Chap 1: Sinh Nhật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là sinh nhật của Bảo Nhi vừa tròn 15 tuổi.Một nhà ba người quây quần ấm cúng bên chiếc bàn nhỏ,trên bàn đặt một chiếc bánh kem cùng vài ngọn nến.Bảo Nhi thổi nến,hai mắt nhắm nghiền,tay chắp lại âm thầm cầu nguyện.

Lúc này,một bàn tay đột nhiên đặt lên đùi nàng,chậm rãi luồn vào trong váy.Không an phận chút nào, bàn tay kia nhẹ nhàng xoa xoa vùng âm hộ, kế đến một ngón tay chui vào u cốc thọc vào rút ra.

Bảo Nhi mím môi,gương mặt đỏ ửng,nàng nhanh chóng mở mắt,hơi nhìn Trúc Quyên phía đối diện rồi liếc Bảo Minh ngồi bên cạnh. Trúc Quyên là mẹ của nàng,Bảo Minh là cha nàng.

Bị nữ nhi lườm một cái,nhưng Bảo Minh vẫn mắt điếc tai ngơ, một tay đặt lên bàn, một tay mơn trớn âm hộ non mềm.

Để Trúc Quyên không phát hiện ra dị thường,Bảo Nhi bắt đầu cắt bánh kem.

"Chúc con gái của mẹ, càng lớn càng xinh đẹp."

Bảo Nhi đưa bánh kem cho mẹ,Trúc Quyên liền mĩm cười, yêu thương nói.

"Ba cũng chúc con gái, ngày một ngoan hơn." Bảo Minh nhận lấy bánh kem,ôn nhu nói.

Tuy nhiên,miệng nói tay làm,hăn đưa thêm một ngón tay nhét vào âm đạo mơn mởn,tốc độ nhanh dần.Dâm thủy̠ bắt đầu tràn ra,khiến công việc của hắn càng thêm dễ dàng.

"Con cảm ơn ba mẹ!" Bảo Nhi cả người hơi run lên,suýt chút bật ra thành tiếng.Cố gắng khống chế hơi thở nàng cười nói.

Một nhà ba người cùng nhau ăn bánh kem,Bảo Minh lúc này cũng đã rút tay về. Tuy nhiên,Bảo Nhi lại không chịu yên phận nàng đưa tay kéo khóa quần cũa hắn, tiếp đến làm một loạt động tác để lôi dương ѵậŧ ra ngoài.

Bàn tay nhỏ xinh vuốt dọc theo dương vật, nhẹ nhàng lên xuống. Bảo Minh khẽ rùng mình một cái,khóe miệng mĩm cười.

Bảo Minh không nhìn nữ nhi,lặng lẽ ăn bánh,được một lát hắn quẹt một ít kem bôi lên đầu dương vật,Bảo Nhi liếc nhìn mẹ,nhân lúc đối phương không để ý liền cúi xuống le lưỡi liếm sạch kem,rồi ngậm đầu khấc bú mút một hồi.

Bảo Minh hai mắt khép hờ,cảm giác đê mê.

Không ngờ cha và con gái lại làm trò dâm loạn trước mặt người nhà.Nhưng để có được hôm nay Bảo Minh phải phí không ít công phu,từng chút một biến nữ nhi thành người tình.

Ngược dòng thời gian trở lại ba năm về trước,khi ấy Bảo Nhi mới mười hai tuổi,cái tuổi hồn nhiên ngây thơ,nhưng bởi vì phát dục quá sớm mà trông như một thiếu nữ.

Bảo Minh được trời phú cho làn da trắng nõn,gương mặt xinh đẹp,đôi mắt trong như nước hồ thu,ướt át động lòng người.

Chuyện sẽ không có gì,nếu một ngày kia,Bảo Minh không nhìn thấy một cảnh tượng khiến hắn thao thức mỗi đêm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro