Chương 4: Thi vào trường.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ngày nối tiếp ngày lặng lẽ trôi qua, kỳ thi nhập học cũng đến.

AQ là trường danh tiếng. Không phải là trường dành cho nhà giàu nhưng lại rất nhiều tiểu thư, công tử từ các tập đoàn lớn nhỏ đua nhau vào trường. Nhưng AQ nổi tiếng là tiêu chuẩn cao, đánh giá cao tài năng. 

Muốn vào AQ, tiền và quyền hoàn toàn không có phần, cốt là ở thực lực. 

Tất nhiên AQ không thể tránh khỏi cái gọi là "chướng tai gai mắt" của những kẻ quyền thế nhưng ngôi trường vẫn "thái bình thịnh vượng". Đến một vụ scandal cũng không có. Vì sao ư? Vì AQ do hai tập đoàn cực kì hùng mạnh góp vốn xây dựng, trong đó có J.A.M. 

Quy định thi cử ngàn đời của AQ đó là ba môn chính thi cùng một ngày. Kỳ thi vào trường cũng không ngoại lệ. 

Bước chân vào ngôi trường , điều đầu tiên An nghĩ đó là "Đây không phải là học viện người giàu thì đúng là phét lác". 

Ngôi trường rộng cũng phải bằng một ngôi làng. Cổng trường đen bằng sắt đứng sừng sững cao như cổng thành. Trên cổng trường là bức tường hình vòm, dập nổi hàng chữ "Trường Trung Học Phổ Thông A.Q". 

Sân trường rộng đến mức đi bộ ở đây cũng phải bằng bốn dãy phố ngoài kia. Khu lớp học được sơn toàn bộ màu trắng, cửa sổ bằng kính phản chiếu ánh nắng yếu ớt của buổi sáng đầu thu, cửa ra vào lớp học là cửa kéo cũng màu trắng và có kính.

Đối diện với cổng trường là một ngôi nhà với phòng hội đồng chiếm toàn bộ tầng một, tầng hai là phòng hiệu trưởng và hiệu phó. 

Điều An để ý nhất là đến cái canteen cũng thật trái ngược với hai chữ “bình dân”. Nằm ở góc phải ngôi trường, canteen chật ních người như muốn nổ tung. Thành tường khá thấp cũng khoảng bụng An, bên trên là kính, cách vài ô lại có một cửa sổ. Mái hơi vòng cung một chút. Nhìn nó từa tựa cabin tròn. 

Có lẽ điểm không giống "học viện nhà giàu" duy nhất ở đây chính là học phí. 

An bước đến nơi thưa người nhất - bảng tin. Cô tìm phòng thi vì giờ còn sớm thưa người chứ chần chừ thêm chút, đến "giờ cao điểm" thì chân mình cô cũng không nhìn thấy. 

Trong phòng thi, An ngồi bàn đầu ngay trước mặt giám thị. Những tia nắng vàng ươm xuyên qua lớp kính cửa sổ, tinh nghịch chơi đùa cùng bàn tay đang lia bút như máy của cô. 
Thầy giám thị nhìn xuống bài làm của An là không khỏi có cảm giác cằm rơi xuống đất. Mới hơn 40 phút mà An đã làm gần xong 4/6 đề văn.

Thi thoảng cô dừng lại một chút để nghĩ rồi lại lia bút trên mặt giấy trắng tinh một nửa nhuốm màu nắng. 
Cứ thế ngày thi trôi qua trong căng thẳng của bao nhiêu người nhưng lại trong vẻ bình thản, thờ ơ của An.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro