Chương 4: Anh véo ngực cô.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit by Đào Không Sợ Ma.

Dư Hoan đang nằm trên giường nghe thấy tiếng bước chân từ ngoài cửa truyền đến, là anh trai phải không? Cô không muốn ăn cơm, cũng không muốn nhìn thấy Tề Hiên.

Cửa phòng được mở ra, Tề Hiên bước vào, dưới ánh đèn vàng ấm áp, anh bước đến bên giường, kéo chăn bông ra, thấy cô khóc.

Tim Tề Huyền như có ai đó lấy dao đâm vào, anh ngồi xổm xuống hỏi Dư Hoan làm sao thế?

"Huhu, anh ơi, ngực em đau quá, cần anh liếm để chữa bệnh." Dư Hoan buông lời dụ hoặc. Cô muốn anh trai chạm vào.

Bàn tay của Tề Hiên chạm vào ngực Dư Hoan và chơi đùa chúng. Tiếng kiều suyễn của thiếu nữ khuyến khích anh liếm chúng.

Lúc này, trong phòng cô chỉ mơ hồ vang lên tiếng liếm láp. Ở dưới lầu, bố Dư và dì Tề đã bắt đầu ăn trước, không đợi hai đứa trẻ xuống ăn là điều khó tránh khỏi. Những cuộc cãi vã giữa hai anh em, cha Dư và Tề Vãn đã quen với điều đó.

"Anh ơi, em thích anh". Tề Hiên đáp lại cô bằng nụ hôn rồi tiếp tục liếm bộ ngực trắng nõn và mềm mại của cô.

"Thật thoải mái, anh trai là giỏi nhất". Dư Hoàn khen Tề Hiên, một bên ngực dính đầy nước miếng, núm vú đỏ tươi bị liếm đi liếm lại.

Dư Hoan ôm eo anh sát vào người cô, để anh liếm ngực cô dễ dàng hơn. Dâm thủy chảy ra từ lồn hồng của cô làm ướt tấm trải giường, cô vẫn chưa mặc đồ lót, Tề Hiên đã trực tiếp chạm tay vào cái lồn non mềm của cô.

"Anh ơi "Dư Hoan bị Tề Hiên làm mềm nhũn cả người. Dư Hoan thích anh trai chơi đùa mình , như thế cô cũng thấy vui rồi.

Đôi tay nhỏ nhắn của Dư Hoan nắm lấy chỗ phình to ở háng anh và xoa. Cô mở khóa kéo để có thể tùy ý chơi đùa với con cặc to nóng.

Cô yêu nhất con cặc cong, dài như quả chuối của anh trai, Dư Hoan quyến luyến không buông, đưa con cặc thô dài vào miệng rồi ngậm trong miệng, chỉ để lại hai hòn bi của cô bảo vệ bên ngoài.

Trong phòng náo nhiệt, bố mẹ ở tầng dưới không biết gì, bởi vì tưởng hai người đang nô đùa trong phòng.

Dư Hoan xuống lầu ăn cơm với khuôn mặt đỏ bừng. Tề Hiên cũng xuống cùng cô, hai người một trước một sau , ngồi xuống ghế ăn cơm.

Bố Dư đang xem tin tức trong phòng khách, nhìn thấy Dư Hoan xuống ăn cơm thì ông không để ý đến cô nữa. Tề Vãn nhìn thấy mặt cô đỏ , nghĩ rằng cô bị sốt rồi.

"Hoan Hoan, con bị sốt sao?" Tề Vãn nói rồi đi lấy thuốc." Bị bệnh không phải chuyện nhỏ, không nên coi thường."

"Không có ạ, con vừa mới thức dậy. " Dư Hoan có chút áy náy nhìn Tề Hiên. Còn không phải là do chuyện của hai người trong phòng sao.

Chân của Tề Hiên bị giẫm phải, anh lên tiếng thay Dư Hoan, trong lòng thầm nghĩ, em gái như thế này là đang giận rồi.

"Mẹ ơi, em gái không bị cảm lạnh " nói xong, thiếu nữ hài lòng bỏ qua cho anh. Hừm, anh trai thật tệ.

Sau bữa tối, Dư Hoan xem TV cùng bố Dư và Tề Vãn, trong khi Tề Hiên đến thư phòng, một gia đình bốn người vui vẻ.

"Hoan Hoan, bộ phim truyền hình do nữ minh tinh này đóng hay quá đi." Tề Vãn kéo Dư Hoan và nói. Mỗi khi bật TV, bà ấy sẽ luôn xem bộ phim truyền hình này.

Dư Hoan không có hứng thú mà xem cùng Tề Vãn, đến chín giờ tối mới lên phòng, định tắm rửa rồi đi ngủ.

Sau khi tắm xong, Dư Hoan nhìn thấy Tề Hiên ngồi ở bên giường, nhớ tới trước khi hai người xuống ăn cơm, anh trai nói tối nay sẽ ngủ cùng cô.

Đương nhiên, cô rất hoan nghênh anh, nhưng Dư Hoan không có ý định ngủ luôn, cô muốn chơi với anh trai.

"Hoan Hoan, đừng loạn, mau đi ngủ đi, sáng mai em còn phải đi học." Tề Hiên lạnh lùng nói, hiện tại anh vẫn chưa thể làm chuyện đó với em gái.

Nghe Tề Hiên nói vậy, Dư Hoan bất mãn nhếch môi, quay mặt vào tường, không muốn nhìn thấy anh.



Hết chương 4.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro