Chương 10: Hình Cái Đầu Màu Đen

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

EDIT&BETA: DUYÊN CHANH CHUA ( WATTPAD)

Chương này kh có thịt!! Ôi trái tim bé nhỏ của toi chết mất :(((!! Sắp cạn raw rồi hic hic :(( buồn quạ~!

Giản Tiểu Tiểu tùy ý để Cố Kim Dạ giúp chính mình rửa sạch thân thể, mặc quần áo, bị an bài ngồi ở một góc sân vận động, nam nhân vắt cây lau nhà giúp cô quét sạch sẽ sân vận động, động tác rất nhanh, 15 phút liền quét xong sạch sẽ rồi, trời đã tối rồi, đèn ở sân vận động không biết khi nào đã bị Cố Kim Dạ mở lên.

Cố Kim Dạ quét sạch xong liền nhìn đến một góc nữ hài đang ngồi, vây quanh đầu gối chính mình, tóc lộn xộn, cúi đầu, che khuất đi biểu tình của cô, nhưng mà Cố Kim Dạ biết, cô đang khóc, từng nhịp đều run rẩy ở bả vai, làm Cố Kim Dạ cảm thấy thực áy náy, có phải hay không chính mình thật quá đáng, đối với cô quá dã man, nhưng mà chính mình nhịn không được, đợi lâu lắm, từ lúc nhìn cô học cấp 2 ở trước cổng trường nhiều như vậy, bao nhiêu lần nghĩ muốn đem cô ôm vào trong lòng ngực, hắn cũng muốn như người bình thường mà theo đuổi cô, dắt tay cô, từ từ tới, nhưng mà, hắn chờ không kịp, chỉ nghĩ nhanh lên đề được đến với cô gái của hắn, sợ Giản Tiểu Tiểu bị người khác đoạt đi. ( Duyên: đọc chỗ này tội anh ghia hé, chịu không được nên "hiếp" crush luôn. Chất nha ~ )

"Đi thôi."

Cố Kim Dạ đeo cặp sách Tiểu Tiểu cùng cặp sách chính mình lên, rồi vươn tay với tới cô. Giản Tiểu Tiểu cũng không có giữ chặt tay Cố Kim Dạ, chính mình đứng lên, hai cái đùi vẫn còn phát run, run run rẩy rẩy đi ra sân vận động, Cố Kim Dạ cũng không có miễn cưỡng, đi theo phía sau cô, lên xe buýt, xoát tạp( Duyên: wtf?? Xoát tạp?), xuống xe, đi ở con đường bên, tiến đến tiểu khu, ấn thang máy. Đưa Giản Tiểu Tiểu đến cửa nhà, Cố Kim Dạ đưa cặp sách cho cô, ở cái trán của cô in lại một nụ hôn, nói câu:

"Nghỉ ngơi sớm một chút."

Sau đó liền xoay người vào thang máy. Giản Tiểu Tiểu về đến nhà, cha mẹ đều không ở nhà, đi tham gia hôn lễ của người quen, có để lại đồ ăn còn nóng trên bàn cho Tiểu Tiểu ăn, Giản Tiểu Tiểu không có ăn, trực tiếp vào phòng, cầm quần áo vào phòng tắm, khi tắm cô hung hăng mà xoa làn da chính mình, da đều xoa dù bị thương cũng xoa, một bên xoa một bên ủy khuất khóc, phía dưới còn lưu lại chất lỏng, như thế nào cũng moi không sạch sẽ, làn da trắng nõn giờ đây loang lổ chút tím tím xanh xanh, trên cổ dấu hôn quá mức rõ ràng, vú bự có dấu tay in rất sâu, trên mông cũng đều có dấu tay.

Đứng ở trước gương phòng tắm, Giản Tiểu Tiểu che lại mặt, nước mắt từ khe hở ngón tay chảy ra, cô bị người nam nhân này cưỡng bức hai lần, đáng giận chính là chính mình cư nhiên còn không biết xấu hổ còn nói ra lời nói như vậy, phát ra âm thanh như vậy, tự trách mình như thế nào lại tao như vậy, chẳng lẽ chính mình trời sinh chính là nữ nhân như vậy sao?

Giản Tiểu Tiểu tuyệt vọng nằm ở trên giường, cả người nóng lên rồi ngủ luôn.

"Tiểu Tiểu, Tiểu Tiểu, tỉnh tỉnh a!"

"Trên người con như thế nào lại nóng như vậy, chắc không đã phát sốt đi."

"Mau đi đem nhiệt kế lấy lại đây."

"Trời ạ 38.9 độ, mẹ đi gọi gấp cho lão sư xin nghỉ."

Mơ mơ màng màng Giản Tiểu Tiểu nghe được âm thanh cha mẹ, chính mình giống như phát sốt, cả người không sức lực, chỉ muốn ngủ.

Lại lần nữa tỉnh lại đã là buổi chiều, Giản Tiểu Tiểu mở mắt ra phát hiện chính mình nằm trên giường ở nhà, mẹ từ ngoài cửa phòng đi vào, bưng một cái chén nhỏ,

"Tiểu Tiểu, tỉnh đi con, mẹ nấu cháo rồi mau ăn cháo rồi uống thuốc."

"Mẹ, con phát sốt sao"

"Đúng vậy, buổi sáng hôm nay con đều thiêu thiêu mơ mơ màng màng vẫn chưa tỉnh lại, là ba đem con đến bệnh viện khám, hên là bác sĩ nói không có gì chỉ cần trở về uống thuốc thì sẽ tốt hơn, mẹ đã xin cho con nghĩ ở trường học hôm nay, ngày mai cũng đừng đi nữa, nghĩ đến cuối tuần, ở nhà nghỉ ngơi nhiều hai ngày."

Giản Tiểu Tiểu nghe được có thể liên tục bốn ngày không đi học, vui vẻ bưng lên cháo bắt đầu ăn, nếu có thể mỗi ngày đều không đi học thì tốt rồi, liền không cần gặp lại ác ma kia. Giản Tiểu Tiểu ăn xong cháo và uống thuốc xong lại nằm xuống,

"Đinh" tiếng di động nhắc nhở vang lên, Giản Tiểu Tiểu lấy di động qua vừa thấy, là một cái đầu hình màu đen chưa từng có nói chuyện qua, nhưng người đó hỏi chính mình

"Cậu hôm nay như thế nào không có tới trường học."

Giản Tiểu Tiểu nghĩ hắn là đồng học nên, hồi phục nói:

"Tôi phát sốt, muốn xin nghỉ hai ngày."

Đối diện không có nhắn lại. Buổi sáng Giản Tiểu Tiểu lại nhìn thấy Lâm Lâm nhắn tin tới, hỏi chính mình như thế nào không đi học, lập tức hồi phục lại, hai người một đi một về nói chuyện phiếm, Giản Tiểu Tiểu liền lại cảm thấy hơi mệt, mơ mơ màng màng cầm di động rồi ngủ luôn, bỗng có hình cái đầu màu đen từ màn hình di động lại lóe lên.

"Hảo hảo nghỉ ngơi", sau đó cũng không có bất kì tin nhắn nào.

Ngày hôm sau Giản Tiểu Tiểu tinh thần trở nên sảng khoái hơn, sau khi ngủ thì tự nhiên tỉnh lại rồi ở nhà xem TV ăn đồ ăn vặt nằm ở trên sô pha chơi di động, một ngày cuối tuần có thể chơi đùa thật là vui.

Cơm chiều qua đi đột nhiên chuông cửa nhà vang lên, Giản Tiểu Tiểu nhảy nhót chạy tới mở cửa, nhìn thấy người tới tươi cười nháy mắt đọng lại, sau khi mở cửa liền đứng bất động.

Mẹ Giản đi vào cửa nhìn thấy nư nhi chính mình như đồ ngốc mà không cho người bên ngoài tiến vào, một phen kéo ra Tiểu Tiểu, cười với Cố Kim Dạ nói

"Tới rồi! Mau tiến vào, cảm ơn cháu nha, vội như vậy còn tới giúp con gái bác học bù."

Cố Kim Dạ cười đến phúc hậu và vô hại, lộ ra một viên răng nanh nhòn nhọn, dùng biểu cảm vô cùng hồn nhiên đối với mẹ Giản nói:

"Không có việc gì bác, đều là đồng học, vẫn là hàng xóm, hẳn là."

Giản mụ mụ đối Cố Kim Dạ vừa lòng đến nỗi không được, nam hài tử này thành tích tốt như vậy, còn thiện lương như vậy thích giúp đỡ mọi người, mẹ hắn cũng cùng chính mình nói tới, nếu có thể làm con rể thì tốt rồi, mẹ Giản nghĩ đến đây liền vui vẻ đến không khép miệng được, nhưng bà không biết, nữ nhi chính mình sớm bị cái ác ma thoạt nhìn tốt đẹp này đã ăn đến nỗi xương cốt đều không còn.

Mẹ Giản đẩy Cố Kim Dạ cùng Tiểu Tiểu đang choáng váng Giản Tiểu Tiểu vào phòng, bày trái cây ép cùng nước trái cây thật hoàn hảo, vô cùng săn sóc đóng lại cửa phòng làm cho bọn họ hảo hảo học tập.

Truyên được đăng duy nhất tại Wattpad ( Duyên Chanh Chua ), ngoài ra đều là reup! Đọc chương mới + nhanh nhất tại Wattpad nhé mấy bác<3

Giản Tiểu Tiểu vẻ mặt đưa đám, sợ hãi run nhè nhẹ, giống như học sinh tiểu đang ngồi ở án thư*, vừa động cũng không dám động.

*có ai không biết án thư không ạ? Mình sợ mình giải thích cái có bạn kêu giải thích dư thừa! Nên mệt vailoz :))

Cố Kim Dạ từ trong túi lấy ra một viên thuốc viên đặt ở trước mặt Tiểu Tiểu,

"Uống đi, nếu em không muốn mang thai."

Nghe nói thuốc tránh thai đối với thân thể tác dụng phụ rất lớn Giản Tiểu Tiểu lại ủy khuất khóc, chính mình đến tột cùng làm sai cái gì, phải bị đối đãi như vậy, phải uống loại thuốc như vậy, lại rớt xuống kim đậu.

Cố Kim Dạ ôn tồn vuốt đầu Giản Tiểu Tiểu, Giản Tiểu Tiểu lại lập tức văng ra, cô sợ hãi hắn, cô sợ hãi hắn, cô không muốn bị hắn đụng vào.

Cố Kim Dạ cũng không giận, dùng hết khả năng ôn nhu biểu tình cùng thanh âm an ủi Tiểu Tiểu.

"Bảo bối, tôi về sau sẽ không cho em uống loại đồ vật này, cũng sẽ không như vậy đối với em, tôi sẽ đối với em thật tốt"

Giản Tiểu Tiểu nghe lời uống thuốc, rốt cuộc còn nhỏ, không thể mang thai, tiểu nữ hài ngoan ngoãn làm cho nội tâm Cố Kim Dạ mềm mại một chút rồi đột nhiên phát đau, mắng chính mình quá súc sinh.

Từ đầu tới đuôi Giản Tiểu Tiểu đều không có cùng Cố Kim Dạ nói qua một câu, Cố Kim Dạ một người lầm bầm lầu bầu nhìn Tiểu Tiểu giảng bài, tuy rằng cô không để ý tới chính mình, nhưng vẫn luôn giải đáp các bài tập của cô.

Hai tiếng trôi qua, Cố Kim Dạ không có miễn cưỡng Giản Tiểu Tiểu, cũng không có lại đụng vào cô, nói câu

"Tôi đi nhé!" liền chính mình ra cửa.

Buổi tối nằm ở trên giường,di động Giản Tiểu Tiểu lại vang lên, hình cái đầu màu đen kia nhắn tới "Ngủ ngon"

Hi các chế!!! Tui đã trở lại rồi đây~ mấy nay khá bận nên không Edit được! Sorry nhé~~ định đăng 2 chương mà ta nói ôi bị bệnh.....bệnh lười ♪('ε) nên mấy chế thông cảm!! Hãy NHẤN NÚT SAO nếu muốn tui ra nhanh HÃY CMT nếu muốn truyện hay hơn ( à ý là có nhiều góp ý (^L^) )! Hãy nghe lời anh Kim Dạ là " Ngủ ngon " nhoa <3! Love u 3000

#duyen-chanh-chua
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hệ