Chương 22 : Nhũ giao ( h )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor : Annh

" Đừng như vậy!"

Lần đầu tiên bị liếm rõ ràng như vậy Xuân Vũ không dám nhìn thẳng , khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng úp vào gối

Cảm giác sảng khoái quét qua phía dưới cơ thể , ngăn không được dâm dịch chảy ra ngoài

" Sao vậy? Đau hả?"

Khi lưỡi đàn ông rồi đi âm huyệt , anh liền dùng tay của mình thay thế vào

Không phải là quá thoải mái mới đúng!

Xuân Vũ vặn vẹo mông , không dám nói cũng không dám quay lại nhìn anh

Ôi , sao cô có thể trở nên như vậy

Rất dâm đãng !

Thật sự rất dâm đãng !

Phát hiện Xuân Vũ không để ý tới mình , Lý Thước ác ý duỗi ra ba ngón tay cố ý tách ra , ấn vào vách thịt , đem chật hẹp âm huyệt căng ra

Cơ thể của Xuân Vũ vẫn chưa hồi phục nên cô rên rỉ và lắc mông chống cự

" Đau.."

" Đau?"

" Còn không phải chính em rất nhiệt tình , rất đau nhưng mà vẫn muốn"

Cảnh tượng lần trước lập tức hiện lên trong đầu , Xuân Vũ ngượng ngùng đỏ mặt ôm đầu nói :" Ô ô , đừng nói nữa "

" Tôi sẽ không bao giờ uống rượu nữa !!"

Lý Thước nghe vậy thì vui vẻ , xoay người ôm lấy bộ ngực đầy đặn của cô , giọng điệu càng trêu chọc hơn :" Vì cái gì không nói , anh đều bị em ép khô tiểu dâm đãng! "

Vừa nghe thấy từ " dâm đãng " Xuân Vũ tức giận lập tức phủ nhận :" Vớ vẩn , nói bậy , tôi không có"

Lý Thước thấy cô giương nanh múa vuốt , thấy cô thật sự không thích từ này cũng không giải thích cái gì , liềm ôm Xuân Vũ ngậm đầu nhũ của cô vào miệng

Chiếc lưỡi linh hoạt của anh liếm nhẹ đầu nhũ nhạy cảm

Xuân Vũ rất nhanh nổi lên phản ứng

" Nhìn xem liếm một chút liền cứng lên , còn không phải tiểu dâm đãng "

Xuân Vũ vừa nghe tức đến nỗi bật khóc

Ở quê hương của cô dâm đãng được dùng để chửi rủa phụ nữ

Cô mới không phải

Tay nhỏ liều mạng giãy giụa , cố gắng đẩy người đàn ông xấu xa này ra để thể hiện sự bất mãn

Nhưng cổ tay của cô nhanh chóng bị bàn tay của anh khống chế

Cơ thể nặng nề của anh hoàn toàn đè lên người Xuân Vũ , cực nóng côn thịt cọ xát âm huyệt , nóng lòng muốn thử

" Anh nhịn không được nữa , phải làm gì bây giờ "

Một bên tiến vào một bên lại ở bên tai cô cọ xát , cố ý hỏi bằng giọng cực kì từ tính

Tốt xấu!

Cô cũng muốn

Không khỏi tách ra âm huyệt ,  cảm nhận thứ kia tiến vào

Như sợ làm tổn thương cô Lý Thước cố ý chậm lại , hôn lên đôi má non nớt của Xuân Vũ thì thầm :" Tiểu dâm đãng của anh.. , có đau không? "

Sao lại đau , rất thoải mái là đằng khác

Xuân Vũ có chút nóng lòng muốn anh đi vào , tâm trí cô tràn ngập cảm giác khi anh tiến vào mạnh mẽ và cảm giác kích thích khi tinh dịch nóng hổi bắn thẳng vào trong cô

Sau đó không ngờ , Xuân Vũ tỉnh táo lại lập tức đẩy Lý Thước ra

Lý Thước không kịp phòng bị , côn thịt bị đẩy ra ngoài kinh ngạc hỏi :" Làm sao vậy?"

Xuân Vũ tùy ý lấy chăn đắp lên người , cau mày nói :" Đeo bao vào!"

" Tôi vừa uống thuốc rồi , không thể uống thêm được nữa "

Di chứng của việc phá thai vẫn in sâu trong lòng Lý Thước , cô không muốn chịu đựng nỗi đau như vậy nữa

Nhìn thấy vẻ mặt đau khổ của thỏ con Lý Thước nháy mắt phản ứng lại , bước tới ôm lấy Xuân Vũ chậm rãi nói :" Ở đây anh không có thứ đó"

Xuân Vũ ngạc nhiên :" Không có thật sao?"

Lý Thước cười :" Em xem anh là cái gì ? Anh nói cho em biết , em là người con gái đầu tiên ở đây"

Trái tim Xuân Vũ run lên , cô không khỏi ngước mắt lên nhìn anh

Ánh mắt họ gặp nhau Lý Thước lại ôm chặt cô hơn , phần thân dưới vẫn cương cứng áp vào chân Xuân Vũ , dùng giọng không thể chịu nổi nói :" Phải làm sao đây , nó vẫn cương cứng !"

Xuân Vũ có chút do dự , nhưng theo nguyên tắc cô chỉ có thể từ chối một cách tàn nhẫn :" Không được , tôi không thể làm phẫu thuật lần nào nữa "

Lý Thước vẻ mặt kinh ngạc :" Xuân Vũ , bây giờ chúng ta đã ở bên nhau rồi "

" Nếu có thì sinh ra"

" Không được tôi không thể có con ngoài giá thú , mẹ sẽ đánh chết tôi"

Lý Thước cười :" Tiểu đồ ngốc , bây giờ là thời đại nào , anh cũng không phải vô trách nhiệm "

" Dù sao cũng không được " Xuân Vũ do dự , vẻ mặt lại cương quyết

Lý Thước thật sâu thở dài , cố ý ấn côn thịt vào âm huyệt nói :" Nhưng làm sao đây , còn cứng quá!"

Xuân Vũ cũng bối rối , nhìn Lý Thước bằng đôi mắt ngấn nước tựa hồ không biết phải làm sao

Lý Thước rũ mắt nhìn , duỗi tay sờ sờ môi như quả anh đào của Xuân Vũ đôi mắt sáng ngời :" Vậy dùng nơi này "

Xuân Vũ nháy mắt nghĩ đến khẩu giao lần trước , thứ này lớn đến mức khiến cô khó thở , cô cau mày :" Anh..quá lớn "

Lý Thước cười vui vẻ , xoa xoa bộ ngực đầy đặn của cô ép chặt vào nhau , hôn hai cái :" Vậy dùng cái này đi"

Xuân Vũ thân hình nhỏ nhắn nhưng bộ ngực vừa trắng vừa tròn , Lý Thước đè ép côn thịt cắm vào chẳng mấy chốc đầu đã lộ ra

Xuân Vũ cảm thấy vật cứng cọ xát vào ngực mình , nhăn mặt khó chịu trừng mắt nhìn anh :" Anh quá mức rồi "

Lý Thước lại vui tươi hớn hở , bôi một ít dâm dịch do thỏ con tiết ra lên ngực , dung làm chất bôi trơn ngữ điệu cảm thán :" Thật thoải mái , rất muốn làm khắp người em làm sao giờ"

" Đừng nói nữa !" Thỏ con xấu hổ đến nỗi lấy gối che mình lại , cảm nhận được phía trên đang bị đỉnh lộng

Khi thức dậy vào ngày hôm sau , thỏ con muốn đi làm

Lý Thước từ phía sau ôm cô lại hôn lại cắn , ở âm huyệt cọ xát một hồi đến khi bắn đầy lên người thỏ nhỏ mới thả cô ra , thở hổn hển đến mức giọng khàn khàn một lúc mới nói :" Anh đưa em đi làm"

" Không cần , đi xe không nhanh bằng tàu điện ngầm" Xuân Vũ ghét bỏ đẩy anh ra rồi vội vàng chạy vào phòng tắm

Lý Thước nhìn bộ dáng chạy chậm của Xuân Vũ cực kỳ giống thỏ con , nở nụ cười rạng rỡ ôm lấy chiếc gối mà thỏ nhỏ vừa mới nằm lên , lập tức chìm vào giấc ngủ

Xuân Vũ thay quần áo ra ngoài thì thì thấy anh ngủ đúng chỗ mình nằm , cô lại xấu hổ đỏ mặt lập tức đi ra ngoài sau đó lại cẩn thận đóng cửa lại rồi rời khỏi chung cư

Các sự kiện thể thao điện tử lớn sắp bắt đầu

Xuân Vũ công việc liền lu bù lên , đến buổi trưa mọi người đặt cơm hộp rồi vội vàng ăn cho kịp công việc

Sau khi tăng ca đến bảy giờ Xuân Vũ bước ra khỏi công ty , vừa vặn gặp phải Lương Việt và những người khác ra ngoài ăn tối gọi lại Xuân Vũ

" Tôi có chuyện muốn cùng nói với cậu"

Lương Việt sắc mặt không được tốt lắm , Xuân Vũ vô thức cho rằng do cậu thi đấu mệt mỏi cũng không suy nghĩ nhiều , chỉ cúi đầu lễ phép từ chối :" Tôi phải về nhà , muộn lắm rồi "

Nói xong liền phải đi

Lương Việt lập tức tiến lên giữ chặt cô :" Cậu chưa ăn tối sao , tôi đưa cậu đi"

Sau đó tay cậu vừa mới chạm lấy tay cô , một bóng người đột nhiên đi tới kéo Xuân Vũ lại

" Tan làm ? Lão bà" Lý Thước một tay đáp trên vai Xuân Vũ đem cô hoàn toàn ôm vào trong lòng ngực , sau đó xoay người cô hướng về phía mình , rũ mắt nhìn thẳng trong mắt tràn đầy thâm tình

Xuân Vũ bị anh xem đến đỏ mặt không khỏi muốn quay người lại nhưng lại bị Lý Thước ngăn lại :" Xem ai? Lão công đang ở đây"

Xuân Vũ xấu hổ đến mức không nhin được dùng tay nhỏ đánh lên , nhưng chỉ chạm tới ngực Lý Thước cứng như sắt , ngược lại cảm thấy tay mình đau nhức

" Đồng nghiệp của em đang ở đây , có thể đừng quá phô trương không ?"

" Phô trương? Có gì mà phô trương " Lý Thước nói , ôm Xuân Vũ đi ra ngoài

Xuân Vũ hoàn toàn không có chỗ để phản kháng chỉ có thể bị anh kéo đi

Lưu lại một đám người ánh mắt hâm mộ :" Chết tiệt , bị ăn cơm chó "

Đương nhiên còn có Lương Việt vẻ mắt u ám , tầm mắt gắt gao mà trừng Lý Thước

----

Lời tác giả :

Lý cẩu là cố ý chưa chuẩn bị bao , một là vì làm Xuân Vũ đối hẳn đổi mới nhận thức , rốt cuộc quan hệ của hai người lúc mới quen cũng không tốt đẹp . Còn nữa , người hồn nhiên như Xuân Vũ cũng không vui khi trong nhà bạn trai có áo mưa . Hai là vì nhũ giao , đương nhiên thỏ con nếu là đồng ý mang thai thì càng như hắn nguyện

Editor : Đọc hai ba lần mới thấy hết được độ thâm của Lý cẩu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro