chương 6: Ngoài ý muốn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Tiểu Cầu Nhỏ

Úc Tuyết Nhi giống như tội phạm bị giữ chặt hai bên cánh tay, tới dưới lầu, cũng chưa kịp tiêu hóa tại sao mình phải chịu đối đãi như vậy.

Ngay từ đầu hai người bọn họ hợp lại tranh nhau muốn bế cô đều là giả, vậy mà cô lại tưởng thật còn bảo bọn họ kéo búa bao chọn một người bế.

Úc Tuyết Nhi xấu hổ nặng, càng tức giận, lúc ăn bữa sáng cũng chưa cho bọn họ một sắc mặt tốt.

Lúc này trong nhà Úc Tuyết Nhi không có ai, dì phụ trách làm cơm chuẩn bị xong bữa sáng liền đi về, hai ngày trước ba mẹ đã đi ra nước ngoài công tác, năm nay ăn tết không biết có vềề hay không.

Cảnh Hình và Hạ Tùng có thể vào nhà lúc mà cô không biết, hoàn toàn là bởi vì hai người bọn họ mỗi người đều có chìa khóa nhà do ba mẹ cô cung cấp.

Mẹ Thẩm nói như này, "Con bé Tuyết Nhi rất thích ngủ nướng, bài tập về nhà cũng luôn kéo dài tới sau kỳ nghỉ mới viết, hai con có thời gian thì tới nhà chú ý đến con bé một chút, đừng để nó thành con heo nghỉ đông ở nhà chỉ có ham ăn biếng làm."

Úc Tuyết Nhi căn bản không có từ chối quyền lợi này, hơn nữa cô cũng cảm thấy có hai học bá chăm nom một chút cũng khá tốt, cho nên mới có hẹn hôm nay cùng đi thư viện học tập lại, nhưng lúc sau lại phát sinh chuyện xui rủi.

"Mấy ngày nay đừng ra cửa." Cảnh Hình nhìn thoáng qua mắt cá chân lộ ở bên ngoài, đã có dấu hiệu sưng đỏ.

"Nhưng mà nghe nói tối nay đằng sau công viên có bắn pháo hoa." Úc Tuyết Nhi chớp chớp mắt, nói, "Em và Tông Lị đã hẹn cùng đi xem."

Tông Lị là bạn cùng lớp kiêm luôn bạn thân của Úc Tuyết Nhi, khi ở trường hầu như phải dính sát nhau, ngay cả WC cùng phải đi cùng nhau.

Cảnh Hình nhấc lên mí mắt nhìn về phía cô, nói: "Hôm đó sẽ có rất nhiều người đi."

Ý bên trong của câu nói là ngăn cấm không cho Úc Tuyết Nhi đi.

Úc Tuyết Nhi nói: "Em có thể mua xe lăn nha, nhờ Tông Lị hỗ trợ đẩy một chút là được."

Hạ Tùng lúc này giống như hiểu được kế hoạch gì đó của anh trai, cậu hạ mi, dựa vào lưng ghế nói: "Thân thể chút xíu của Tông Lị có thể đẩy em nổi sao? Người nhiều như vậy, nếu không cẩn thận còn có thể bị lạc."

Úc Tuyết Nhi nhíu mày, cái này cũng không được cái kia cũng không xong, "Các anh sao giống ba mẹ em vậy, đến việc em ra cửa cũng quản a."

Úc Tuyết Nhi không vui, Úc Tuyết Nhi có phần tức giận rồi.

Cảnh Hình thấy thời cơ đã đến, làm bộ cúi đầu suy nghĩ một chút, thong thả ung dung mở miệng, "Anh đi với em."

Úc Tuyết Nhi: "Hả?"

Hạ Tùng lập tức hiểu ý anh trai, cũng phụ hoạ theo: "Tụi anh đi cùng em sẽ tương đối an toàn, cũng thay Tông Lị đẩy xe lăn."

Cậu ném cho anh trai một cái nhìn hình viên đạn, muốn một mình đi với Úc Tuyết Nhi xem pháo hoa? Nằm mơ.

Cảnh Hình không dao động, phản ứng của Hạ Tùng đều nằm trong trong dự đoán của anh.

"Kia.... Kia cũng đúng." Úc Tuyết Nhi chỉ có thể móc điện thoại ra nhắn cho Tông Lị một tin nhắn, báo cho cô ấy sẽ có thêm hai người đi xem chung.

Tông Lị chẳng bao lâu gửi lại một cái voice chat.

Úc Tuyết Nhi không có phòng bị click mở, bên trong truyền đến lời xin lỗi của Tông Lị, "Thực xin lỗi a Tuyết Nhi, ngày đó tớ đột nhiên có việc đi không được, lần sau bảo đảm sẽ bồi thường cậu! Cậu cùng mọi người đi chơi vui vẻ nha!"

Hạ Tùng ở phía dưới cười cười, khóe miệng Cảnh Hình nhếch lên một chút.

Chuyện này thật là nằm ngoài dự đoán của bọn họ.

"Được rồi được rồi." Úc Tuyết Nhi hồi âm lên án hành vi cho mình leo cây của Tông Lị, hơn nữa báo cô ấy lúc khai giảng phải làm bánh quy bồi thường.

Sau đó quay đầu liền thấy ánh mắt của hai người dành cho mình có chút khó hiểu.

"Nhìn chằm chằm em làm gì?" Úc Tuyết Nhi bị hai người nhìn có chút ủy khuất, "Nghĩ đi nghĩ lại nếu Tông Lị đi không được, em cũng không đi."

Cùng hai nam sinh xem pháo hoa có cái gì đẹp.

Hạ Tùng: "?"

Cảnh Hình: "..."

Mẹ nó, cái này nằm ngoài ý muốn của bọn họ.
__________
Chờ đủ sao lâu quá nên lần này phá lệ đăng đấy nhé

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro