🧀chương 1. Cùng đối tượng yêu thầm kết hôn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Tiểu Cầu Nhỏ

Thẩm Chân nhận được điện thoại của mẹ, kêu cô hôm nay về nhà kết hôn.

Vừa nghe mẹ kêu về kết hôn, cô như xỉu ngang, có ai hôm qua vừa mới ăn sinh nhật 18 tuổi, hôm nay đã bị kêu về kết hôn như cô không.

Hơn nữa là kết hôn trực tiếp.

Hiện tại chỉ cần người đến là được, cô còn choáng váng, nhưng không còn cách nào, mẹ Chu nói, nếu không quay về, liền sẽ cắt đứt tiền tiêu vặt của cô.

Cho nên cô hiện tại phải về nhà đi kết hôn.

Cô dựa theo địa chỉ mà mẹ gửi, đi tới khách sạn, nhìn trước sảnh lễ có cổng cưới mà trên đó là tên cô dâu và chú rể.

Cô dâu là mình, chú rể là Tô... Tô Mục Quy.

Cô nhìn đến tên này liền trừng lớn tròng mắt, còn nghĩ rằng bản thân đang nằm mơ, điên cuồng nhéo mặt .

Đây không phải là giáo thảo trường cô sao, giáo thảo mà cô yêu thầm hai năm, bây giờ cùng cô kết hôn??? Nghiêm túc hả??

Cô còn nghĩ rằng truyện mà mình viết bây giờ đã trở thành sự thật.

Cô từ lớp 10 đã yêu thầm Tô Mục Quy, năm nay lớp 11, bởi vì khi còn nhỏ xảy ra sự cố, nên Thẩm Chân tạm nghỉ học một năm rưỡi, vì vậy cho dù học lớp 11 nhưng vẫn đủ 18 tuổi.

Cô đứng ngây người ở cửa, cách đó không xa mẹ Chu nhìn thấy, lập tức liền kéo cô đi vào.

"Chân Chân, đây là người mẹ đã từng nói với con, cùng con có hôn ước từ nhỏ, thế nào, lớn lên có phải rất đẹp không."

Thẩm Chân nghe được lời này hướng tới chỗ ngồi bên cạnh nhìn một chút, nuốt một ngụm nước bọt, cô thật sự không nhìn lầm, là Tô Mục Quy hàng thật.

Hiện tại anh lãnh lãnh đạm đạm ngồi ở góc, không nói gì, nhìn ánh mắt của cô phá lệ bình tĩnh, trên người tỏa ra một cổ hàn khí.

Cô đang hoài nghi anh ấy có phải bị bắt cóc tới kết hôn hay không.

Thật là anh ấy rồi.

Tuần trước, mẹ Thẩm nói với cô, đã tìm được người con trai có hôn ước từ nhỏ rồi.

Thẩm Chân và Tô Mục Quy khi còn nhỏ là hàng xóm, quan hệ của hai nhà vẫn luôn rất tốt, nhưng lúc đó ba Tô còn chưa có làm ăn phát đạt, trong nhà rất nghèo, có một hôm ba Tô xảy ra tai nạn xe cộ, nhu cầu cấp bách cần nhiều tiền, lúc ấy trong nhà vừa không có tiền lại phải gánh thêm tiền thuốc men.

Ba Thẩm tốt bụng bán mấy cái đầu heo trong nhà vay cho tiền thuốc men, mới cứu được mạng của ba Tô.

Nhà Tô vẫn luôn rất cảm động, liền thiếu bọn họ một ân tình, Thẩm Chân khi còn nhỏ ăn rất tốt, đem bản thân ăn đến béo tốt mập mạp, thân thể béo thành heo nhỏ.

Ba mẹ Thẩm lo lắng cho con gái mình mai sau lớn lên sẽ thành heo béo, không có ai yêu, cho nên liền cùng ba mẹ Tô lập ra hôn ước, mai sau Tô Mục Quy lớn lên sẽ cưới cô heo nhà này.

Tô Mục Quy khi còn nhỏ rất cảm ơn Thẩm gia cứu ba mẹ anh, liền đáp ứng, nói sau khi lớn lên sẽ cưới Thẩm heo heo.

Vì thế... Trưởng thành, liền thực hiện lời hứa hứa hẹn.

Cưới Thẩm Chân.

...

Thẩm Chân chải vuốt rõ ràng từ đầu đến cuối, cảm thấy thật sự quá cảm động, ô ô ô, vì cái gì loại chuyện tốt này có thể bay đến trên người cô.

Cô yêu thầm Tô Mục Quy hai năm, vẫn luôn ở một góc quan sát anh, không dám tới gần, chính là bởi vì anh lớn lên quá soái, quá nhiều người mê, người thích anh rất nhiều, cô cảm thấy bản thân rất bình thường, đến dũng khí để theo đuổi cũng không có.

Hiện tại điều trong mơ biến thành hiện thực, cô muốn khóc tới nơi.

Hiện tại chỉ là cử hành hôn lễ mà thôi, không đến tuổi lãnh giấy kết hôn, Thẩm Chân bị mẹ Thẩm lôi kéo ngồi ở bên cạnh anh, cô ho khan một tiếng, ngày thường ở trường học một câu cũng không thể cùng anh nói, thế nhưng bây giờ lại kết hôn.

Thẩm Chân vẫn sợ hãi, ngồi ở bên cạnh anh, nhìn bộ dáng lạnh vèo vèo của anh, nghiêm túc hỏi: "Tô Mục Quy, nếu anh bị bắt cóc đến đây, hãy chớp chớp mắt để ra tín hiệu."

Tô Mục Quy vừa rồi vẫn luôn không nói chuyện, nghe được lời nói này của cô, mới ngước mắt nhìn cô một cái, khóe môi nhấc lên, "Ngu ngốc."

Thẩm Chân: "..."

...

Thẩm Chân hôm nay đi học ghé vào trên bàn ngủ, đánh một giấc tới lúc tan học, cảm thấy thật sự là quá thoải mái.

Ngày hôm qua cô thức đêm đọc truyện, cô cảm thấy mình còn có thể ngủ, trong mơ quay về cảnh hai người kết hôn, nên giờ vẫn còn tưởng rằng mình đang nằm mơ.

Cô bị Lục Lâm Vãn ngồi cùng bàn vỗ vỗ bả vai nói: "Chân Chân, ngoài cửa có người tìm cậu."

Thẩm Chân mơ mơ màng màng nhìn lên, nhìn người ngoài cửa xuất hiện.

Tô Mục Quy!

Anh ấy đến tìm mình làm gì.

Cô xấu hổ chạy nhanh từ vị trí muốn đi theo anh nói chuyện.

Tô Mục Quy an tĩnh đứng ở cửa, nhìn thấy Thẩm Chân ra tới, trực tiếp liền kéo cô, đem cô đưa tới một góc.

Thẩm Chân có chút sợ hãi bị người khác nhìn thấy anh tới tìm mình.

Rốt cuộc anh là người như vậy, chính là tiêu điểm của mọi người, chỉ cần anh xuất hiện, liền một đống người nhìn cô.

Thẩm Chân sợ bị truyền tai tiếng với anh ở trường học, như vậy mọi người đều biết hai người bọn họ kết hôn, cô ở trường học chắc chắn sẽ bị một đám con gái giết chết.

Cho nên hai người hứa ở trường đều không quen biết nhau.

Tô Mục Quy xuất hiện ở chỗ này, cô có chút lo nhìn trái phải một chút, xác định không có gì người, lúc này mới thẹn thùng hỏi: "Anh tới tìm em có chuyện gì a."

Tô Mục Quy nhìn nữ sinh trước mặt, lỗ tai ửng hồng, từ trong cặp anh móc ra một cái quần lót ren chữ Đinh màu hồng nhạt (丁), đưa cho cô, nghiến răng nghiến lợi nói: "Về sau có thể đừng bỏ mấy đồ như vậy trong cặp anh không? Loại đồ này, em bỏ vào cặp anh làm gì??"

Thẩm Chân nhìn thấy quần lót trên tay anh bị dọa tới chụp quần lót trên tay anh xuống, lấy về tới tay, hoảng loạn đặt ở trong túi đồng phục , cùng anh nói lời xin lỗi: "Thật ngại quá, Tô Mục Quy,... Em muốn chúng ta tăng thêm một ít tình thú, cho nên mua khi nào về định mặc cho anh xem, nhưng là, trong lúc em dọn dẹp hủy đi kiện hàng, mẹ đột nhiên xuất hiện, em liền đem đồ vật bỏ đại vào một chỗ ... Nhưng lại bỏ vào nhằm cặp anh. Sau đó thì em quên mất."

Tô Mục Quy: "..."

Vậy là cô đã làm được chuyện.

Tô Mục Quy nhìn bộ dáng thẹn thùng của cô, cũng không có cách nào, cùng cô nói: "Về sau chú ý một chút, buổi tối nhớ về nhà."

Tô Mục Quy nói xong liền đi rồi, Thẩm Chân nghe lời này còn thẹn thùng, đêm nay là thứ sáu, ngày thường trọ ở trường, nhưng ngày cuối tuần nhất định phải trở về.

Ba Tô mua cho bọn họ một căn chung cư nhỏ, ngày thường vào cuối tuần hai người đều phải trở về ở chung.

Thẩm Chân là một đứa đam mê truyện người lớn, đặc biệt thích chính là cùng Tô Mục Quy làm tình, kiểu lòng muốn nhưng lại ngại không nói ra.

...

Thẩm Chân đêm nay cùng Tô Mục Quy trở về, dì giúp việc làm cơm cho hai người xong rời đi, Tô Mục Quy về nhà liền lên lầu tắm rửa trước.

Thẩm Chân yên lặng mở web po18 ra, một web chuyên đăng truyện người lớn, xem nữ chính dâm đãng mặc nội y tình thú câu dẫn chồng.

Cô bèn chăm chỉ học theo.

Tuy rằng Thẩm Chân là con sâu yêu thích truyện người lớn, nhưng kinh nghiệm thực chiến vẫn là con số 0.

Đêm tân hôn cô bày ra hình chữ đại (大) làm Tô Mục Quy tự mình tới, Tô Mục Quy nhìn cô hiện ra hình chữ đại (大), còn có chút không thể nào xuống tay, hai người sờ soạng nửa ngày mới thành công.

Hiện tại cô cũng vậy, làm Tô Mục Quy không thể nào xuống tay, cô mặc vào quần lót ren chữ Đinh (丁) màu hồng nhạt, muốn nếm thử tư thế đằng sau, cho nên tắm rửa xong ra, cô trực tiếp liền nằm bò ngã vào trên giường, vẫn là cái hình chữ đại (大) đó.

Tô Mục Quy uống xong một ly nước liền trở lại phòng ngủ, nhìn thấy bộ dạng vẫn không nhúc nhích của cô, anh hoài nghi, Thẩm Chân có phải đang nằm bò ngủ hay không...

...

ĐẶT GẠCH TRƯỚC MỘT CHƯƠNG NHOAAAA

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro