💚 Chương 26: Chịu không nổi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

𝐄𝐝𝐢𝐭𝐨𝐫: 𝐒𝐎 𝐘𝐔𝐔

Lúc Tần Niệm tỉnh lại thì đã là buổi sáng ngày hôm sau, trên chiếc giường rộng lớn đã không còn ai mà chỉ có mỗi cô.

Tần Niệm lười biếng mà duỗi người một cái, đem một chân đá cái mền trên người ra, sau đó phát hiện bản thân thế mà ngay cả quần lót cũng không mặc, hạ thể trơn bóng, gió từ máy điều hòa thổi ra làm lạnh căm căm.

Nhớ tới hình ảnh hồi tối hôm qua, Tần Niệm không khỏi đỏ mặt, anh trai thật đáng ghét, làm cô xong cũng không giúp cô mặc quần vào.

Cô nào đâu biết rằng, đêm qua sau khi cô ngủ, Tần Huyên giống như một cây si, si mê vuốt ve hạ thể trần trụi của cô, quyến luyến không muốn buông tay.

Sau một trận thẹn thùng, Tần Niệm tâm tình lại rối rắm lên, cô cùng anh trai như thế nào liền biến thành loại quan hệ này, cái này rõ ràng là không đúng, cô tuy là có cự tuyệt anh trai, nhưng thái độ lại không kiên định, bị anh trai khiêu khích một hồi là cũng liền trầm mê theo trong đó.

Nhớ tới ba mẹ yêu thương mình như vậy, Tần Niệm cảm thấy bản thân rất có lỗi với bọn họ, chột dạ đến mức không thể đối mặt trực tiếp với cả hai.

Suy nghĩ như vậy liền làm Tần Niệm nhanh chóng hốc mắt đều đỏ.

Việc này không phải do một mình anh trai là người sai, mà cô cũng là đồng lõa, bởi vì cô cũng rất hưởng thụ cảm giác cấm kỵ này.

Tối hôm qua cô bị anh trai thao lộng đến cao trào những hai lần, thật sự là muốn ngừng mà không ngừng được.

Nhớ lại bộ dáng đầy dâm đãng của chính mình đêm qua, Tần Niệm ngay tức khắc liền cảm thấy không còn mặt mũi để gặp ai.

Cô bên này không dám đi ra ngoài gặp mọi người, còn mẹ Tần thì ở bên khác đã lên nhóm chat gia đình 4 người nhắn tin cho cô, hỏi cô đã dậy chưa, có muốn xuống ăn bữa sáng luôn không.

Sáng sớm mẹ Tần đã làm rất nhiều món hoành thánh nhân tôm mà cô thích ăn.
Thấy mẹ Tần chu đáo như vậy, mà cô lại làm ra chuyện có lỗi với bà.

Tần Niệm tâm tình phức tạp, nhưng vẫn dùng ngữ điệu nhí nhảnh nhắn lại cho bà: Mommy, con đã dậy rồi.

Chờ cho đến khi cô xúc miệng rửa mặt xong và ra khỏi phòng, thì cũng vừa lúc Lưu Nhụy đem tô hoành thánh nóng hổi để lên bàn.

“Bảo bối, mau tới đây nào."

Mẹ Tần còn săn sóc mà giúp con gái kéo ghế dựa ra.

“Cảm ơn mẹ.”

Trên mặt Tần Niệm mang theo nụ cười ngọt ngào, làm mẹ Tần yêu thương cực kỳ, nhịn không được duỗi tay nhéo nhéo gương mặt cô, “Tiểu bảo bối, ăn nhiều một chút, nếu không đủ thì mẹ nấu thêm cho con."

“Được a.” Tần Niệm nhìn mẹ Tần chỉ bưng ra một tô hoành thánh lớn, không khỏi thắc mắc hỏi: "Mẹ không ăn sao?”

“Mẹ đã ăn xong rồi, tô này là nấu cho con.”

“Vậy còn tô của anh trai đâu ạ?”

“Kệ hắn đi, đã giờ này rồi mà còn chưa chịu dậy, một chút dáng vẻ của người sắp tốt nghiệp cũng không có, chờ hắn dậy thì tự mình nấu đi!”

Tần Niệm: “……”

Tuy rằng vẫn luôn biết ba mẹ cô hơi bất công, nhưng bất công thành ra như vậy, Tần Niệm đều cảm thấy Tần Huyên có chút đáng thương a.

Bất quá nhớ đến đêm qua hắn đè ở trên người cô, dùng dương vật thao tiểu huyệt của mình, cô lại không còn chút đồng tình nào với hắn.

Mẹ Tần dự tính hôm nay sẽ ở nhà chơi với con gái nguyên cả ngày, ai ngờ sau đó liền nhận được điện thoại của bạn thân, nói có việc muốn nói với bà, thế là bà chỉ có thể dọn dẹp một chút rồi liền thay quần áo để đi ra ngoài.

Trước khi ra khỏi cửa, bà còn đưa cho con gái ít tiền, dặn cô có gì trưa đặt cơm hộp ăn.

Chờ cho đến khi mẹ Tần vừa đi, trong phòng ăn nháy mắt liền trở nên trống vắng an tĩnh, Tần Niệm ngồi trở lại trước bàn ăn, tiếp tục ăn hoành thánh.

Không bao lâu sau thì cửa phòng của Tần Huyên cũng đã mở ra, trên người hắn đang mặc một chiếc áo thun rộng thùng thình cùng với cái quần đùi ngắn, vừa đi vừa ngáp dài.

Nhìn thấy trong phòng ăn chỉ có mỗi Tần Niệm, liền lộ ra một nụ cười nhạt, nhấc chân hướng về phía cô mà đi tới, “Mẹ đâu rồi?”

“Mới vừa đi ra ngoài rồi ạ.”

“À.” Hắn đi vài bước đến bên người cô ngồi xuống, thò qua dán sát vào người cô, hỏi: “Đang ăn cái gì đó?”

“Hoành thánh.”

Tần Huyên áp sát lại gần hơn, nói: “Cho anh ăn một cái với.”

Tần Niệm nhíu mày, đẩy mặt hắn ra, ghét bỏ nói: “Anh còn chưa có đánh răng rửa mặt.”

Tần Huyên bật cười ra tiếng, không tiếp tục dây dưa nữa, hừ khẽ một tiếng rồi đứng dậy đi vào trong phòng tắm rửa mặt, bất quá động tác của hắn rất mau lẹ, không bao lâu đã quay trở lại phòng ăn.

“Như vậy thì có thể ăn rồi sao?”

Trên gương mặt soái khí tinh xảo còn lưu lại một vài giọt nước, thoạt nhìn phá lệ thoải mái tươi mát, thời gian ngắn như vậy làm hắn thậm chí còn chưa có cạo râu a.

Tần Huyên để sát vào mặt cô, làm Tần Niệm có thể ngửi thấy mùi bạc hà thoang thoảng ở trên người hắn.

“Dễ ngửi sao?” Hắn đem mặt sát vào chút nữa, ánh mắt nóng rực mà nhìn cô chằm chằm.

Tần Niệm bị nhìn đến tim đập nhanh, vội cúi đầu nói: “Đừng quấy rầy em ăn sáng.”

Hắn dứt khoát duỗi tay ôm lấy eo cô, môi dán lên vành tai mà thủ thỉ nói: “Mẹ nấu cho em nhiều hoành thánh như vậy, em khẳng định cũng sẽ ăn không hết, không bằng cho anh ăn chút đi.”

Tần Niệm trốn tránh hắn, nhỏ giọng nói: “Anh muốn ăn thì tự đi nấu đi.”

“Anh không muốn nha, anh chỉ muốn ăn hoành thánh ở trong chén của em cơ .” Hắn cong môi, tựa như lưu manh mà nói thêm: “Trong đó có chứa nước miếng của em nên càng sẽ thơm hơn.”

“Không được!” Cô vội mở miệng đánh gãy lời hắn.

Nhưng giây tiếp theo, cằm của cô liền đã bị tay anh trai nắm lấy, hắn dùng chút sức lực đem cô xoay qua đối diện với mặt mình, sau đó dùng sức hôn lên môi cô.

“Ưmmm……”

Trong miệng của Tần Niệm vẫn còn nửa cái hoành thánh chưa có nuốt xuống, kết quả đầu lưỡi của hắn tham nhập vào trong khoang miệng của cô càn quấy, không tốn sức liền đem  nửa cái hoành thánh kia cuốn đi.

Tần Niệm vừa bực tức vừa không có biện pháp gì với hắn, chỉ đành nhịn không được nắm tay lại và đánh vào trước ngực hắn.

Kết quả đánh không tới hai cái, cả người cô đều bị ôm ngồi thẳng lên đùi hắn.

“A! Mau thả em xuống.”

“Ngoan ngoãn ngồi im trên đùi anh ăn đi.” Tần Huyên trầm giọng nói.

Cơ thể của cả hai một lần nữa lại dính gần với nhau, làm Tần Niệm lại nghĩ tới sự tiếp xúc thân mật hồi tối hôm qua của hai anh em, thân thể trong nháy mắt liền mềm xuống, nhỏ giọng nói: “Anh, đừng náo loạn……a”

“Hiện tại anh vừa nhìn thấy em là liền chịu không nổi.” Tần Huyên một bên hôn môi em gái, một bên duỗi tay đem quần áo của cô vén lên trên, lộ ra bầu vú no đủ đang bị áo lót giữ chặt, bàn tay liền phủ lên trên rồi không nhẹ không nặng mà xoa nắn.

“Ưmmmm……”
...........
.....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro