Chương 30

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi bị đâm chọc bằng côn thịt đến hoàn toàn mất kiểm soát, Tô Nguyệt cuối cùng cũng biết tra tấn là gì.

Rõ ràng là gậy thịt đã quá cứng rồi, nhưng Tống Duyên Kỳ vẫn có thể dùng mặt không biểu cảm trêu chọc cô như vậy, rõ ràng là muốn trừng phạt Tô Nguyệt và yêu cầu cô chủ động cầu xin tha.

Nhưng cô không sai, Tô Nguyệt không muốn cầu xin chủ tịch dễ dàng như vậy, nhưng xét về mặt tình hình thì cô hoàn toàn là một cọng bún có sức chiến đấu bằng 5, căn bản là không chống cự được Tống Duyên Kỳ cứ cọ xát như vậy, cô khó chịu xoay mông, nhưng vẫn bị anh tinh vi phát hiện ra động tác nhỏ này.

"Chỉ cần em cầu xin, anh sẽ cắm vào."

Từ trên cao nhìn xuống, Tống Duyên Kỳ có thể thấy rõ ràng tất cả dục vọng của cô, bao gồm cả cảnh côn thịt cắm sâu vào bé
bướm của cô. Tư thế này đối với Tô Nguyệt thực sự quá xấu hổ, cô bụm mặt, không dám nhìn.

"Thực tốt."

Thấy Tô Nguyệt vẫn cố chấp cắn môi, Tống Duyên Kỳ đột nhiên càng thêm hứng thú, đưa tay lên thăm dò âm đế của Tô Nguyệt, ở nơi mẫn cảm nhất vuốt ve mãnh liệt, ánh mắt không ngừng rơi vào giữa hai chân cô, nhìn cô đồng thời bị chính dương vật và ngón tay đùa bỡn.

"Ngô ..." Tô Nguyệt toàn thân run rẩy quá mức, cô càng thêm khó chịu kẹp chặt hai chân mình, chính là côn thịt đã ở trong lỗ nhỏ, bị cô kẹp chặt, quy đầu thuận lợi cắm vào gần hết.

Thật lớn, chẳng sợ là quy đầu, cũng bởi vì quá lớn nên vào rất chậm.

"Nói hay không?"

Mặc dù Tô Nguyệt không nhìn thấy, nhưng cô có thể cảm nhận được ánh mắt rực lửa của anh. Bàn tay nhỏ bé đang che mặt bị người lấy ra, Tống Duyên Kỳ đưa tay nhéo cằm cô, "Bé thư ký, có muốn tôi cắm vào không?"

Chuyện đã đến mức này.

Làm thế nào chủ tịch có thể xấu xa như vậy đâu ...

Tô Nguyệt đều sắp khóc. Cô đã bị chi phối bởi ham muốn trong một thời gian dài. Đối mặt với vấn đề của Tống Duyên Kỳ, chỉ có thể buộc phải gật đầu, "Muốn..."

Giọng của cô rất nhỏ.

Khóe môi Tống Duyên Kỳ hơi cong lên, gần như lúc Tô Nguyệt nói câu trả lời, trong nháy mắt côn thịt đã đâm vào, nơi đó đã sớm ướt rồi, côn thịt lập tức bị ấm áp bao vây, làm cho anh khoái cảm đến ngập đầu.

Hai người đều dừng lại vài giây, như là đang thích nghi sự tồn tại của nhau.

"Ngô, thật chặt."

Tống Duyên Kỳ bắt đầu khó khăn di chuyển côn thịt, "Có phải hay không, như thế nào đều mút không buông đâu?"

Tô Nguyệt còn chưa hoàn toàn thích ứng, Tống Duyên Kỳ đã bắt đầu di chuyển côn thịt, nhanh chóng nhấp nhô ra vào nhịp nhàng, mỗi lần thọc vào rút ra, từng cú đâm như sắp xuyên vào âm đạo, vừa mạnh mẽ vừa sung sức quấy loạn hoa tâm mềm mại.

"A ..."Tô Nguyệt không tự chủ được rên rỉ theo tiết tấu, cảm giác sắp bị đẩy ra khỏi giường, bất giác vươn tay ôm cổ Tống Duyên Kỳ, lần này chủ tịch cho cô một cảm giác rất khác so với mấy lần trước, thật giống như làm nhiều mới thực tuỷ biết vị.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro