Chương 44 : Anh chỉ có thể chết trên người của em ( H )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor : Annh

Xuân Vũ không nghĩ tới khi cô mới vừa chấp nhận sự thật này , thì người đã được cho là mất tích lại xuất hiện trước cửa nhà cô

Nước mắt lại bắt đầu chảy ra

" Lý Thước " Xuân Vũ nức nở , duỗi tay ra muốn xác nhận đây có phải là mơ hay không

Chỉ là tay mới vươn ra được một nửa thì đã bị khống chế

Trong phút chốc , thân hình nho nhỏ của Xuân Vũ bị ép vào tường , nụ hôn nóng ấm của người đàn ông mang theo tính công kích lập tức bao trùm lên

Anh đem hai tay của cô đưa lên trên đỉnh đầu , cơ thể trầm trọng của anh đè nặng Xuân Vũ làm cô không thể cử động được

Đôi môi phấn nộn bị anh liếm và cắn một cách say mê , chỉ trong chốc lên bên trong đã bị xâm chiếm , anh quấn lấy lưỡi cô triền miên , quét qua toàn bộ khoang miệng như một cơn cuồng phong

" Ưm.." Xuân Vũ bị hôn đến nỗi ngạt thở không nói nên lời chỉ có thể rên rỉ , bởi vì quá kịch liệt mà làm nước bọt chảy ra từ khóe môi

Bộ đồ ngủ trên người cô bị anh làm cho rối tinh rối mù  , trong chốc lát áo đã rơi xuống

Trắng nõn ngực hiện ra tức khắc kích thích đôi mắt của người đàn ông ,  dưới áo ngực còn cất dấu phấn nộn nhũ hoa , như ẩn như hiện làm Lý Thước gấp gáp cởi bỏ áo ngực , ôm lấy bộ ngực nặng trĩu rồi hôn lên

" Ân..a.." Nhiều năm không có thoải mái làm Xuân Vũ bỗng nhiên bị trêu chọc dâng lên nguyên thủy dục vọng , cầm lòng không được cô hơi nhếch lên bộ ngực sữa , đem nhũ hoa đưa thẳng vào trong miệng Lý Thước

Xuân Vũ bị anh dùng lưỡi hôn làm cho mê hoặc

Quần lót của cô rất dễ dàng bị Lý Thước lột xuống dưới , chân trái nâng lên , không hề có màn dạo đầu bị anh trực tiếp cắm vào

Ba năm xa cách , âm huyệt lại chặt như lúc ban đầu , bị côn thịt thô to cắm vào cô nháy mắt cảm thấy đau đớn xé rách khiến Xuân Vũ trở lại hiện thực

Cô kinh ngạc nhìn người trước mặt , cảm nhận được côn thịt một chút một chút va chạm vào âm huyệt , hai chân cô run rẩy

Tại sao?

Rõ ràng là anh ấy đã..như thế nào lại xuất hiện ở đây?

Xuân Vũ nhịn không được giãy giụa :" Không được Lý Thước , chúng ta không thể.. "

" Xuân Vũ , cho anh đi vào , cho anh làm em đi.." Lý Thước dùng sức giam cầm hai tay đang giãy giụa của Xuân Vũ và đẩy côn thịt vào bên trong cô sâu hơn , thanh âm khàn khàn như gầm lên hướng Xuân Vũ nói :" Em không biết anh đã sợ hãi như thế nào khi biết tin máy bay mất tích "

" Khi nghĩ đến việc anh suýt chút nữa là biến mất khỏi thế giới này , suýt chút nữa anh không thể nhìn thấy em và tiểu Duệ nữa , anh liền.."

" Đừng nói nữa... " Xuân Vũ bật khóc

Khi biết tin cô gần như suy sụp , cô hiểu , làm sao cô có thể không hiểu được

" Xuân Vũ , cho anh ôm em nhé ? Xin em"

" Nếu không phải có cuộc họp đột xuất giữ anh lại , anh thật sự đã không thể quay lại được "

Không đợi Xuân Vũ trả lời , Lý Thước đã che lấy môi cô

Nụ hôn này giống như một cơn mua phùn , nhẹ nhàng cẩn thận , anh hàm chứa cánh môi Xuân Vũ và hôn lên những giọt nước mắt của cô , khiến trái tim Xuân Vũ rung động

Tốc độ phía dưới cũng giảm xuống , chậm rãi đi vào , ánh mắt sâu thẳm nhìn chăm chú , thỉnh thoảng lại thở dài :" Bảo bối , em chặt quá .."

Xuân Vũ đỏ mặt không dám nhìn anh

Lý Thước thấy Xuân Vũ phớt lờ mình , anh đem cô áp lên tường nâng chân của cô lên rồi bắt đầu đâm mạnh

"A..a.."

Xuân Vũ không khỏi rên rỉ , đặt đôi bàn tay nhỏ nhắn lên vai Lý Thước , cảm nhận được sự sung sướng khiến cô không khỏi nhắm mắt lại

Lý Thước tức khắc không vui , hạ thân dùng sức đâm thẳng vào tử cung , va chạm đến chỗ mẫn cảm kích thích đến mức dâm dịch văng khắp nơi

" Bảo bối , nhìn xem em có bao nhiêu dâm đãng , hút anh thật chặt"

Lý Thước sung sướng cắn vành tai Xuân Vũ , buộc cô mở mắt nhìn xuống bên dưới

Cơn đau buộc Xuân Vũ mở to mắt

Chỉ thấy đỏ tím côn thịt nhanh chóng ra vào nộn huyệt , phấn nộn âm huyệt bị làm cho sưng đỏ lên nhưng vẫn chặt chẽ cắn côn thịt , dâm dịch chảy ròng ròng

Xuân Vũ nhìn thấy vậy hai má đỏ bừng , cô đặt tay của mình lên cánh tay Lý Thước , dựa vào thân thể cường tráng của anh , thấp giọng xin tha :" Lý Thước , anh nhẹ chút.."

" Nhẹ?" Lý Thước nghe xong lập tức nâng mông nhỏ của Xuân Vũ lên , đem cả người cô bế lên , hung hăng va chạm khiến cả người cô run lên

" Nhe thì làm sao em sướng được , tiểu tao hóa rất thích mạnh"

" Làm chết em , làm chết em , bảo bối nếu anh có chết thì chỉ có chết trên người của em" Lý Thước không ngừng nói những lời bẩn thỉu , ôm lấy cơ thể nhỏ bé của Xuân Vũ trong tay , điên cuồng thao lộng

Thô to côn thịt không ngừng va chạm vào tử cung , làm cho âm huyệt phun ra dâm dich , dính đầy lên âm mao

Xuân Vũ càng là bị làm cho thân mềm , hoàn toàn dựa vào Lý Thước , cảm nhận được thân thể bị va chạm , đau cùng với vui sướng , cô bị Lý Thước ấn ở trên tường nội bắn hai lần mới kết thúc

Để khỏi đánh thức tiểu Duệ , Lý Thước ôm Xuân Vũ ngủ ở trên sofa

Khi Xuân Vũ tỉnh lại , phía dưới hai người vẫn còn đang kết hợp , tinh dịch bị bắn vào bị chặn lại trong tử cung , vô cùng khó chịu

Bầu trời vẫn còn xám xịt , có vẻ như bây giờ đang là nửa đêm

Do sofa hẹp nên Xuân Vũ nằm hoàn toàn trên người Lý Thước , bộ ngực mềm mại áp vào bộ ngực săn chắc của anh tạo nên sự tương phản

Anh vẫn vậy , một thân cơ bắp , cơ bụng săn chắc cùng với một khuôn mặt điển trai khiến phụ nữ không thể rời mắt

Xuân Vũ không khỏi chạm vào đôi mắt của Lý Thước , khi cô nghĩ đến việc anh gần như biến mất , liền nhịn không được muốn gần anh hơn , nhưng mà... cô không thể

Xuân Vũ rút tay lại , đứng dậy muốn rời đi

Đúng lúc này , Lý Thước tỉnh lại vươn tay ôm lấy eo cô , hạ thân đỉnh lên hai người lại lần nữa kết hợp với nhau

Nháy mắt Xuân Vũ cảm nhận được côn thịt của Lý Thước ngày càng to ra :" Anh như thế nào còn..? Buông tôi ra "

" Buông ra? Tại sao phải buông?" Lý Thước nói , anh ngồi dậy hôn lên môi Xuân Vũ :" Bảo bối , về sau anh sẽ không bao giờ buông em ra "

" Ngày mai chúng ta đi đăng kí kết hôn! "

" Anh nói cái gì?" Xuân Vũ có chút phản ứng không kịp

Vẻ mặt Lý Thước lúc này hiện lên một chút buồn bã :" Đỗ Ngọc Thơ đã ở trên chiếc máy bay đó"

Trong giây lát đầu óc của Xuân Vũ trống rỗng

Lý Thước nhân cơ hội lật người cô , anh từ phía sau đè ép lên và bắt đầu một hiệp mới làm cô

Xuân Vũ có chút bực bội :" Lý Thước sao anh còn cứng được vậy? Anh có phải là người hay không? "

" Đúng , anh biết chính mình quá đáng , nhưng khi nghĩ đến việc anh sẽ giống như cô ấy , thi cốt vô hồn , anh liền nhịn không được.. "

" Cuộc đời luôn có những điều bất ngờ , bảo bối anh không muốn đợi nữa"

" Anh chỉ muốn tranh thủ từng giây từng phút để làm em và ở bên em"

Lý Thước vốn luôn bình tĩnh lúc này lại kích động dị thường , phía dưới động tác ngày càng mạnh khiến Xuân Vũ không khỏi rên rỉ

" Bảo bối , anh sợ quá , thật sự sợ quá.."

Anh dán mặt vào lưng Xuân Vũ và không ngừng thì thầm , giọng nói khàn khàn run rẩy

Xuân Vũ mềm lòng , thả lỏng thân thể để anh đi vào dễ dàng

Cô nghĩ Lý Thước có thể đã bị dọa sợ hãi

Cô nhịn không được cảm thấy đau lòng

Nhưng mà ngay sau lưng cô , Lý Thước mở mắt vuốt ve sợi tóc của cô , cười tà ác

---

Hai mươi bốn giờ trước , lúc đó là chín giờ tối ở bên Pháp

Lý Thước trở lại khách sạn , Đỗ Ngọc Thơ mặc đồ ngủ ở trong phòng chờ đợi

Nhìn thấy Lý Thước đi vào , cô lập tức đứng dậy khỏi giường , quan tâm hỏi :" Làm sao vậy?"

Lý Thước chỉ liếc cô một cái , sau đó đưa mắt nhìn về phía cửa sổ :" Trụ sở phát hiện vấn đề nằm ở chúng ta , quyết định chấm dứt hợp đồng cùng với kiện chúng ta đã vi phạm hợp đồng "

" Cái gì?" Đỗ Ngọc Thơ kinh hãi :" Đều là do anh hai của cậu , thế nhưng dùng sản phẩm kém chất lượng còn bán chúng thông qua kênh chính thức
, hại chết người "

Lý Thước nhếch khóe miệng lộ ra rõ ràng ý cười :" Cũng là quả báo của hắn"

Đỗ Ngọc Thơ bỗng nhiên có chút kinh ngạc :" Cậu dường như rất vừa lòng ?"

" Bây giờ sự tình đã lớn như vậy , chỉ riêng khoản bồi thường liền làm chúng ta chịu đủ , các nhà đầu tư cũng rút vốn , chúng ta.."

" Vừa đúng lúc , ly hôn.." Lý Thước xoay người lại nhìn Đỗ Ngọc Thơ , đôi mắt đen sâu không lường được

Đỗ Ngọc Thơ không khỏi buồn bực :" Cậu tưởng bở"

" Như thế nào? Định bán hết cổ phiếu rồi định cùng tình nhân song túc song phi sao? Nằm mơ!"

" Đỗ tiểu thư , mong cô hiểu rõ mối quan hệ của chúng ta chỉ là hợp tác , hiện tại công ty đã như thế này , chúng ta căn bản không cần hợp tác " Lý Thước lạnh lùng nói , ánh mắt nhìn Đỗ Ngọc Thơ như người xa lạ

Điều này khiến cho Đỗ Ngọc Thơ hoàn toàn không chịu đựng được , cô cắn môi tức giận nói :" Lý Thước , đừng nói rằng cậu không biết tâm tư của tôi , tôi không có khả năng đồng ý ly hôn "

Lý Thước khinh thường cười lạnh , cúi đầu nhìn Đỗ Ngọc Thơ :" Cho nên tôi không có chạm vào cô , đúng không? "

Sắc mặt Đỗ Ngọc Thơ lập tức tái nhợt , vẻ mặt không thể tin tưởng được , cô sửng sốt hồi lâu sau đó điên cuồng cười to :" Cho nên cậu hiểu rõ lại giả bộ hồ đồ sao ? Biết tâm tư của tôi , lại muốn tôi đi gặp tình nhân của cậu?"

Lý Thước trực tiếp cam chịu , lạnh lùng nói :" Tôi không ghét cô , cho nên lúc đó tôi đối với cô còn có chút hy vọng "

" Vừa lúc bảo bối không tin tôi , cho nên tôi mời cô đi gặp cô ấy , đáng tiếc kết quả thực sự làm tôi thất vọng " Lý Thước thở dài nói :" Lúc đó cô chủ động kết bạn wechat với bảo bối , lại im lặng nhưng vẫn luôn chú ý đến bảo bối "

" Sau khi phát hiện bảo bối mang thai , cô liền lợi dụng Trương Lệ , Lương Việt để châm ngòi ly gián chúng tôi , chính mình thì luôn đứng sau bức màn , thật lợi hại "

Đỗ Ngọc Thơ nghe Lý Thước nói , mỉa mai đáp lại :" Đó không phải là do cậu dạy tôi sao? Cậu có thể thiết kế làm Trương Lệ thua cờ bạc để giúp cậu đi lừa người , thì tại sao tôi không thể Trương Lệ làm cô ta tuyệt vọng không thể không trở về ?"

Đôi mắt Lý Thước tối sầm lại , đột nhiên nhìn thẳng vào Đỗ Ngọc Thơ , biểu tình dị thường nghiêm túc :" Mười phút trước , chiếc máy bay mà chúng ta định ngồi được xác nhận là mất tích"

" Cái gì?" Đỗ Ngọc Thơ không ngờ Lý Thước đột nhiên thay đổi chủ đề , không kịp phản ứng

Lý Thước lại cười khinh thường , khóe môi nhếch lên :" Nhưng đối với cô mà nói có lên máy bay hay không cũng không có gì khác biệt "

Nói xong anh sải bước về phía cửa phòng

Đúng lúc này cửa phòng mở ra , một người phục vụ cao lớn người Âu Mỹ tay cầm một chiếc hộp lớn đi vào , khẽ gật đầu với Lý Thước

Lý Thước chỉ nhìn anh ta một cái , sau đó không chút do dự bước ra khỏi cửa phòng , nghe tiếng cửa phòng đóng lại

Trong hành lang , một người phục vụ khác bưng xe đẩy tới , khi đi ngang qua Lý Thước , anh ta nhỏ giọng nói :"  Hãng hàng không bên kia đã xử lý tốt "

Lý Thước không có nhìn anh ta , như không nghe thấy gì mà trực tiếp đi vào thang máy , sau khi rời khách sạn từ trong túi móc ra một bao thuốc lá"

Mới tinh còn chưa bóc ra

Hắn thong thả ung dung bóc ra , lấy một điếu , châm lửa , hít một hơi rồi thổi ra một làn khói trắng lên bầu trời đêm khuya

Đột nhiên những gì Đỗ Ngọc Thơ nói với Xuân Vũ xuất hiện trong đầu hắn :" Cuộc đời của tôi không có ly hôn , chỉ có làm góa phụ"

Thật là một câu nói châm chọc lại khôi hài

Khóe môi hắn nhếch lên , dập điếu thuốc trên tay , lấy di động ra nghe điện thoại :" Alo , ba?"

Chỉ nghe được dồn dập âm thanh ở phía bên kia

Lý Thước trả lời nhanh chóng :" Vâng con không có ở trên máy bay , nhưng Đỗ Ngọc Thơ có"

Trong phút chốc , trong điện thoại vang lên tiếng khóc tê tâm phế liệt , vẻ mặt Lý Thước cũng là khiếp sợ , trực tiếp đánh rơi điện thoại xuống mặt đất , biểu tình tan vỡ

Khoảng ba mươi giây sau cuộc gọi mới cắt đứt

Lý Thước thu hồi vẻ mặt khổ sở , mắt lạnh nhìn chiếc di động bị nứt màn hình , trực tiếp đi qua rồi lại lấy từ trong túi ra một chiếc di động khác , gọi điện cho một số lạ :" Alo , trước bảy giờ đem chuyện của tôi và Đỗ Ngọc Thơ ở trên máy bay lên hotsearch , treo một ngày "

Vừa nói , hắn vừa ném bao thuốc lá trên tay vào thùng rác bên cạnh , trong mắt hiện lên vẻ chán ghét

Quả nhiên hắn không thích thuốc lá , thật khó hút!

---

Editor : Khi tui mới đọc chương này lần đầu cũng phải văng tục :" Vai ca l*n "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro