh mắt trong trẻo kia thực chất giống như có một bàn tay vô hình, đang từng tấc từng tấc mơn trớn trên người cô.

Cô nằm trên giường, căn bản xem không hiểu nội dung trong sách, lực chú ý của bản thân đều tập trung ở trên người Tần Huyên.

Tuy rằng đây là anh ruột của mình, nhưng dù sao thì hắn cũng là con trai, và còn là một trai đẹp, Tần Niệm thật sự không có biện pháp ở trước mặt hắn mà hoàn toàn thả lỏng cơ thể của mình.

Nhưng Tần Niệm cũng không phải thật sự kháng cự, cô đột nhiên ý thức được, bản thân tựa hồ có chút thích cảm giác được anh trai nhìn chằm chằm như vậy.

Vì khi nhìn chăm chú như vậy giống như trong mắt hắn chỉ còn mỗi mình cô, cô là sự tồn tại đặc biệt không giống như những người khác.

Trước kia ở nhà bà ngoại, nhìn thấy mấy bạn gái bằng tuổi được anh trai bảo vệ, Tần Niệm liền rất hâm mộ, hiện tại cô cũng có anh trai, cô liền cảm thấy thật tốt thật vui, cho dù anh trai thích trêu chọc cô, cô cũng không quá để ý.

Ở trong lòng cô, là siêu thích anh trai, cực kỳ yêu thích anh trai a.

Nghĩ như vậy, trên mặt Tần Niệm không khỏi rặng đỏ.

Tay Tần Huyên đang lấy bút vẽ bỗng dừng một chút, ánh mắt dừng ở trên mặt em gái, trong lúc nhất thời lại không thể rời mắt.

Tần Niệm nằm một hồi, cảm thấy hơi đè ngực làm có chút khó thở, liền nhỏ giọng hỏi Tần Huyên: “Anh, em có thể đổi tư thế khác hay không? Ngực có chút khó chịu.”

Tần Huyên lúc này mới thu hồi ánh mắt, cúi đầu xem giấy vẽ, nói: “Thả lỏng một chút đi.”

Tần Niệm lần đầu tiên làm người mẫu, hoàn toàn không có kinh nghiệm, cho nên lúc này toàn thân đều đang ở trong trạng thái căng thẳng, nghe được là có thể thả lỏng, cô vội duỗi thân nằm thẳng ra, lại tận tình mà lười nhác vươn vai.

Tối hôm nay cô mặc áo thun có chút rộng, cho nên lúc duỗi eo để thẳng lưng, áo thun liền bị kéo lên trên một chút, trong nháy mắt liền lộ ra cái bụng nhỏ nhắn trắng nõn mà mềm mại, cùng với cái rốn tinh xảo đáng yêu.

Bản thân của cô cũng không có phát giác, khi Tần Huyên vừa mới ngước mắt nhìn lên liền đem hết một màn cảnh đẹp ý vui này thu vào trong đáy mắt. Vì thế hắn liền dừng động tác cầm bút trên tay, không hề chớp mắt mà nhìn chằm chằm cái eo nhỏ nhắn kia.

Hầu kết theo đó khẽ lăn lộn, hắn xê dịch về phía trước một chút, để bản thân ngồi sát vào mép giường, thấp giọng nói: “Em gái, em nằm nghiêng lại một chút đi.”

Tần Niệm nghe lời mà nghiêng theo, hỏi: “Như vậy sao?”

“Đem vạt áo kéo cao một chút, được không.” Tiếng nói của hắn càng thêm âm trầm, cảm xúc giống như đang chịu phải áp lực nào đó.

Sắc mặt của Tần Niệm trong nháy mắt đỏ lên, ngay sau đó nhớ tới những bức tranh khỏa thân trong ngăn kéo của hắn , hắn rất biết vẽ những cái đó.

“Anh…… Anh đã nói là không cần cởi quần áo mà!” Cô kháng nghị.

“Cũng chỉ là kéo cao lên một chút, anh muốn vẽ rốn của em, có được không?”

Tần Niệm trong lòng rối rắm, nhấp môi, ngượng ngùng mà gục đầu xuống, một hồi lâu mới hỏi, “Muốn vẽ rốn sao?”

Hắn vội bảo đảm, “Đúng vậy, chỉ vẽ bụng và cái rốn nhỏ mà thôi”

Tần Niệm chỉ cảm thấy trái tim đập nhanh liền hồi, như là muốn lao ra khỏi lồng ngực.

Có lẽ là trong hai ngày này bởi vì luôn bị anh trai bắt nhìn không ít tranh khỏa thân, làm năng lực cùng tâm lý của cô được rèn luyện thêm cứng, cho nên cho dù thẹn thùng, cũng không phải không thể tiếp thu.

Lúc này Tần Niệm còn chưa phát hiện, điểm mấu chốt của cô đang từng bước từng bước nhượng bộ hắn, mà Tần Huyên thì lại là càng được một tấc lại muốn tiến thêm một thước.

“Như vậy được không?” Tần Niệm nhỏ giọng hỏi.

Trước cái nhìn chăm chú của anh trai, Tần Niệm nhịn xuống thẹn thùng, ngón tay vén vạt áo lên, chậm rãi mà kéo lên trên một chút, thẳng đến khi cái bụng tinh tế bại lộ ở trước mắt Tần Huyên.

Trong phòng thực an tĩnh, nguyên bản không có gì tạp âm, này sẽ tất cả đều là nam sinh thô trầm tiếng hít thở.

Rõ ràng chỉ là tiếng hít thở bình thường, lúc này nghe tới lại phá lệ có chút ái muội, bên tai của Tần Niệm nghe được liền nhũn ra, không khỏi quay mặt đi.

Phía dưới run rẩy, vạt áo lại kéo cao một ít, thậm chí mơ hồ còn có thể nhìn thấy được lấp ló hình dáng bầu vú hoàn mỹ.

Nhìn em gái vừa thanh thuần lại pha chút gợi tình làm Tần Huyên không khỏi nhìn đến ngây người.

“Anh, nhanh lên.” Tần Niệm đỏ mặt thúc giục.

Tần Huyên lúc này mới bừng tỉnh, ngay sau đó cầm lấy bút vẽ, chuyên tâm vẽ tranh.

Nhìn làn da vừa trắng nõn lại tinh tế như vậy, làm hắn luôn bị phân tâm, rất muốn duỗi tay ra sờ sờ, xúc cảm nhất định là rất đã đi.

Trong căn phòng ngủ rộng rãi sáng trưng, hai anh em một người thì đang nằm nghiêng ở trên giường, một người thì ngồi xếp bằng ở trên mép giường.

Hình ảnh có chút hài hòa và đẹp mắt, nhưng lại lộ ra một cổ  hơi thở ái muội khó nói.

Tần Niệm biết cô cùng anh trai ở chung như vậy, là không thể để bị ba mẹ phát hiện.

Dưới ánh nhìn chăm chú của hắn, cô lại vén áo lên cho hắn nhìn rốn, nghĩ lại đều cảm thấy thật mắc cỡ.

Đây là không đúng.

Nhưng mà, Tần Huyên lại làm như không nhìn thấy sự rối rắm đó của cô, còn ở đó mà ra lệnh cho cô làm thêm nhiều tư thế khác.

“Em gái, em thò tay vào bên trong áo rồi đè ở trước ngực đừng nhúc nhích, được không?”

Tần Niệm: “……”
....
...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro