Chương 7: Lồn nhỏ bị đụ chèm nhẹp(H).

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit by Đào Không Sợ Ma tại Wat,tpad cùng tên.

"Anh ơi, em muốn đi chơi ", sau đó mặt Dư Hoan đỏ bừng. Cô ấy đã lâu không ra ngoài chơi, bây giờ cô ấy rất muốn đi chơi với anh trai mình.

Tề Hiên hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô, mỉm cười ấm áp. Người đàn ông cao to đẹp trai có thể khiến Dư Hoan mê mẩn ngay cả nụ cười của anh.

Rõ ràng cô đã có được anh ấy, nhưng Dư Hoan vẫn cảm thấy nó như một giấc mơ hư ảo. Tuy nhiên, chẳng bao lâu nữa cô sẽ được đi chơi cùng anh trai, đây là điều hạnh phúc nhất đối với cô từ rất lâu.

Nghe Hoan Hoan nói, Tề Hiên đã nghĩ tới mình sẽ đi đâu cùng Dư Hoan. Bây giờ không nói cho cô biết, anh dự định sẽ tạo cho cô một bất ngờ.

Mãi đến ngày khởi hành, Dư Hoan mới biết Tề Hiên muốn dẫn cô đi cưỡi ngựa, nghĩ đi nghĩ lại cô cũng chưa từng học cưỡi ngựa, lỡ xấu mặt trước mặt anh trai thì phải làm sao?

Tề Hiên biết cưỡi ngựa nên có thể dạy cô ,đi oto chỉ mất ba tiếng là đến trường đua ngựa của Dư gia, thỉnh thoảng nhà họ Dư sẽ mời người quen đi cưỡi ngựa để thư giãn.

Dư Hoan được Dư gia nuôi dưỡng và không hề lo về cơm ăn áo mặc.

Bố Dư rất thương Dư Hoan, cô con gái duy nhất của ông, dù bận rộn với công việc và không có nhiều thời gian quan tâm đến Dư Hoan nhưng vào ngày sinh nhật hàng năm của cô, bố Dư sẽ gác lại mọi công việc ở công ty để dành cả ngày ở nhà với cô.

Để bồi thường cho con gái, bố Dư còn đưa cho cô một tấm thẻ đen để mua bất cứ thứ gì Dư Hoan thích.

Khi hai người đến trường đua ngựa, người phụ trách đã biết trước hai người sẽ đến trường đua ngựa nên cử người chuẩn bị hai con ngựa và một phòng nghỉ ngơi.

Dư Hoan nhìn khung cảnh xung quanh. Đồng cỏ rộng lớn và không khí trong lành. Cô thích nơi này.

"Anh ơi, chúng ta ở lại đây một ngày được không?". Cô không muốn về vào buổi chiều, ban đầu cô đồng ý về nhà vào buổi chiều, nhưng bây giờ cô đã thay đổi ý định.

"Ừm." Tề Hiên nghe Dư Hoan nói, nắm chặt tay cô đi về phía nhân viên cách đó không xa.

"Hoan Hoan còn chưa biết cưỡi ngựa nên tôi đi theo cô ấy .", khi nghe Tề Hiên nói, người phụ trách và mấy nhân viên khác tuy thấy có chút kỳ lạ nhưng cũng không dám phản đối.

Anh bảo Dư Hoan lên ngựa trước, khi nhìn thấy cô ngồi xuống, anh liền đứng dậy nắm lấy sợi dây điều khiển con ngựa. Không nhìn thấy được, tốc độ cưỡi ngựa của Tề Hiên chậm lại.

Anh xoay Dư Hoan từ phía sau ra phía trước. Nghĩ đến chuyện sắp xảy ra, ánh mắt người đàn ông thật sâu, muốn đụ cô ngay tại đây.

Dư Hoan vẫn đang thắc mắc tại sao anh trai lại dừng lại và kéo cô ngồi trước mặt anh mà không phản ứng gì cho đến khi nụ hôn rơi xuống cơ thể cô.

Nếu anh trai muốn làm thì anh cứ việc nói ra, có gì sai? Nói thật, cô cũng muốn anh nên hai người thản nhiên quan hệ ngay.

Hai người không thể tách rời. Tề Hiên điều khiển con ngựa di chuyển và ôm lấy eo cô, nếu không Dư Hoan sẽ ngã xuống do lực đẩy quá nhanh của anh.

Một dòng tinh dịch đều đặn từ ngựa chảy xuống bãi cỏ, hai người cưỡi ngựa có tình yêu không thể kiềm chế, càng làm khung cảnh càng tuyệt đẹp, không ai có thể nhìn thấy nơi này.

Con cặc to dài mỗi một lúc thâm nhập sâu vào âm hộ. Từ bên ngoài nhìn vào sự kết nối giữa hai người, dương vật đã hoàn toàn nhét vào lồn hồng.

Lỗ lồn chật vật nuốt cây gậy to tròn, ướt át, con cặc dài và cong như trái chuối móc vào phần thịt mềm và cào nhẹ những phần nhạy cảm trong lồn.

Sau khi được đụ Dư Hoan rất sảng khoái, chỉ có thể dựa vào bản năng để đến gần Tề Hiên. Cô không muốn ngã xuống bãi cỏ , còn người đàn ông thì mút liếm ngực cô.




Hết chương 7.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro