Chương 16: Thân phận cao quý

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trans: Rheni ( Được tài trợ )


Thình thịch --

Trưởng lão quỳ gối trước mặt Tư Thần, cung kính mà hành một cái đại lễ.

"Bản tôn hiện tại chỉ mới là một sợi tàn hồn, thần hồn chưa tu bổ hoàn thiện, muốn chân chính trở lại còn cần một ít thời gian."

"Đệ tử lập tức thông báo để tông môn mở ra Trân Bảo Các, dùng tất cả thiên tài địa bảo trợ giúp sư tổ sớm ngày trở về."

Thanh âm của trưởng lão đều đang run rẩy. Hiện giờ địa vị của chính phái cũng chỉ có ba phần thiên hạ, nếu sư tổ lúc này sống lại, về sau bọn họ chắc chắn chính là tông môn cường thế nhất! Phải biết rằng từ sau thời điểm đại chiến chư thần tới tận bây giờ, toàn bộ Tu Tiên giới đều không đào ra nổi một vị thần quân!

Tư Thần thần quân khi còn tại thế còn là vị đứng đầu trong hàng vạn thần linh. Hiện tại tuy ngày chỉ là một sợi tàn hồn, linh khí cũng có thể áp bách hắn đến mức hít thở không thông. Nếu hoàn toàn hồi phục như trước đây, chỉ sợ toàn bộ sinh vật sống trong vòng trăm dặm đều không thể ngẩng đầu nhìn thẳng!

"Không cần. Mấy thứ đồ chơi đấy không có tác dụng với bản tôn. Bản tôn tự có phương pháp của mình."

Thời đại Tư Thần sinh sống linh khí đầy đủ, lúc ấy từ trong rừng tùy ý bắt một con yêu thú đều là Thiên cấp. So với khi đó, những cái gọi là thiên tài địa bảo hiện tại thật đúng là không lọt được vào mắt hắn.

"Vậy sư tổ hiện thân là có mệnh lệnh gì? Dù có phải vượt núi đao xuống biển lửa đệ tử chắc chắn cũng không chối từ."

Trưởng lão cung kính nói.

"Bản tôn đi chuyến này là muốn cho một đệ tử tiến vào tu học."

"Đệ tử được sư tổ xem trọng chắc hẳn tư chất cực kì tốt. Xin hỏi sư tổ tên của đệ tử này là gì ạ?"

Trưởng lão kích động đến hai tay run rẩy. Có thể được cấp bậc chân thần như sư tổ coi trọng, tư chất người kia không biết phải tốt đến mức nào! Có lẽ tương lai ít nhất cũng phải là một Nguyên Anh kỳ Thiên Tôn!

"Thẩm Lưu Ly.."

Trưởng lão ngẩn người, sao lại là Thẩm Lưu Ly nữa?

Nếu chỉ có Huyền Thanh Vân cầu xin hắn còn có thể cự tuyệt, nhưng hiện tại là mệnh lệnh của sư tổ, không thể không làm theo.

"Đệ tử lập tức đem tên Thẩm Lưu Ly thêm vào danh sách."

Trưởng lão vội cầm danh sách lên, mở ra thêm tên Thẩm Lưu Ly vào trong.

"Còn nữa, trong thời gian tu học bản tôn sẽ tự mình dạy dỗ nàng, ngươi không cần thông báo với bên ngoài thân phận của ta. Bản tôn thần hồn chưa hoàn chỉnh, nếu truyền ra ngoài, Ma giới chắc chắn sẽ không để yên."

"Đệ tử hiểu rõ."

Trưởng lão vội vàng đáp ứng. Tuy mặt ngoài không nói gì, nhưng nội tâm chua muốn chết. Năm đó lúc hắn tiến vào tu học chỉ được Nguyên Anh kỳ Thiên Tôn dẫn dắt. Thẩm Lưu Ly lần này phải may mắn cỡ nào mới có thể được sư tổ tự mình truyền thụ. Chuyện này nếu để cho người khác được sẽ ghen tị hỏng mất.

--

Rạng sáng.

Tư Thần trở lại trong phòng Thẩm Lưu Ly. Thân thể hắn tuy tạm thời vẫn phải gửi ở trong nhẫn của Thẩm Lưu Ly, nhưng thần hồn lại có thể thoải mái ra vào không chút bó buộc.

Lúc này Thẩm Lưu Ly đã ngủ. Hắn cũng không nóng nảy rời đi, mà niệm chú để người trên giường càng ngủ say hơn, rồi đưa tay sờ mặt Thẩm Lưu Ly.

"Sinh ra gương mặt thanh thuần như vậy, lại sở hữu thân thể so với yêu hồ còn muốn dâm đãng hơn. Ngươi cũng thật có ý tứ."

Ngón tay Tư Thần dần dần đi xuống vuốt ve tới ngực. Hai ngón tay kẹp lấy đầu vú phấn nộn. Tiếp theo liền nhẹ nhàng lôi kéo, Thẩm Lưu Ly mơ màng nhịn không được hừ một tiếng.

Thân là tu sĩ Kim Đan kỳ, bị người khác vuốt ve như vậy, nàng chắc chắn đã sớm tỉnh lại. Nhưng Tư Thần lại hạ chú, khiến Thẩm Lưu Ly không cách nào tỉnh được.

Đầu vú phấn nộn bị Tư Thần dâm loạn trực tiếp đứng thẳng lên giống như một viên đậu đỏ căng cứng.

Nhìn đầu nhũ Thẩm Lưu Ly bị chơi cứng lên, Tư Thần như tìm được món đồ chơi mới. Ngón tay lạnh lẽo dần dần đi xuống vuốt ve tới trên bụng nhỏ. Hắn còn nhớ rõ lúc phân thân của mình cắm vào, như thế nào làm bụng nhỏ trướng lên như mang thai.

Ngón tay tiếp tục vuốt ve xuống tới rồi giữa hai chân, lạnh lẽo tách hai mảnh môi âm hộ, đem  thịt non hồng nhạt bên trong lộ ra ngoài.

"Bản tôn còn chưa thử qua hương vị của ngươi đâu."

Tư Thần cúi đầu ngậm lấy hai mảnh phấn môi phấn nộn, đầu lưỡi ướt mềm dán lên. Hắn lần đầu tiên nếm thử nơi này, đầu lưỡi không khống chế được lực đạo, chỉ một lát đã liếm âm hạch vừa hồng vừa sưng.

"Ư..."

Thẩm Lưu Ly nhíu mày, thanh âm mềm mại nghẹn ngào khẽ rên rỉ.

--------

Gửi trưởng lão, ông muốn được sư tổ tự mình dạy dỗ thì bò giường ổng một lần thử xem :>>> Biết đâu lại được như nữ chủ nhà tui :>>>>>


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro