Chương 1 - Khởi đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bảng nhân viên "Văn phòng tranh chấp tình cảm"

Họ tên: Lâm Kỳ

Giới tính: Nam

Tuổi: Không rõ

Biệt danh: A Kỳ, tiểu Kỳ, Kỳ ca, Kỳ thúc, Kỳ thiếu, Kỳ công tử......( xưng hô sau này sẽ chọn từ đây ~~)

Tên hiệu: Kẻ lừa gạt tình yêu

Chức nghiệp: Nhân viên cao cấp của văn phòng tranh chấp tình cảm

Ngoại hình: Tinh tế, có thể biến đổi ( bề ngoài nhất định phải có khuôn mặt tinh xảo)

Đặc điểm: Đôi mắt ( cấp mị lực lực sát thương tăng thêm 200%, 360 độ tỏa ra hormone giống đực, dễ dàng tiến hành các nhiệm vụ cao cấp)

Tính cách: Luôn thay đổi, không thể kiểm tra tính cách thật, thuộc tích tra (full)

......

Kết thúc một ngày bình thường một cách trật tự, như thường lệ, Lâm Kỳ rửa mặt xong, uống một ly rượu vang đỏ trước khi ngủ, sau đó lên giường, nhắm mắt lại.

Chỉ là, này không phải ngủ, mà là —— bắt đầu công việc.

......

Một thân tây trang cao cấp, Lâm Kỳ thần sắc lạnh nhạt bước đi trên  hành lang dài đầy những linh hồn đủ màu sắc.

Hiện tại bộ dạng của hắn cùng ban ngày không có nhiều thay đổi, chỉ là ngũ quan rõ ràng giống nhau, ở ban ngày lại không chút nào thu hút, hiện tại tựa hồ như có cái gì đó khiến ánh mắt người ta đặt ở trên người hắn. Chú ý đến từng cử động, từng cử chỉ của hắn, lộ ra cao quý tao nhã, biểu lộ truyền thừa của gia đình quý tộc.

Lâm Kỳ vốn xuất thân từ một gia đình quý tộc ở Trung Hoa Dân Quốc, nhưng tại vị quá lâu, thế giới bên ngoài đã bị đảo lộn, và triều đại đã thay đổi.

Được làm việc trong một văn phòng mà trai xinh gái đẹp như mây thì ngoài ngoại hình còn phải có những điều ấn tượng khác. Mà Lâm Kỳ chính là đôi mắt kia – đôi mắt sáng như sao, con ngươi đen như mực, nhìn người khác sẽ cho người khác cảm giác hít thở không thông muốn chết chìm trong đó.

Kết hợp với một thân lãnh đạm lại ẩn ẩn hờ hững lười biếng, trở thành một loại loại hấp dẫn trí mạng độc nhất vô nhị.

......

Lâm Kỳ vốn cảm thấy cuộc sống rất nhàm chán, nhưng từ khi vượt qua khảo nghiệm của thế giới ảo và làm việc trong văn phòng tranh chấp tình cảm, hắn càng ngày càng mê trò chơi nhập vai này.

Có lẽ những người có môi mỏng thì càng bạc tình. Lâm Kỳ chưa bao giờ là một người giàu cảm xúc, phải nói rằng khả năng tự chủ của hắn cực cao. Khi hắn quyết định không dành cảm xúc cho một thứ gì đó, thì không thể lấy được một chút cảm xúc thực sự nào từ hắn. Ngay cả khi bạn giữ sự chân thành của mình trước mặt hắn, hắn vẫn có thể thờ ơ.

—— hắn sẽ cảm động, nhưng sẽ không ở lại.

Hắn thích đóng hết vai thật này đến vai khác, đeo mặt nạ giả để hoàn thành những cảnh do hắn đạo diễn, hắn chơi rất vui vẻ! —— Đây là "Cao thủ lừa đảo tình yêu" của Văn phòng Tranh chấp Tình cảm

Loại phẩm chất này đặt trong tình cảm, có lẽ có thể gọi là "Tra".

Đúng vậy, khi đó hắn dựa vào thuộc tính tra này hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ trong mỗi thế giới ảo, trở thành người duy nhất được chọn trong vạn người, hắn đến nơi gọi là "Văn phòng tranh chấp tình cảm" này, bắt đầu công việc ở đây.

Nếu có bất cứ điều gì trên thế giới này mà hắn quan tâm, thì đó có lẽ là cha mẹ hắn!

Tuổi thật của hai cụ có lẽ phải hàng trăm tuổi. Lúc đầu, Lâm Kỳ chỉnh sửa lại những chuyện hắn trải qua và nói đại khái với hai người. So với Lâm Kỳ, hai cụ so với hắn còn có chút ​​tư tưởng phong kiến mê tín, cho nên bọn họ tự nhiên dễ dàng tin tưởng hơn.

Lâm Kỳ đã dùng điểm của mình để đổi lấy thuốc tiên cho hai người già, thứ có thể giúp họ giữ được vẻ ngoài trẻ trung, bây giờ hai người già trông như khoảng bốn mươi tuổi.

Trong thời kỳ loạn lạc, gia đình quý tộc Lâm Kỳ dần xuống dốc, chỉ là có tuổi thọ dài hơn, những thứ khác cũng dần biến mất. Và theo cách này, họ không thể ở một nơi trong một thời gian dài, và hai người họ chỉ còn cách đi vòng quanh thế giới. Tuy nhiên, họ vẫn nhớ đến nhi tử bảo bối của mình vào những ngày lễ quan trọng, cả gia đình ba người thường quây quần bên nhau.

Sở dĩ Lâm Kỳ có thể kiên trì chấp nhất đối với thế giới hiện thực này, mà qua mỗi một cái thế giới khác cũng không dừng lại lâu, có thể nói, ba mẹ hắn cũng chiếm một phần lớn nguyên nhân.

Đương nhiên, hắn rất thích công việc này cũng có nguyên nhân. Bởi vì, cách làm việc là trải nghiệm những cuộc sống khác nhau ở những nơi khác nhau, thế giới khác nhau và không gian khác nhau và hành động như những con người khác nhau.

Này rất thú vị không phải sao?

Ít nhất, hắn nghĩ vậy.

Lâm Kỳ đi thẳng qua bộ phận du hành thời gian và văn phòng trọng sinh, đến trước căn phòng có cánh cửa hoa lệ và trang nhã. Ghi trên đó là dòng chữ nổi lơ lửng "Văn phòng tranh chấp tình cảm" bằng các ký tự kim quang rực rỡ. Tuy màu sắc thô tục lại có một sự hài hòa bất ngờ.

Ở phía dưới bên phải là khẩu hiệu đỏ như máu:

"Nhân tình làm loạn? Mẹ chồng nàng dâu tranh chấp? Cha chồng gây rối? Bị chồng lừa dối? Bị cặn bã đùa giỡn? Bị quỷ súc sinh đeo bám?——Văn phòng tranh chấp tình cảm, sự lựa chọn hàng đầu của bạn! Lấy tình làm kiếm, lấy yêu làm đao, chỉ cần bạn muốn không có chuyện gì chúng tôi không làm được."

Lâm Kỳ phớt lờ khẩu hiệu quảng cáo và đi thẳng vào bên trong văn phòng sau khi bấm thẻ. Khi hắn vào phòng, hắn nhìn thấy một quả trứng nhỏ đặt trên bàn đang tức giận nói——

"Mời ngài giải thích rõ ràng đây là xảy ra chuyện gì!" Ngữ khí quả trứng không tốt nói, nếu như có thể nhìn thấy sẽ biết trứng nhỏ đang nhướng một bên lông mày. "Không phải nói Tiểu Kỳ có ba ngày nghỉ sao?"

"Cái này, nhân lực ở đây thật sự rất thiếu, quá nhiều việc khiến ta bận đến tối mắt tối mũi, mà hiệu quả làm việc của Kỳ ca là cao nhất..."

"Được rồi, cho dù ngài không để ý chuyện này, nhưng mà ngài rõ ràng đã đồng ý với bộ phận ngôn tình rồi mà! Tại sao Tiểu Kỳ lại đến bộ phận đam mỹ!" Trứng nhỏ xù lông.

"Cái kia, càng ngày càng có nhiều người làm xáo trộn cơ sở ... Ai, Kỳ ca, anh đến rồi." Hu hu, không được, Kỳ ca rời đi liền có rất nhiều mỹ nữ trong bộ phận Ngôn Tình cũng đi khỏi, những chuyện rối loạn này không phải là do y cao hứng gây ra sao?

Tại sao tôi phải bị đám nữ nhân đó mắng mỏ, còn bị một quả trứng mắng? Thất ca đừng xem kịch nữa, mau đi quản trứng nhà ngươi đi!

Khi quả trứng nhìn thấy Lâm Kỳ, lửa giận đã tắt, hắn kêu lên một tiếng "Tiểu Kỳ".

Lâm Kỳ đi tới gần, bình tĩnh xoa đầu trứng nhỏ, "Bộ phận ngôn tình rất tốt." Về phần tới lý do tới bộ phận đam mỹ, Lâm Kỳ hoàn toàn không muốn nói ra...

Quả trứng ngồi một góc vẻ vòng tròn: Hu hu...

Nhớ tới người nào đó hai ngày trước mặt vô biểu tình nói rằng muốn nghỉ ngơi hai ngày...... Còn nhớ tới người nào đó nói không thể ngắm các mỹ nữ chân dài...... Đến tột cùng là ai đã nói vậy!

"Kỳ ca, lão bản nói sau khi cậu đến thì trực tiếp đi đến phòng oan hồn 309, từ nay về sau cậu sẽ phụ trách với những oan hồn ở nơi đó." Lão bản lại sợ Kỳ ca không quen, cho nên đặc biệt chọn những oan hồn giống tên với Kỳ ca! Chậc chậc......

"Ừ." Lâm kỳ đáp rồi trực tiếp xoay người đi ra ngoài, trong góc quả trứng nhỏ cũng dần dần biến mất.

Lâm Kỳ đi qua hành lang đầy sương mù âm u và đến phòng oan hồn 309 .

Đẩy cửa ra, một mảnh âm trầm u ám, có một bóng người đứng ở góc phòng, như là có chút không biết làm sao.

"Đinh —— tích hợp thông tin hoàn tất, phát hiện giá trị oán hận là 99."

Lâm Kỳ nhắm mắt lại, tiếp nhận xong thông tin trứng nhỏ sắp xếp truyền đến. Khi hắn mở ra lần nữa, trong đôi mắt sâu thẳm của hắn hiện lên một tia nghi hoặc, "Thấp như vậy? Làm sao có thể truyền tống vào đó?"

"Thông tin cho thấy bởi vì bám với một linh hồn oán hận khổng lồ, cho nên cùng nhau tới đây."

Lâm Kỳ tỏ vẻ hiểu rõ, hắn đóng cửa lại, ý niệm trong đầu chợt lóe lên, trong phòng nháy mắt trở nên rộng rãi sáng sủa, vốn sofa trang nhã giờ đây đã biến thành bàn ghế gỗ đàn hương cổ phong, chính giữa còn có một lư hương đang có khói chậm rãi từ trong đó bốc lên.

Lâm Kỳ đang ngồi ở chính giữa trên ghế, người đứng ở một bên ngồi đối diện hắn là một nam tử tuổi trẻ, nam nhân mặc trang phục cổ trang, dung mạo cực kỳ tuấn tú.

Sắc mặt của y có chút tái nhợt, nhưng bởi vì dần quen thuộc hoàn cảnh mà dần dần tốt lên.

"Thiếu gia Lâm Kỳ, đừng khẩn trương. Đây là Văn phòng Tranh chấp Tình cảm. Mà tôi là nhân viên ở đây. Tôi đã biết tình huống của ngài rồi. Có lẽ nhân viên chuyên trách của chúng tôi đã giải thích với ngài khi ngài được đưa đến đây. Vì vậy, ngài muốn chúng tôi làm gì cho ngài?" Mặc dù Lâm Kỳ cảm thấy hơi kỳ lạ khi tên của hắn cùng tên nguyên chủ giống nhau, bất quá biểu tình trên mặt của hắn lại nhìn không ra một tia dấu vết. Khóe môi hắn nở một nụ cười nhàn nhạt, đó không phải là một nụ cười khách sáo, thoạt nhìn giống như trò chuyện giữa bạn bè.

Người đối diện hiển nhiên thả lỏng rất nhiều, trầm mặc hồi lâu, mới do dự nói: "Bọn họ nói, các anh có thể giúp tôi làm bất cứ chuyện gì sao?"

Ý cười ở khóe miệng Lâm Kỳ lớn hơn chút, trong chốc lát ánh mắt trở nên sáng ngời, "Đương nhiên, công ty tranh chấp tình cảm của chúng tôi chính là giúp ngài giải quyết các vấn đề tình cảm. Tất cả sự không cam lòng, oán hận trong tình cảm của ngài chúng tôi đều có thể giải quyết. Cho dù là báo thù, ngược đến chết đi sống lại hay đoạt tâm... và đổi lại là ba hồn bảy phách của con người. Đồng thời, chúng tôi rất công bằng, chúng tôi sẽ dựa trên độ khó của việc hoàn thành yêu cầu để quyết định lấy bao nhiêu hồn phách?"

"Nguyện vọng của tôi sao?... Anh có thể giúp tôi cứu Lâm gia không?... Tôi cũng muốn biết rốt cuộc hắn có thực sự thích tôi không. Nếu... Nếu hắn thực sự thích Mai Tiêu – thì anh hãy giúp họ đến với nhau. Tôi. .. hi vọng hắn hạnh phúc." Đối diện tuấn mỹ nam có chút ngập ngừng nói.

Khóe miệng Lâm Kỳ có chút cứng ngắc, đây là lần đầu tiên hắn nghe được yêu cầu rộng lượng như vậy.

Thánh mẫu sao? Có vẻ trông rất thú vị...

"Điều ước của ngài sẽ thành hiện thực, chủ nhân của tôi." Giọng nói trong trẻo của Lâm Kỳ khiến người đối diện bình tĩnh lại, ngước mắt lên nhìn hắn.

Lâm Kỳ cong môi nở nụ cười, con ngươi đen nhánh nhìn không rõ vẻ mặt của hắn, đôi mắt thâm thúy như che kín vô số vòng xoáy.

"Cho đến khi ngài hài lòng, chúng tôi mới lấy đi phần thưởng xứng đáng. Bây giờ, xin hãy ngủ say trước ..."

Tác giả có lời muốn nói: O(∩_∩)O~ Viết một bộ truyện mới... Đừng tùy tiện nhắn lại, đánh dấu, đánh giá...

Lặng lẽ... bị Hoa Hoa đập chết xem ra cũng không tồi ~~

Editor có lời muốn nói: dù đã cố nhưng editor vẫn ko hiểu tác giả đang nói gì nữa ~~

Lần đầu tiên edit nhiều chữ như vậy thấy đau lưng mỏi mắt và...hơi nản, huhu thật là khâm phục các bạn edit, cho nên mn hãy đọc trang chính chủ để ủng hộ editor nha. Cố lên nào!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro