Chương 10: Xe chấn, bắn tinh lên ngực ( H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit by Đào Không Sợ Ma tại Wat,tpad cùng tên.

Tề Hiên vừa trở về nhà, Dư Hoan liền chạy tới chỗ anh :"Anh trai, vừa rồi trên TV có phóng sự, đêm nay sẽ có sao băng, em muốn đi xem."

Nói xong, Dư Hoan đầy mong đợi nhìn Tề Hiêm. Cô chưa từng nhìn thấy sao băng, nên nếu không đi lần này, không biết khi nào mới lại nhìn thấy được.

Tề Hiên cũng nghĩ tới chuyện này, lúc này đã là buổi chiều, Dư Hoan nói, ô tô có thể đi đến đó khoảng một tiếng, hẳn là có thể đến kịp thời.

Bố Dư đưa mẹ đi công tác, phải hai ngày sau mới về. Ở nhà chỉ có anh và Dư Hoan, không cần phải lo lắng nhiều như vậy.

Vì vậy, Tề Hiên đã chở Dư Hoan đến vùng núi, nơi có thể nhìn thấy rõ sao băng. Dư Hoan đã rất mong chờ điều đó. Cô nghe bạn cô nói những ngôi sao băng rất đẹp và có thể thực hiện được những điều ước.

Tề Hiêm nghĩ trên núi sẽ lạnh nên mang theo chăn và quần áo ấm tránh để Dư Hoan bị ốm, Tề Hiên lái xe còn Dư Hoan ngồi ở ghế phụ lại hưng phấn hết mức.

"Anh trai, em nghe nói ước nguyện trước sao băng rất có tác dụng". Dư Hoan ríu rít, Tề Hiên im lặng nghe cô nói, vì Dư Hoan đã tin nên anh cũng tin vào những điều hư ảo.

Trước đây anh không tin, nhưng bây giờ anh nghĩ đó cũng không phải chuyện gì to tát, chỉ cần cô vui, anh không có thời gian để nghĩ đến chuyện khác.

"Ừm, mọi ước nguyện của Hoan Hoan đều có thể thành hiện thực".Tề Hiên nói thêm : "Nhưng nếu không được thì cũng đừng khóc, trông sẽ không đẹp đâu."

Nghe Tề Hiên nói, Dư Hoan nhếch môi, cô không phải đã là người lớn sao còn có thể khóc như trẻ con được.

Hai người đợi rất lâu, Tề Hiên thấy Dư Hoan buồn ngủ đến không mở mắt được nên bảo cô lên xe ngủ đi, anh đợi sao băng xuất hiện, sau đó sẽ đi nói với cô.

Trên ngọn núi yên tĩnh, thỉnh thoảng có thể nghe thấy vài tiếng côn trùng, mọi người lần lượt đến, tất cả đều hy vọng sẽ nhìn thấy được sao băng.

Một lúc lâu sau, Dư Hoan tỉnh dậy, nhanh chóng xuống xe và đi tìm Tề Hiên, rất tiếc, cô sẽ không bỏ lỡ!

"Anh trai, sao băng đã xuất hiện chưa? ". Dư Hoan lo lắng hỏi, chuyến đi đến đây của hai người thật sự có thể trở nên vô ích. Dư Hoan bực bội khi nghĩ rằng mình không thể nhìn thấy sao băng.

Tề Hiên vừa định nói chuyện, liền thấy Dư Hoan trợn to hai mắt, chỉ vào bầu trời đen kịt, hét lớn: "Sao băng tới rồi."

Trong đêm tối, những ngôi sao băng màu xanh lóe lên, những người ở gần đó cũng reo hò.

Sau khi sao băng biến mất, Dư Hoan mở mắt ra, cô vừa mới ước một điều ước, hy vọng nó sẽ thành hiện thực.

Bây giờ đã rất muộn, hai người chỉ có thể ở trên núi một đêm, sáng mai về nhà, trăng tối gió lớn, lúc này Dư Hoan đặc biệt nhiệt tình trêu chọc Tề Hiên.

"Um, anh trai, thật sướng.". Giọng của Dư Hoan vang lên, bởi vì những người xung quanh đều rời đi sau khi ngắm sao băng, Dư Hoan càng trở nên vô đạo đức, chiếc xe bị rung chuyển.

"Um, em sắp lên đỉnh rồi, anh trai, nhanh lên". Dư Hoàn vội vàng thúc giục, cô thực sự sắp lên đỉnh rồi, sao anh trai còn chưa chạy nước rút?

"Đừng lo lắng". Sau khi Tề Hiên nói xong, anh càng cắm con cặc sâu vào lồn cô. Anh chuẩn bị xuất tinh, bởi vì đây là lần đầu tiên anh xe chấn ở nơi hoang dã, chuyện này quá thú vị.

Sau khi đụ hàng trăm lần, tinh dịch đặc màu trắng xuất ra khắp lồn cô, thậm chí Tề Hiên còn bôi nó lên ngực cô và nói rằng nó sẽ làm cho ngực cô to tròn hơn.

Hết chương 10.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro