Chương 7: Hôn môi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Vương gia..." Thẩm Trọng Hoa bỗng nhiên ôm lấy nàng, hơi nước trên người hắn làm quần áo nàng dính ướt. Hơi thở nam tính cực nóng phun ở cần cổ của Thẩm Thất, nàng không khỏi run rẩy. Mà Thẩm Trọng Hoa giống như là đã uống say, phần lớn trọng lượng cơ thể hắn đều đè ở trên người Thẩm Thất khiến cho nàng không thể không duỗi tay ôm lấy hắn.

"Thất Thất... Thất Thất... "Thẩm Trọng Hoa bài trừ hô hấp, thanh âm cũng đứt quãng, bởi vì chống đỡ trọng lượng cơ thể Thẩm Trọng Hoa nên Thẩm Thất dùng đôi tay ôm lấy hắn, cằm thon mảnh khảnh tựa lên trên hõm vai Thẩm Trọng Hoa, nửa kéo nửa túm lôi Thẩm Trọng Hoa đến gần giường.

Thở nhẹ một tiếng, khi Thẩm Thất đặt Thẩm Trọng Hoa lên trên giường gỗ thì lại bị Thẩm Trọng Hoa vùng vẫy, chân không đứng vững nên nàng cũng ngã xuống ở trên giường, hơn nữa còn trùng hợp nằm úp sấp ở trên người Thẩm Trọng Hoa.

"Thất Thất..." Hắn còn đang kêu nàng bằng danh xưng như vậy làm nàng thực không thói quen, tiếng kêu gọi ôn nhu như thế là điều đời trước chưa từng có, nàng suýt chút nữa bởi vì vậy mà hãm sâu vào vũng lầy như trước.

"Đời trước vì hắn mà chảy máu, chảy nước mắt còn chưa đủ nhiều sao?" Tức giận bởi vì bản thân trong nháy mắt đã động dung, Thẩm Thất cười khổ lắc đầu, nàng tự nhủ với chính mình: "Vọng tưởng suốt cả đời trước mà vẫn chưa chịu tỉnh táo lại hay sao?"

"Thất Thất, đừng đi..." Nhận thấy được động tác đứng dậy rời đi của Thẩm Thất, Thẩm Trọng Hoa giơ tay ôm cổ nàng, sau đó nhấc chân quấn ở bên hông Thẩm Thất rồi nghiêng người đè nàng ở dưới thân.

Trên khuôn mặt lạnh nhạt hắn giờ phút này nhiễm vẻ đỏ ửng không bình thường, giọng nói trầm thấp nam tính phập phồng theo tiếng hít thở dồn dập của Thẩm Trọng hoa. Thẩm Thất nhất thời có chút ngơ ngốc, trực giác không tốt, nàng nâng mắt lên nhìn vào hai tròng mắt mê ly của Thẩm Trọng Hoa và nói với hắn: "Vương gia, nô tỳ là Thẩm Thất."
Không phải Thất Thất ở trong miệng hắn, cũng không phải là Thất Thất của hắn.

Thân mình run rẩy, Thẩm Trọng Hoa giơ tay vuốt ve khuôn mặt của Thẩm Thất. Nàng thờ ơ với hành động của Thẩm Trọng Hoa, sắc mặt hắn tái nhợt, ngón tay mang theo vết chai mỏng xoa môi Thẩm Thất, hắn biết nàng đang sợ hãi, đôi mắt nàng cảnh giác giống như mèo con, nhưng sâu trong đồng tử lại tiềm tàng sát ý kinh người.

Hắn nhẹ nhàng thở dài rồi nói:"Nàng không nên tới đây."

Nói xong, môi mỏng lạnh ướt của hắn liền đè ép xuống dưới, bá đạo xâm lược môi lưỡi của Thẩm Thất.

"Ô...!" Thẩm Thất mở to hai mắt, nhất thời thế nhưng quên đi chống đẩy, cũng bởi vì nàng kinh ngạc mà bị Thẩm Trọng Hoa tìm được khe hở. Lưỡi hắn giống như một con rắn linh hoạt, bá đạp xâm nhập vào trong cái miệng nhỏ của nàng rồi công thành đoạt đất ở bên trong.

Đây là nụ hôn đầu của Thẩm Thất. Kiếp trước, mặc dù hắn nhiều lần phát tiết dục vọng ở bên trong người Thẩm Thất, xoa bẹp nhũ thịt của nàng, phải lăn lộn nàng đến ngất xỉu rồi lại tỉnh lại, nhưng hắn chưa một lần chịu hôn môi nàng.

Thẩm Thất trong phút chốc ướt hốc mắt, có lẽ là nhớ tới nỗi khuất nhục ở kiếp trước, có lẽ là bở vì tình cảm của mình mà chua xót, nàng cảm nhận được hô hấp càng lúc càng dồn dập của Thẩm Trọng Hoa, thế nhưng thân thể lại không có một chút sức lực nào, nàng chỉ có thể để mặc hắn hút hết mật nước bên trong miệng thơm của mình.

Trong miệng Thẩm Trọng Hoa không có mùi rượu? Bởi vì đây là nụ hôn đầu tiên nên Thẩm Thất bị hôn đến mơ mơ màng màng rồi lại đột nhiên tỉnh táo lại. Thẩm Trọng Hoa làm ra hành động như vậy mà không phải bởi vì say rượu thì chẳng lẽ là... Bởi vì Dạ Xuân tán? Nếu không giao hợp với nữ nhân thì liền sẽ kinh mạnh đứt đoạn mà chết?!

Kiếp trước, thứ Thẩm Trọng Hoa trúng cũng là Dạ Xuân tán này nên mới cùng nàng...

Nhưng mà, khoảng thời gian Thẩm Trọng Hoa trúng Dạ Xuân tán này rõ ràng là sau khi sinh thần của Tô Liên Tuyết diễn ra. Vậy bây giờ, tại sao chuyện này lại xảy ra trước? Hơn nữa, Thẩm Trọng Hoa lại trở về Huyên vương phủ sớm hơn so với dự kiến, cũng là điểm lạ không trùng khớp với kiếp trước.

Ai hạ Dạ Xuân tán lên người Thẩm Trọng Hoa?

"Ân..." Trong lúc Thẩm Thất đang suy nghĩ thì Thẩm Trọng Hoa đè ở trên người đã buông tha cho môi đỏ của nàng, đôi môi ướt nóng di chuyển xuống cần cổ Thẩm Thất, hắn dùng phương thức hôn môi cắn nhẹ rồi liếm mút cổ nàng.

Kiếp trước, Thẩm Trọng Hoa cũng chưa từng làm như vậy với nàng. Hắn chỉ biết thọc vào rút ra trên người Thẩm Thất, mỗi một lần đều dùng hết sức giống như đang xả giận. Nhiều nhất là hắn cũng chỉ gặm cắn ở đầu vai, bộ ngực và cả cần cổ của nàng mà thôi. Là thật sự gặm cắn, gặm cắn đến mức chảy máu hoặc hiện vệt xanh tím.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#21#caoh