Chương 10: Huyệt bị nong to ra

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ân a... Nhanh lên!
Nhanh lên nữa
Quy đầu thô to của ba ba thao đến người ta sảng khoái a!
Tiểu huyệt muốn bị cắm nát..."

"Ca ca... Muốn không được... To quá...A! Đội lên bên trong!"
"A... A... A"

"Quá sung sướng a... Muốn ra!
Muốn ra!"

"Thao chết em!
Thao rách cái lồn to dâm đãng này... Hừ hừ!... A Thật mẹ nó sảng khoái...."

Rất nhiều nam nhân không thể tìm được bạn đồng hành đều đang nghỉ ngơi trong khu chờ, cho nên các nữ sinh tới đây đều tương đương với con cừu nhỏ đi tới ổ sói.

Cũng không biết có phải Hoàng Mao lần đầu tới công viên dâm đãng này không, vậy mà lại để nàng ngồi một mình ở đây đi vào trong như vậy.

Mị Tâm lúc này đã bị đặt tại trên bàn cơm phía ngoài quán cà phê, bộ phận chặt khít kia không ngừng chảy nước, côn thịt từ một cây đã biến thành hai cây.
Nam nhân để râu nằm ở dưới nàng, hạ thể cũng gắt gao hoạt động, một nam nhân khác tay chống đỡ mép bàn, đứng một bên, không ngừng thẳng lưng dùng lực đụng chạm lấy âm hộ nàng, hai khối gân xanh khổng lồ trong nhục huyệt trừu sáp cãi vã, mỗi một lần tiến vào cùng rút ra đều mang theo lượng lớn dâm thủy.

Hai cây côn thịt kích thước khủng bố đem nhục huyết của nàng nong to ra, cửa huyệt căng cứng bị ma sát bởi vì mãnh lực ma sát mà nhạy cảm đến muốn đi tiểu, mỗi cái trừu sáp đều trêu đến thần kinh căng thẳng.

Mị Tâm bị điều khiển đến tứ chi bất lực, toàn thân ửng hồng, hai bầu vú to bị các nam nhân nhào nặn mút lấy, miệng nhỏ phía trên cũng bị cắm một cây kê ba, khiến nàng không kìm lòng được dùng đầu lưỡi liếm láp, chỉ còn cái mũi có thể ô ô mà phát tiết cực hạn khoái cảm không thể tiết chế của nàng. 

"Muốn... Muốn bị thao chết... Không được... Không được... Từ bỏ... Ân a..." mãi mới chờ đến lúc cái kê ba trong miệng rút ra, Mị Tâm nhanh chóng mở miệng cầu xin tha thứ. Nhưng trong tình thế này cầu xin tha thứ mang theo thở gấp cùng rên rỉ rõ ràng chỉ có thể mang đến phản tác dụng.

Nam nhân đều là động vật trời sinh mang theo dục vọng chinh phục mãnh liệt, nữ nhân ở dưới thân bọn họ cầu xin tha thứ đối với bọn hắn chính là một liều thuốc kích thích.

Nam nhân đang đút vào gia tăng động tác, thẳng lưng lắc mông càng ngày càng mãnh liệt, côn thịt ở phía dưới cũng bắt đầu rục rịch, vận động biên độ nhỏ nhưng nhanh chóng rung đông.

"A ha. ... a ... Từ bỏ... Quá sung sướng..  Ta không chịu nổi..  Ân .. a .."

"Mị Tâm"

Hoàng Mao cầm hai cốc kem tươi trở về trông thấy cảnh tượng trước mắt sững sờ một chút, liền nhanh chóng đẩy mấy nam nhân ra chen vào.

"A... Bạn trai tiểu mỹ nữ trở về"
Mấy nam nhân cũng là thức thời, gặp Hoàng Mao trở về đều ngoan ngoãn tránh ra.

Nam nhân đang trừu sáp trên bàn lúc này đã đem mỗi chân đạp trên một ghế, biến thành tư thế cưỡi trên một nửa cơ thể. Gặp Hoàng Mao trở về, liền nhanh chóng đem cơ thể đẩy lên, liều mạng mãnh liệt cắm mấy chục cái vào phía dưới, tiếp đó thở gấp đem tinh dịch bắn vào bên trong Mị Tâm, vẫn lưu luyến không rời mà trừu sáp mấy lần trong cơ thể nàng, cuối cùng mới rút ra rời đi.

Mị Tâm nằm ở trên ghế, đến khí lực xoay người cũng không có, trong miệng còn chút rên rỉ, vú phiếm hồng trong trắng trần trụi trong không khí, theo hô hấp trên dưới chập trùng, hai chân mở rộng, lỗ nhỏ phía dưới khẽ co rút, chảy ra chất lỏng sền sệt.

"Sao anh mới đi một giây em đã bị người ta dây dưa." Hoàng Mao giúp đỡ Mị Tâm từ trêb bàn ngồi phịch xuống, an bài ổn thỏa trên ghế, thở dài sau đó đem kem tươi từ bàn bên cạnh bưng tới.

"Cầm ăn đi, anh bảo phục vụ thêm chút tăng lực, bây giờ mới bắt đầu em đã mệt mỏi thế này, còn có rất nhiều đồ vật thú vị chúng ta chưa có đi chơi đâu."

Cho dù thấy Mị Tâm bị nam nhân khác bắn vào trong bụng sẽ có chút không thoải mái, nhưng Hoàng Mao cũng không có cách nào nói gì. Trong công viên loạn giao, mỗi một nữ nhân đều rất khó toàn hành trình chỉ ân ái với một nam nhân, giao hợp với nhiều nam nhân mới là việc không thể bình thường hơn.

Mị Tâm đang trên ghế thở hổn hển một hồi lâu mới tỉnh lại, giương mắt nhìn kem tươi ô mai trên bàn một chút, "Thêm tăng lực?"

"Đương nhiên tăng thêm, ở đây đồ ăn đều thêm, nhưng em yên tâm đi thêm không nhiều, là liều lượng bình thường." Hoàng Mao cầm lấy phần của chính mình vừa cười vừa nói.

"Ăn xong nghỉ ngơi một chút, suy nghĩ xen chút nữa đi đâu chơi, Ngũ Khải vừa gọi cho anh nói bọn hắn bên đó đã kết thúc, chuẩn bị qua chỗ chúng ta."

Nghe nói người bạn kia thật sự rất lợi hại, cùng năm người bọn họ mỗi người chơi qua 1 lần, ha ha, hy vọng cô ấy còn có thể đi đến đường lớn."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro