49. Động dục.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*"Nón cụ quai đồi mồi" của bạn Đặng Phan đăng trong gr "Cộng đồng YÊU VẼ".

Editor: Mia.

Nữ nhân nghe được lời hắn nói, tuy rằng không lên tiếng, nhưng tim nàng cũng làm từ thịt, làm sao có thể không biết Tiêu Kinh đối tốt với nàng như nào.

Sau khi Tiêu Kinh ngủ say, nghe tiếng hít thở trầm ổn của hắn, nàng cũng dần dần buồn ngủ, chịu đựng thân thể không khoẻ, chìm vào giấc ngủ.

Nhưng...

Vừa ngủ không lâu, nữ nhân lại mơ mơ màng màng tỉnh lại.

Nàng thậm chí phát hiện, ở trong bất tri bất giác, tay nàng không biết khi nào nắm lấy quần lót, dùng sức lôi kéo.

Đũng quần bị kéo chặt, vải dệt giống như biến thành sợi dây thừng, thâm nhập thật sâu vào hai cánh hoa, bị nó gắt gao kẹp lấy, lại bị từng đợt từng đợt dâm thủy dính ướt.

Nàng thậm chí còn không thoả mãn, bàn tay lôi kéo quần lót, kéo qua kéo lại, mượn việc cọ xát này giúp giảm bớt ngứa ngáy.

Nàng nửa mê nửa tỉnh, lôi kéo đũng quần cọ xát đến hưng phấn, nhiều lần đụng vào âm đế nhô cao, làm nàng trong lúc ngủ mơ cũng đột nhiên run lên.

Nữ nhân thò tay xuống sờ, lập tức sờ vào một bãi dâm thủy dính ướt đũng quần.

Giờ khắc này, nàng tu não đều phải khóc ra tới.

Thân thể này giống như là không còn thuộc về nàng, hoàn toàn không chịu sự khống chế, xôn xao nước chảy, kêu gào hư không cùng khó nhịn, tiểu huyệt từ trong ra ngoài đều ngứa.

Nữ nhân hận không thể cắm ngón tay vào tiểu huyệt, học theo Tiêu Kinh ngày đó chọc ghẹo nàng, không ngừng thọc vào rút ra. Nhưng nàng lại hận cực kỳ sự đối khát này của mình.

Nàng... Nàng đọc thi thư, học lễ nghi, như thế nào sau khi gặp Tiêu Kinh lúc sau, liền biến thành...

Thành... Dáng vẻ này!

Nữ nhân không thể chấp nhận được chính mình như thế này, nên không cọ xát đũng quần nữa, chỉ đành ủy khuất tiểu huyệt lẻ loi chảy nước gào khóc đòi ăn.

Nhưng phân ngứa này làm sao có thể vô duyên vô cớ bình ổn được, nữ nhân không chạm vào. Tiểu huyệt ngứa càng thêm lợi hại, chẳng được bao lâu, eo nàng không khống chế được mà vặn vẹo, đùi phối hợp kẹp chặt, một chút một chút tao lãng.

"Ô ô..."

Nữ nhân nhắm mắt lại, dưới sự khống chế của tình dục nổi lên nước mắt, dính ướt lông mi, run run.

Ngứa... Rất ngứa...

Nếu còn tiếp tục như vậy, nàng chỉ sợ nàng không chỉ muốn tự mình cãi, mà càng muốn Tiêu Kinh giúp nàng cãi...

"Ngô ngô..."

Tiêu Kinh nghe nữ nhân lại than nhẹ một tiếng, ở trong không gian tối tăm mở ra đôi mắt đen láy.

Kỳ thật hắn đã sớm tỉnh, ngay từ lần nữ nhân xao động đầu tiên, lúc nàng không nhịn được vặn vẹo vòng eo.

Nhưng hắn vẫn luôn không có động tĩnh, chỉ cho rằng nữ nhân là đang gặp ác mộng, chờ thêm chốc lát sau là có thể bình tĩnh lại, ai biết nữ nhân động càng ngày càng lợi hại, thậm chí phát ra thanh âm.

Tiêu Kinh không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ là liếc mắt nhìn lại, hắn liền nhìn thấy đáy mắt nữ nhân toàn là nước mắt.

"Làm sao vậy?"

Tiêu Kinh hơi ngồi dậy, cánh tay chống một bên, cúi người về phía nữ nhân, trên cao nhìn xuống xem kỹ.

Nữ nhân nghe được tiếng nói của hắn, run rẩy mở to mắt, đáy mắt đầy nước kích động, vốn muốn cất giấu mọi chuyện cái gì cũng không nói, nhưng nhìn thấy khuôn mặt của Tiêu Kinh, trên ngực lập tức nảy lên một trận chua xót ủy khuất.

Nàng không biết làm sao, chỉ cảm thấy rất ngứa, cực kỳ ngứa... Chưa từng khó chịu như vậy.

Hốc mắt nàng run lên, nước mắt theo khóe mắt trượt xuống.

Tiêu Kinh khó chịu mà nhìn dáng vẻ này của nàng, cũng biết hỏi nữ nhân cũng không ra, mặt hắn sa sầm đứng dậy, cầm chăn xốc lên.

"Ngô ngô..."

Nữ nhân phát ra tiếng kêu kháng nghị, muốn kéo chăn về.

Nhưng là hết thảy đều không còn kịp rồi.

Nhãn lực Tiêu Kinh cực tốt, trong bóng đêm cũng có thể nhìn thấy rõ ràng, huống chi giường bọn họ bên cạnh cửa sổ, ánh trăng trong trẻo cách một tầng sa mỏng chiếu vào, đem hết thảy đều bại lộ.

Hắn liếc mắt một cái, liền nhìn thấy một bãi lầy lội giữa hai chân dài giao nhau, còn có ngón tay túm quần lót.

Nữ nhân không dám đối mặt với Tiêu Kinh, quay đầu đi, dựa gần gối đầu, cọ hết nước mắt lên gối.

Tiêu Kinh lập tức cũng ngây ngốc, không nghĩ tới lại là tình cảnh như vậy, trên quần lót của nữ nhân có mảng sẫm màu, là bị lộng ướt, khi xốc chăn lên còn một mùi hương dâm tao truyền ra.

"Nơi này của nàng không thoải mái?"

Tiêu Kinh sửng sốt hoàn hồn, cứng nhắc hỏi, đương nhiên nữ nhân sẽ không trả lời vấn đề mất mặt như thế.

Hắn tự mình duỗi tay ra, bàn tay sờ tới mảng ướt dầm dề kia.

Mới vừa dán lên, nữ nhân đột nhiên cong eo lên, thân mình nàng cong lên cao như một cây cầu nhỏ ở trên giường.

Trong khoảnh khắc, thân thể nàng nằm trở về, lại kiềm chế không được khát cầu muốn dâng tiểu huyệt cho bàn tay Kiêu Kinh.

Tiêu Kinh nhìn dáng vẻ này của nữ nhân, trong lòng cũng tràn đầy tà niệm, rốt cuộc thì hắn cũng hiểu rõ nữ nhân hơn nàng nhiều lắm, lập tức phát giác sự tình không thích hợp.

Ngày thường dù một ngón tay cũng không muốn bị người chạm vào, làm sao có thể ở giữa đêm giữa hôm lại vô duyên vô cớ động dục.

Hắn kéo quần nữ nhân xuống, dùng sức quá mạnh, thậm chí nghe được tiếng vải dệt bị xé rách, ngay sau đó tách mở rộng hai chân nữ nhân.

Không cần...

Tiểu huyệt ngứa ngáy khó nhịn lập tức bại lộ trong không khí, cánh hoa gặp lạnh mấp máy mấp máy.

Tiêu Kinh quỳ gối giữa hai chân nữ nhân, bàn tay nắm lấy đầu gối nữ nhân, giữ chặt không cho nàng động đậy.

Hắn cúi đầu, chóp mũi cao thẳng tiến đến trước cửa huyệt nữ nhân mới dừng lại, hít mấy hơi thật sâu, nghe mùi vị nơi đó.

Có mùi thơm cơ thể nữ nhân, cũng có hơi thở dâm mĩ tao lãng, nhưng xen lẫn trong đó, còn có một mùi... lạnh lạnh, quen thuộc, vị bạc hà.

--

Tác giả: A a a a a a, rốt cuộc viết tới rồi liếm huyệt play, bổn miêu hảo kích động a ~\ ( ≧▽≦ ) /~

~~~~
Mia: nếu muốn mng hãy fl t để nghe t lảm nhảm nkooo 🥳🥳

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro