Chương 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vách thịt co giật, co rút kịch liệt, vặn chặt gậy thịt, huyệt dâm tiết ra nhiều dịch trắng dinh dính bao phủ lấy quy đầu.

Cảm giác sướng gần như lên đỉnh.

"..."

Lúc đầu, Tống Duyên Kỳ gần như mất kiểm soát mà bắn ra. Anh một tay nắm lấy bầu ngực căng tròn của Tô Nguyệt, cắn vào vành tai cô:

"Tại sao bướm dâm của bé thỏ lại cắn chặt như vậy hả?"

Anh giơ dương vật của mình lên, một phát nữa, đánh vào hoa tâm mềm mại.

Nhưng Tống Duyên Kỳ không dám đi quá xa, anh luôn giữ trạng thái bình tĩnh và kiềm chế, muốn để lại cho Tô Nguyệt những ấn tượng liên quan đến đêm đầu tiên của hai người... dù gì thì đêm vẫn còn rất dài.

Tô Nguyệt vừa cau mày vừa cảm thấy đau đớn, Tống Duyên Kỳ liền dừng lại, côn thịt cắm vào trong lỗ nhỏ của cô, mài thật cẩn thận, đâm thành hình vòng cung, để quan tâm đến cảm xúc của Tô Nguyệt, tốc độ của anh có thể nói là chậm một cách đáng ngạc nhiên.

Tiếng thở hổn hển của Tống Duyên Kỳ khiến Tô Nguyệt thở gấp, sau khi cơn đau qua đi, thứ lướt qua là khoái cảm bào mòn xương, nhưng anh lại làm cô thật chậm như thế này thì thật không vui chút nào.

Tống Duyên Kỳ đột nhiên ôm mông nhấc bổng cô lên, Tô Nguyệt thiếu chút nữa mất đi điểm tựa khiến cô phải hoảng sợ ôm lấy cổ anh.

Anh đưa cô ra khỏi phòng tắm, côn thịt vẫn cắm vào hoa tâm mẫn cảm, vừa đi anh vừa rút ra một nửa. Chẳng mấy chốc, Tô Nguyệt mất trọng tâm khiến cô ngã xuống, anh khẽ cười một tiếng, đâm mạnh mẽ vào hoa tâm, bướm nhỏ lại chính xác ăn cây côn thịt, sâu đến tận cùng...

"Không... đừng... sâu quá... đau quá. .. "

Tô Nguyệt ôm lấy cổ anh. Tống Duyên Kỳ cảm thấy trên cổ bỗng có một cỗ ấm áp, khi nhìn xuống mới nhận ra Tô Nguyệt thực sự đang khóc.

"Đau hay là sảng đây?"

Đôi môi mỏng của anh hơi nhếch lên, lộ ra một nụ cười xấu xa.

Tô Nguyệt chỉ rầm rì một tiếng mèo kêu, không thèm trả lời lại.

Đó không phải là đau, nhưng cô không thể nói nó như thế nào. Thật lạ ... nhưng thật sướng... cô gần như chết chìm trong thứ khoái cảm tuyệt vời này.

Côn thịt thô dài chạm tới chỗ sâu nhất, Tô Nguyệt bắt đầu nức nở kêu, sau khi bị địt mấy lần, cô cảm nhận được khoái cảm do côn thịt chọc vào nóng hổi, ​​rồi lại thở hổn hển, cao trào..

Tống Duyên Kỳ cũng khịt mũi, cầm côn thịt cắm vào lỗ nhỏ non nớt của cô, cảm giác khoái cảm bị vách thịt vặn vẹo một lần nữa.

Phải làm sao đây ...

Hương vị của bé thỏ thật ngon, anh gần như bị mê hoặc.

Làm sao người phụ nữ này lại nhạy cảm như vậy, chưa gì đã sảng hai lần rồi.

Khi Tô Nguyệt được đặt lên giường, nhìn mái tóc dài như mực của cô đối lập với sắc thái của tấm drap, mắt anh càng tối sầm lại, anh cúi xuống, bất ngờ hôn lên cái miệng đang hé mở của cô.

"Ưm ..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro