Chương 2: Té ngã

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

EDIT: Tiểu Cầu Nhỏ
Nhấn SAO đi nè (「• ω •)「
---------------

Ngày hôm sau lúc từ trên giường tỉnh lại, Úc Tuyết Nhi còn đang chìm đắm trong mộng xuân có chút hoảng hốt.

Cô để bản thân hoàn hồn lại một hồi lâu, mới ở trên giường lăn qua lộn lại đạp chăn bò dậy, khuôn mặt nhỏ chỉnh trương đều là màu hồng.

Quần lót lại có cảm giác ướt dầm dề, chỉ là mộng xuân nhưng cơ thể ở hiện thực lại nổi lên phản ứng, Úc Tuyết Nhi chưa gặp được người con trai đời mình, cơ thể này giống như đặc biệt thèm khát mùi vị của con trai.

Úc Tuyết Nhi lại ở trên giường tịnh tâm thêm chốc lát sau đó mới xốc lên chăn xuống giường.

Máy sưởi trong phòng mở vừa đủ, Úc Tuyết Nhi chỉ mặc một áo ngủ tơ lụa màu tím nhạt, khom lưng là có thể nhìn được từ cổ áo đến bộ ngực no đủ.

Cô nửa quỳ ở trên giường cầm lấy điện thoại, nhìn thời gian đã hơn 8 giờ.

Lúc 7 giờ mấy có tiếng chuông báo thức, nhưng trong lúc ngủ say cô theo bản năng tắt nó đi.

"Xong rồi." Úc Tuyết Nhi nhìn đồng hồ, vội vàng mở WeChat gửi tin nhắn cho hai người kia: [ ngủ quên, hai anh chờ em trong chốc lát. ]

Cô và hai anh trai hàng xóm cách vách hẹn nhau hôm nay đi thư viện học tập, đã nói trước là tám giờ tập hợp dưới lầu, nhưng cô lại đến muộn.

Vừa đến kì nghỉ đông, Úc Tuyết Nhi liền lười chảy thây không có tính tự giác, ngủ khi nào thức thì thôi, lười biếng thành tính, vì thúc giục chính mình, cô đã tìm hai anh em Cảnh Hình và Hạ Tùng đốc thúc việc học của bản thân.

Ngày đầu tiên chưa gì hết đã ngủ quên.

Úc Tuyết Nhi buông điện thoại xuống, vội vội vàng vàng đem quần ngủ cùng với quần lót ướt đẫm cùng nhau cởi ra ném vào rổ, toàn bộ hạ thân bởi vì giấc mộng xuân kia mà nhão nhão dính dính khó chịu cực kỳ.

Kế tiếp cô lại dẩu mông khom lưng ở tủ quần áo tìm quần lót để đi tắm rửa, mới vừa tìm được quần lót, ngoài cửa truyền đến mấy tiếng bước chân.

"Úc Tuyết Nhi em thức chưa đó?" Chừng vài giây sau bên ngoài vang lên tiếng đập cửa, theo sau là âm giọng trong sáng của con trai xuyên thấu qua cánh cửa gỗ dày nặng truyền vào, là em trai Hạ Tùng.

"Chắc là đang rửa mặt." Một người khác giọng tương đối lạnh lẽo là anh trai Cảnh Hình.

Úc Tuyết Nhi còn đang để mông trần trụi lấy quần lót, nghe được giọng hai nam sinh ở ngoài cửa vang lên, khẩn trương đến mông rụt lại một chút.

"Các anh đi dưới lầu chờ em a." Úc Tuyết Nhi có ảo giác đối phương tùy thời sẽ đẩy cửa tiến vào, mà cô không nhớ rõ tối hôm qua mình có khóa cửa hay không.

"Ai ya, các anh xuống đi đợi em." Úc Tuyết Nhi một bên hét to, một bên cầm quần lót để chân trần hướng phòng tắm chạy.

Xui xẻo thay, chân trái Úc Tuyết Nhi vướng chân phải, ' phanh ' một tiếng té lăn quay trên mặt đất.

"A." Úc Tuyết Nhi phát ra tiếng hô đau ngắn ngủi, còn hên là ngã ở trên thảm nhung lông, chỉ là tiếng ngã lớn thôi, hẳn là không chịu thương tổn gì.

"Làm sao vậy?"

Ngoài cửa hai người lại khẩn trương.

"Không... Không có việc gì...." Úc Tuyết Nhi hút một ngụm khí lạnh, cô quyết định thu hồi ý nghĩ vừa rồi mình không bị thương, bởi vì chân hình như bị trẹo rồi.

"Đau quá." Úc Tuyết Nhi đỡ giường, thất tha thất thểu muốn đứng lên, nhưng chân trái động một chút liền đau quá, bởi vì từ nhỏ được cưng chiều cho nên bây giờ đau một chút hốc mắt tức tức khắc đã đỏ.

"Úc Tuyết Nhi!"

Người ngoài cửa gõ vài cái lên cửa không nhận được hồi âm, càng sốt ruột, Hạ Tùng nắm tay cửa thử vặn một chút, không khóa.

"Em không sao chứ?" Ngoài cửa hai chang trai chạy vọt vào, thấy được cảnh tượng hiện tại của Úc Tuyết Nhi.

"Anh.... Các anh....." Úc Tuyết Nhi hồng mắt, hạ thân không có mặc bất cứ thứ gì, lúc này cô cố sức dùng dùng vạt áo che khuất nơi riêng tư của mình.

Hai chân trắng nõn ở trên thảm nhung lông xám như một viên ngọc trắng quý giá, kích thích lớn đến đại não Cảnh Hình và Hạ Tùng, làm hai người đều quên mất trong khoảng thời gian này bọn họ nên làm gì.

"Đã nói không cần tiến vào mà!" Úc Tuyết Nhi bị nhìn chằm chằm, chỉ cảm thấy phần da lỏa lồ bên ngoài như bị thiêu cháy.

Cô khi nào chịu qua chuyện ấm ức như vậy, miệng hức một cái, oa một tiếng liền khóc ra.
--------------
Nhớ nhấn SAO với cmt ủng hộ nha mấy tình iu ơi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro