💛 Chương 19: Cọ huyệt (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

𝐄𝐝𝐢𝐭𝐨𝐫: 𝐒𝐎 𝐘𝐔𝐔

Thời gian cứ thế nhẹ nhàng trôi qua, mỗi giây mỗi phút lại giống như đang dày vò con người ta, Tần Niệm có cảm giác như bản thân đang ngồi trên chảo nóng.

Bầu không khí trầm mặc trộn lẫn một tia ái muội, Tần Niệm ngay cả thở cũng không dám thở quá mạnh, sợ bị anh trai phát giác ra sự biến hóa rất nhỏ trên người cô, eo mềm đến không chịu được,  hai chân đang quỳ gối trên giường càng hơi run lên.

Hai dây váy ở trên vai, tựa hồ lại có dấu hiệu buông lỏng, sau một hồi lại chậm rãi rơi xuống.

Tần Niệm vội duỗi tay giữ lấy, nhưng ngón tay còn chưa có đụng tới, đã bị Tần Huyên ngăn cản.

Chỉ nghe hắn trầm giọng nói: “Đừng nhúc nhích.”

Thân thể Tần Niệm cứng đờ, vết ửng đỏ trên má một đường lan tràn đến bên tai và trên cổ.

Giữa lúc cô đang trầm mặc, dây váy theo cánh tay lại một lần rơi xuống, vạt áo trước ngực cũng bị xốc lên một góc, bầu vú phấn nộn của thiếu nữ lại một lần nữa bị bại lộ trong không khí.

“Anh đã vẽ xong" Tần Huyên nói, thấy vẻ mặt thẹn thùng của em gái, hắn dứt khoát đem bàn vẽ chuyển qua cho cô xem.

Trên giấy vẽ trắng tinh là đang phác họa hình ảnh một cô gái đang nằm trên đệm giường, bức tranh đã vẽ xong hình dáng thân thể giống như động vật nhỏ, eo thì đè thấp còn mông thì nhếch lên cao, làn váy thì bị kéo lên trên bụng, lộ ra cặp mông tròn trịa.

Mà hai dây váy trên vai cô, ở dưới bút vẽ của Tần Huyên đã sớm rơi xuống, trước ngực lộ ra hai cái vú bự to mọng phồng lên, cùng với hai cái đầu vú gợi tình đang đựng đứng thẳng.

Tần Niệm quả thật muốn xấu hổ muốn chết, “Tại sao anh lại có thể vẽ ra như vậy!”

Tần Huyên căn bản không sợ cô lên án, lại đem bàn vẽ quay lại, tiếp tục đặt bút, cong môi nói: “Bởi vì anh thấy được cái gì thì liền vẽ cái đó, không đúng sao?”

“Đương nhiên không đúng, anh đây là từ không thành có!” Tần Niệm phản bác.

Tần Huyên nghe vậy cười nhẹ ra tiếng, nói: “Chẳng lẽ em không có ngực?”

“Em......."

Người này quả thực chính là đang chơi xấu mà.

Tần Niệm buồn bực, dứt khoát đứng dậy muốn  xuống giường đi thay quần áo, nhưng bởi vì cô ngồi dậy quá nhanh, dưới chân vừa lơ đãng vướng phải khăn trải giường, cả người theo quán tính mà ngã nhào về phía trước.

Mắt thấy cô sắp từ trên giường rơi xuống.

Tần Huyên phản ứng nhanh chóng, một bước chạy nhanh tới, duỗi tay liền đỡ được em gái.

Nhưng dưới chân hắn cũng không đứng vững, bị thân hình nhỏ xinh va phải vào làm cơ thể cao lớn lảo đảo mà ngã về phía sau.

'Rầm' một tiếng, thân thể của hai anh em ôm nhau mà té lăn trên đất.

'Bang' một tiếng, là tiếng của cái ót Tần Huyên đập vào nền đất.

Tần Niệm sợ tới mức thiếu chút nữa thét lên chói tai.

Hôm nay đối với Tần Huyên mà nói, quả thực chính là một ngày gặp phải quá nhiều tai nạn.

“Đừng nhúc nhích.” Hắn cau mày, mở miệng đều có chút gian nan, cái ngã người này hiển nhiên là ngã không có nhẹ, hắn phải nằm im một hồi lâu.

Tần Niệm nghe lời mà không dám động đậy, nhưng cứ đè ở trên người anh trai cũng không phải là biện pháp, sợ sẽ đè phải vết thương nào đó trên người hắn, tại vì hồi trưa hắn còn đánh nhau với người khác, sợ là trên người không có ít vết thương.

Không biết qua bao lâu, Tần Niệm mới thật cẩn thận mở miệng: “Anh, anh có bị làm sao không? Để em đứng lên đi chứ có vẻ sẽ đè phải vết thương của anh đó.”

Sau khi cô vừa đem lời này nói xong, Tần Huyên liền duỗi tay ôm trọn lấy eo cô, không cho cô lộn xộn, ánh mắt phức tạp mà nhìn cô, nói: “Em xác thực là đã đem anh đè đến hỏng rồi.”

“Nào…… Nơi nào?” Tần Niệm sốt ruột hỏi hắn.

Tần Huyên lại không có hé răng, ngược lại đem cánh tay siết mạnh, càng dùng sức mà ôm chặt lấy cô.

Giây tiếp theo, Tần Niệm chỉ cảm thấy như trời đất đảo lộn, chờ đến khi cô phục hồi tinh thần lại, thì đã biến thành tư thế anh trai nằm đè ở trên người cô.

“Anh……” Cô còn đang định muốn nói gì đó, liền phát hiện tiểu huyệt phía dưới bị một đồ vật cứng rắn gì đó đang chống lên, mà nơi đó của cô sớm đã bị dâm thủy tẩm ướt.

Trong nháy mắt Tần Niệm liền hoảng sợ, duỗi tay muốn đem anh trai đẩy ra.

Nhưng Tần Huyên nặng trịch, thì làm sao mà sức cô có thể dễ dàng đẩy ra được.

“Niệm Niệm, nghe lời, đừng lộn xộn.” Tần Huyên cúi người xuống, đem miệng dán ở bên tai em gái,  như là hôn môi, lại giống như là thôi miên mà nhẹ giọng dỗ dành cô.

Sau đó, thân thể của hắn liền theo tiết tấu mà bắt đầu thong thả đong đưa lên. Hành động ái muội cực kì.

Tần Niệm cảm thấy một trận choáng váng, vật cứng đang đặt lên tiểu huyệt ướt dẫm đang không ngừng một chút một chút mà cọ cọ âm hộ của cô.

Trước đó tiểu huyệt đã ma sát với quần lót đã làm cho cô có cảm giác ngứa ngáy khó chịu, bây giờ lại bị vật cứng cọ cọ thêm, khoái cảm trong nháy mắt từ âm đế nổ tung ra, làm cả người cô một trận run rẩy, nhịn không được hít hà một hơi.

“A……” Vừa kêu ra tiếng, Tần Niệm đã bị âm thanh dâm đãng của chính mình dọa cho nhảy dựng, vội cắn môi dưới.

“Anh……” Cô thấp giọng thở gấp, nhỏ giọng kêu Tần Huyên, hốc mắt hồng hồng nói: “Không được…… Không thể như vậy.”

Cho dù cô có phản ứng chậm chạp bao nhiêu, thì vẫn biết đồ vật đang đặt trên tiểu huyệt của cô là cái gì.

Đó là dương vật của anh trai.

Nhưng bọn họ là anh em, sao có thể làm ra hành động như vậy.

“Đừng nhúc nhích em gái, đừng lên tiếng.” Hô hấp của Tần Huyên cũng dần dần trở nên thô nặng hơn, hạ thể truyền đến cảm giác sảng khoái, làm cho hắn muốn ngừng cũng ngừng không được, hắn biết em gái đang cố kỵ cái gì, nhưng lại có quan hệ gì đâu, hắn đã sớm muốn làm như vậy rồi.

“Đừng sợ.” Hắn dỗ cô, động tác đong đưa ở phần hông càng dùng sức thêm, côn thịt đang bị giam ở bên trong quần đã sớm dựng thẳng đứng và cứng rắn như gậy gộc, đè ở trên âm hộ của em gái đang không ngừng dùng sức đâm thọc.

“Không có quan hệ, chỉ cần chúng ta không nói, cũng sẽ không có ai biết.” Hắn nói.

Tần Niệm cả người mềm mại, cũng không biết là bởi vì sợ hãi, hay là do anh trai cọ huyệt, cọ đến cả người cô đều mềm nhũn.

Trong lòng cô thật hoảng loạn, khoái cảm bên trong cơ thể lại không có cách nào xem nhẹ, Tần Niệm cảm giác bản thân sắp điên rồi.

Có thể sẽ không có ai biết, nhưng bọn họ là anh em, sao có thể làm ra hành động như những cặp đôi đang yêu nhau mới có thể làm đây? Tần Niệm cắn răng, quả thực sắp khóc.

Tiểu huyệt bị cọ cho nóng lên, thật trướng, như là sắp bốc cháy đến nơi.

Cô cho rằng bản thân đã khóc thành tiếng, nhưng khi âm thanh phát ra lại là tiếng rên rỉ mềm mại.

“Ưm a a……”
......
....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro