Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hạ Nhiên Nhu !!!
Tiếng kêu mang theo một chút nài nỉ cùng bất lực của Hạ Tĩnh Nhan vang lên , cô lúc này mặt mày thanh tú đều nhăn lại , cánh tay đưa lên liền chụp lại bàn tay người phía trước
Nghe tớ lần này, qua đó trước mắt hơph tác cùng Trịnh Thị dự án , hoàn thành rồi nếu ko muốn ở lại lúc đó cậu muốn về cả tớ và mẹ đều sẽ không cản lại.
Chân mày Hạ Nhiên Nhu nhíu lại , dừng bước quay đầu sang bên người Hạ Tĩnh Nhan
-Hạ thị bên đó thiếu người ? Giọng cô vang lên nhè nhẹ mang theo chút khó chịu trong lời nói
-Không thiếu, nhưng đây là ý kiến của mẹ đưa ra , vả lại cậu cũng biết Trịnh Thị với mẹ Hạ có giao tình .
Cho nên?
Hạ Tĩnh Nhan nuốt nước miếng cười lấy lòng :
-Cho nên mẹ Hạ chỉ tin tưởng mỗi cậu .
Vừa nói cô vừa thăm dò sắc mặt của Hạ Nhiên Nhu . Lúc này cảm nhận trên gương mặt đẹp đẽ thanh thuần đó không còn vẻ nhíu mày khó chịu nữa cô tiếp lời nhỏ nhẹ :
-Nge tớ , nge mẹ 1 lần . Cũng không thể cả đời cậu trốn tránh mãi được , trước sau gì cũng phải cùng nó đối diện chi bằng lúc này là thích hợp .
-Cậu coi tớ là con nít ? Hạ Nhiên Nhu tiếp lời không thèm nhìn Hạ Tĩnh Nhan đến một cái , liền nâng cánh tay hất nhẹ một cái nhằm tránh thoát khỏi bàn tay đang víu trên ống tay áo của mình , trực tiếp bước thẳng đến chiếc ghế mây được đặt ngay cửa sổ sát đất ngồi xuống .
Tĩnh Nhan cô biết không thể nói dối được người trước mặt .
Đúng! Đúng là Hạ thị không thiếu người . Nhưng .. Nhiên Nhu cậu phải hiểu là cả mẹ và tớ đều muốn cậu nhanh chóng thoát khỏi đoạn ký ức đó . Vừa nói bước chân cô vừa tiến tới ngồi bên cạnh Hạ Nhiên Nhu .
-Hai năm rồi không tính là dài cũng không quá ngắn , nhìn cậu cứ trầm trầm lặng lặng càng lúc càng sâu cả tớ và mẹ đều ko chịu được . Cuộc đời cậu còn dài , cậu còn những người luôn yêu thương cậu bên cạnh , còn những thứ phía trước đang chờ cậu . Phải mạnh mẽ để có sức mà bước tiếp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro