46. Nàng lại chảy nước...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*Nguồn: Pinterest (ai biết tác giả của bứ trên thì nói tớ thêm nhaa ^^)

Editor: Mia.

"Đau không?"

"Làm sao lại bị thương? Vừa rồi sao lại không nói?"

"Ta không hỏi tới nàng cũng không biết tự bôi thuốc sao?"

Biết rõ nữ nhân sẽ không trả lời, cố tình Tiêu Kinh vẫn như cũ hỏi một câu lại một câu.

Hắn để nữ nhân nghiêng thân mình ngồi trên giường đệm, như vậy ánh nến sẽ chiếu vào trên người nàng, hắn cũng nghiêng người, thấp thấp mà cong eo, trên ngón tay dính thuốc mỡ, từng chút từng chút một bôi lên những vết đỏ trên ngực nữ nhân.

Hắn sợ lực đạo trên tay không có nặng nhẹ, không lưu tâm một cái ngược lại tạo ra càng nhiều vệt đỏ, hít sâu, chỉ dùng lòng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve.

Nam nhân có màu da nâu tối, nữ nhân lại toàn thân tuyết trắng, đặt ở trên ngực thật sự đối lập, có vẻ nữ nhân càng non càng trắng.

Nữ nhân hơi rũ mắt, không chỉ có thể thấy được một màn như vậy, còn có thể nhìn đến miệng vết thương trên vai Tiêu Kinh.

Nhìn từ xa, chỉ thấy miệng vết thương tựa hồ muốn thấm máu, hiện giờ người này ở ngay trước mặt nàng, miệng vết thương gần trong gang tấc, nàng nhìn cũng càng thêm cẩn thận.

Một mảnh thật lớn... Không chỉ trầy da, trên miệng vết thương còn có một ít vụn gỗ, chọc vào da thịt, nhìn thấy rất đau, người này lại giống như mất cảm giác.

Nữ nhân suy nghĩ mới vừa động, đột nhiên cảm thấy trước ngực tròn trịa một trận nóng, đĩnh kiều đại nãi(?) bị Tiêu Kinh ôm lên.

"Còn có chỗ nào bị thương không?"

Ngữ khí trầm thấp hòi, một bên nói, một bên bắt lấy vú nhìn qua nhìn lại.

Vú nữ nhân lớn, còn muốn to hơn cái bánh bao Song Nương làm, nhìn từ trên xuống dưới, có thể thấy được một cái mặt vú cùng đầu vú hồng hào kiều diễm, một mảnh bên dưới đều bị che khuất.

Cho nên Tiêu Kinh nâng vú sữa, tỉ mỉ nhìn chung quanh một vòng, xem xong rồi lại nhìn trái nhìn phải.

Hai cái vú như cái bánh bao thịt bị hắn lăn qua lộn lại, không nhìn thấy vết thương khác, lúc này mới an tâm.

Vào lúc hắn lật tới lật lui, tim nữ nhân đập thực nhanh, như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.

Động tác của Tiêu Kinh đích xác không hề mang theo một tia tình dục, cũng không có ý muốn dâm loạn, cũng chỉ đơn thuần là quan tâm mà thôi.

Nhưng vú lại không phải là bàn tay, mỗi một tấc da thịt đều phá lệ mẫn cảm, nơi nào chịu nổi hắn lăn lộn như vậy.

Tiêu Kinh sờ đến nơi nào, hơi nóng liền từ nơi đó trào ra, tất cả đều xông thẳng tới ngực, hại nàng tim đập bùm bùm nhanh đến dọa người, tiểu huyệt cũng trở nên nhão dính dính, cánh hoa bên ngoài cái miệng nhỏ hút lấy quần lót, như muốn ăn nó vào.

Nàng... Như thế nào lại trở nên dâm đãng vô sỉ như vậy?

Nam nhân không dâm loạn nàng, nàng lại chảy nước những hai lần?

Nữ nhân như thế nào cũng không thể chống cự được tình dục trong thân thể, mà lý trí lại phản bác đây là một sự kiện mất mặt, tay nàng giật giật nắm lấy quần áo, muốn che lại cặp vú vẫn đang lồ lộ trước mặt Tiêu Kinh.

"Đừng nhúc nhích!"

Giọng Tiêu Kinh quát lớn lập tức truyền đến.

Nữ nhân ngẩn ra, sợ tới mức dừng động tác.

Tiêu Kinh lúc này mới ngẩng đầu nhìn thoáng qua, thấy khuôn mặt nữ nhân đỏ bừng, đôi mắt cũng có chút hồng, ngập nước, như là bị người nào khi dễ nàng.

Ánh mắt nữ nhân cứng cỏi sáng ngời làm tâm hắn động, cả người nữ nhân nhu nhược mềm mại, làm tim hắn càng đập càng mất khống chế.

Vẫn nói nữ nhân được làm từ nước, quả là không sai, không chỉ có tiểu huyệt phía dưới có thể xôn xao chảy dâm thủy, ngay cả đôi mắt cũng vậy, đều thật nhanh khiến hắn hít thở không thông.

Tiêu Kinh hít thở nặng nề, khuôn ngực rắn chắc lúc lên lúc xuống, cổ họng khô khốc hỏi, "Ta làm nàng đau?"

Nữ nhân không đành lòng hắn tự trách, lắc lắc đầu.

"Là do vết thương quá đau?" Tiêu Kinh lại hỏi.

Lúc này, nữ nhân không lắc đầu, cũng không gật đầu.

Vết thương của nàng vốn dĩ không đau, hiện giờ lại có thuốc mỡ lạnh căm căm, càng không có cảm giác đau đớn.

Chỉ là, nếu phủ nhận, chỉ sợ Tiêu Kinh sẽ tiếp tục truy vấn nàng là làm sao vậy, chẳng lẽ lại nói nàng chỉ bị hắn đụng vào vài cái, liền đụng đến tiểu huyệt ra nước sao?

Nữ nhân trầm mặc, hai chân bên dưới chăn âm thầm kẹp chặt.

Tiêu Kinh thở dài một hơi, coi như là nàng cam chịu, một mặt cúi đầu, một mặt nói, "Núm vú nàng bị nặng nhất, hiện tại ta xoa thuốc cho nàng, nếu đau thì hừ ra tiếng, ta sẽ điểm nhẹ tay."

Nữ nhân nghe vậy, gương mặt càng thêm đỏ, trong lòng lầu bầu như thế nào còn chưa kết thúc a...

Tiêu Kinh lại quệt một đống thuốc mỡ, đầu ngón tay sáng bóng bẫy, lúc này bôi lên núm vú nữ nhân.

Ngón tay mới vừa chạm vào một chút, vú nữ nhân quơ quơ, cong lưng hướng về sau muốn tránh ra.

"Đừng sợ, lập tức thì tốt rồi, phù phù —— không đau... không đau..."

Tiêu Kinh bôi thuốc vào điểm nhỏ đỏ tươi kia, lại thổi khí, nhẹ nhàng mà thổi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro