Chương 42: Hẹn hò (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Hanna + Beta: Linh

Họ chia sẻ cùng một khẩu phần đồ ăn theo cách này.

Ở chợ đêm không chỉ có đồ ăn vặt mà còn có nhiều hoạt động vui chơi giải trí đa dạng.

Hạ Tây Chấp nhìn thấy một quầy bắn súng.

Một bên của quầy bắn súng là ván gỗ, trên tấm gỗ được bao phủ bởi những hàng bóng bay nhỏ.

Bắn bóng bay bằng súng đạn đồ chơi. Càng bắn trúng nhiều bóng bay, bạn càng có thể đổi được nhiều phần thưởng giá trị.

Cái gọi là giải thưởng, trên thực tế là một vài món đồ chơi

Từ móc khóa nhỏ, đến gấu bông nhồi bông lớn như con người, tất cả đều có.

Hạ Tây Chấp nhìn trước quầy bắn súng, liếc mắt một cái nhìn thấy được trong con gấu bông nhồi bông làm phần thưởng, có một con gấu bông hoạt hình màu vàng sáng —— Đó là Pikachu.

Anh kéo cánh tay Khương Dạng lại, dẫn cô đi về phía trước vài bước.

"Pikachu kìa, em có muốn không?"

Hạ Tây Chấp chỉ vào con gấu bông Pikachu kia, nói với Khương Dạng có chút kích động.

Loại trò chơi bắn súng này đối với Hạ Tây Chấp mà nói hoàn toàn là tầm thường.

Anh có thể bắn không sót một nhịp nào, làm vỡ tất cả các quả bóng bay trên tấm gỗ.

Khương Dạng nhìn những quả bóng bay kia, rồi nhìn gấu bông Pikachu, lại lắc đầu.

"Hạ Tây Chấp, em không muốn nhận cùng một món quà lần thứ hai."

Khương Dạng từ chối

Nhưng tâm trạng tốt của cô cũng không bị ảnh hưởng, vẫn nhìn thấy cô muốn ăn gì liền mua ngay.

Một số món ăn nhẹ mới, hương vị kỳ lạ và không ngon

Cô liền nếm thử một miếng, sau đó nhét tất cả cho Hạ Tây Chấp, nhìn anh nuốt trọn quả táo tàu mà không hề cau mày.

Đúng...Đúng là không thú vị gì cả.

Khương Dạng âm thầm bĩu môi.

Trong lòng Hạ Tây Chấp đang rối bời, anh không nếm được mùi thức ăn.

Anh còn nghĩ đến con gấu bông Pikachu kia, nghĩ vì sao Khương Dạng không cần anh bồi thường.

Chẳng lẽ anh thua kém người đàn ông kia như vậy ư?

Ngay cả quà anh tặng, Khương Dạng cũng không muốn nhận

Trong miệng rõ ràng là xúc xích nướng, sau khi nuốt xuống, lại chua đến không ngừng sủi bọt, như thể một bình dấm chua đã cạn.

Bước chân Khương Dạng cuối cùng dừng lại trước một quầy hàng bán đồ uống.

Có sinh tố đá

Sinh tố dưa hấu có màu đỏ tươi rất đẹp mắt.

Cô liếm môi, có chút không nhịn được.

Đúng lúc này.

Hạ Tây Chấp trong đám người nhìn thấy cái gì đó, anh nắm chặt lòng bàn tay của Khương Dạng, "A Dạng, em ở chỗ này đợi anh, anh lập tức về ngay! "

Đang nói

Bóng dáng người đàn ông chợt lóe lên.

Chờ Hạ Tây Chấp trở về, Khương Dạng đã mua một cốc sinh tố dưa hấu.

Ly sinh tố rất lạnh, trên thành cốc có một tầng hơi nước, đầu ngón tay cô hơi đỏ lên vì lạnh.

Hạ Tây Chấp cũng không lập tức đưa tay tiếp nhận.

Thay vào đó, anh đã đưa món quà mà anh mang đến cho Khương Dạng trước.

Đó là một chuỗi bóng bay.

Bóng bay có nhiều màu sắc sặc sỡ, bên trong bóng có một số mảnh sáng bóng, bay lơ lửng trong không trung.

Hạ Tây Chấp buộc dải ruy băng đầy màu sắc bằng bóng bay trên cổ tay của Khương Dạng.

Trên làn da mảnh mai trắng nõn, có thêm một chút đỏ tươi

Hạ Tây Chấp vẻ mặt nghiêm túc nói, "Đây là lời xin lỗi của anh vì đã làm hỏng gối của em. A Dạng, em nhất định phải nhận nó."

Anh sợ bị Khương Dạng từ chối một lần nữa.

Giọng điệu vô tình có chút bá đạo

Khương Dạng ngẩng đầu nhìn chuỗi bóng bay, khẽ cử động cổ tay, bóng bay lắc lư lên xuống, rất đáng yêu.

"Em rất thích."

Cô nhẹ nhàng nói.

Những giọng nói xung quanh ồn ào, náo nhiệt, nhưng Hạ Tây Chấp dễ dàng nghe thấy câu "Em rất thích".

......

Ra khỏi chợ đêm.

Hạ Tây Chấp nắm tay Khương Dạng, Khương Dạng cầm quả bóng bay, quả bóng bay đầy màu sắc đung đưa sau lưng họ.

Họ đang đi bộ xuống một con hẻm hẻo lánh dẫn đến bãi đậu xe.

Trong tay Khương Dạng cũng chỉ còn lại ly sinh tố dưa hấu kia.

Hạ Tây Chấp chú ý tới thứ cô vẫn cầm trong tay, ngón tay đông cứng cũng không đưa cho anh, nhưng cũng không uống một ngụm.

Con hẻm tối tăm, ánh sáng loang lổ.

Ngay cả hai má bọn họ cũng lúc sáng lúc tối.

"Hạ Tây Chấp, chờ một chút."

Khương Dạng nhẹ nhàng kéo một cái.

Người đàn ông sải bước về phía trước nhất thời dừng bước.

Hạ Tây Chấp vừa xoay người, sinh tố dưa hấu lạnh lẽo cắm ống hút, đưa đến bên miệng anh.

Khương Dạng vẫn không buông tay

Cô giương đôi mắt trong trẻo, dịu dàng nhìn Hạ Tây Chấp, "Anh uống một ngụm đi"

Hạ Tây Chấp không suy nghĩ.

Anh như một chú chó lớn tuân theo mệnh lệnh của chủ nhân, anh ngoan ngoãn cắn ống hút và uống một ngụm sinh tố.

Dưa hấu rất ngọt, thích hợp nhất để thưởng thức hương vị tươi mát của mùa hè.

Ly sinh tố đã tan thành nước, nhưng vẫn còn rất lạnh.

Khương Dạng vẫn dùng ánh mắt lấp lánh nhìn Hạ Tây Chấp, hỏi, "Có ngọt không? "

Hạ Tây Chấp không thể phát ra âm thanh nào từ cổ họng, vì vậy anh gật đầu.

Khương Dạng tiếp tục nói bằng giọng nói mềm mại của cô một cách quyến rũ.

"A Chấp, uống thêm một ngụm nữa đi."

Người đàn ông cao lớn vẫn ngoan ngoãn như vậy, môi mỏng mím ống hút, hớp một ngụm thật sâu.

Ngậm sinh tố thấm vào miệng, theo cổ họng họng nóng bỏng trượt xuống.

Yết hầu trượt xuống

Ngay khi Hạ Tây Chấp vừa nhấp ngụm đầu tiên, ống hút trên môi anh biến mất không thấy, biến thành đôi môi mềm mại của Khương Dạng——

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro