Chương 1: Đánh dấu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cát Anh bước vào lớp , nhỏ thở dài, cái lớp mà lúc nào cũng vậy, chả khác nào cái chợ hết, Thả cặp một cái bụp xuống ghế, nhỏ đảo mắt qua một lượt rồi hét lên như cháy nhà :
- Tớ phải dặn bao nhiêu lần nữa đây, trời ại, giờ này mà còn ngồi đó Chém nữa, các cậu có định làm trực nhật nữa không hả ?
Hai mươi bảy cái đầu còn lại ngoảnh về phía nhỏ e dè. Ngọc Vi nở một nụ cười tươi rói, nhỏ tiến về phía Cát Anh lắc lắc cánh tay bạn:
- Bọn tớ biết rồi,Lớp trưởng bớt giận nha , còn các cậu có làm trực nhật nhanh lên không thì bảo.
Nói đoạn nhỏ quay lại nháy mắt với tụi bạn, mấy đứa hiểu ý , lao vào đống dụng cụ dọn vệ sinh phía cuối lớp mà quét lấy quét để. Bụi bay mù trời, đám con trai nhảy nhảy như cóc, khuy tay múa chân liên tục để xua đi đám hỏa mù trước mắt. Thái Huy cố hít lấy một ít không khí trong lành còn sót lại sau đó nhìn tụi con gái nhăn mặt:
- Mấy bà từ từ thôi , làm gì mà như đánh nhau thế, trực nhật mà cũng không làm nổi
Đám con gái dừng tay, ánh mắt lăm le, nhìn Huy đầy tức giận ,Ngọc Vi xắn tay áo lên, nhỏ chỉ tay về hướng mười tám thằng con trai đang đứng, giọng thách thức:
- Có giỏi thì mấy ông làm đi,đã không phụ người ta một tay còn đứng đó mà lè nhè điếc cái lỗ tai quá đi.
Không chịu thua , Thế Bảo lên tiếng giúp bạn, nhằm trấn áp tinh thần đối phương:
- Thì bọn tôi thấy sao nói vậy, bà làm gì mà dữ vậy, con gái mà chẳng có tí nữ tính nào hết trơn, thật hết nói nổi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#yuri