Chương 10: ''Thống soái'' và ''Đại tướng'' tranh giành ''mĩ nhân''

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhỏ ngồi trên chiếc xích đu trong vườn hoa. Mái tóc tím nhẹ nhàng phất phơ trong gió. Mọi người đã kéo nhau đến nhà hàng ăn uống, nhỏ chẳng muốn đi chút nào. Hắn cx thế. Vậy là hai người ra vườn hoa sau nhà thờ. Nhỏ ngồi đung đưa, hắn đứng nhìn nhỏ. Xung quanh là những giàn hoa giấy cuốn cột, những khóm mẫu đơn che kín hàng rào. Một ko khí hết sức thơ mộng và lãng mạn tình tứ.

Bỗng từ đâu, một đám con nít chạy ra vây lấy hắn và nhỏ. Nhỏ mỉm cười nhìn hắn, hắn mỉm cười đáp lại. Hai bộ óc thiên tài này đang ẩn chứa điều gì ko biết.

-Yêu nữ kia! Tại sao đám xâm nhập cấm địa của đại tướng ta đây? Có phải ngươi định cướp công chúa đi đúng ko?-một cô nhóc tóc đuôi sam cầm thanh kiếm gỗ chỉ vào nhỏ

-Cẩn thận cái miệng nha nhóc. Nhóc nói chị là yêu nữ, vậy để xem chị với công chúa ai xinh hơn. Với lại chị ko phải yêu nữ, chị là thống soái nơi này-nhỏ cười, miệng ngoác tới tận mang tai

-Công chúa, nàng nói xem, chị ta có phải là yêu nữ ko?-Con bé hếch m ặt về phía hắn

-Nhóc nói anh í hả?-h ắn ch ỉ v ào m ình, d ư ờng nh ư k o tin

- Ở đây còn nàng công chúa khác sao?- nhìn mặt con bé ngu ko chịu nổi

-Hahahahaha,....-nhỏ c ười đau cả bụng

Mặt hắn méo xẹo. Người ta gọi Lâm Duyệt là hoàng tử, vậy tại sao lại gọi hắn là công chúa chứ?! Hắn nhìn cái con nhỏ đứng bên cạnh cười sặc sụa mà máu nóng dồn lên não. Grừ...muốn cười chứ gì....ta cho mi cười....

-Tất nhiên chị ta là yêu nữ rồi. Nhóc nói gì mà chẳng đúng-Hắn bẹo má con bé làm con bé ngượng đỏ cả mặt

-Này cái con khỉ kia, mi nói ai là yêu nữ đó hả?-Nhỏ ngừng cười nhìn hắn giận dữ

Nhỏ chạy tới kéo hắn ra khỏi con bé, ánh mắt như muốn giết người. HẮn thấy trong mắt nhỏ là sự tức giận tột cùng....nhưng đó ko phải là điều hắn muốn.

-Đừng làm gương xấu cho bọn trẻ-Hắn nhắc nhở nhỏ

-Cậu mà còn nói linh tinh nữa là tuần sau tớ cho cậu múa belly dance tiếp đấy.-nhỏ đe doạ-liệu hồn

-Ko đc bắt nạt công chúa của ta con yêu nữ kia-Con bé kéo hắn về phía mình

-Thèm vào-nhỏ bỏ đi

Hắn nhìn theo nhỏ. Cái bóng cô độc ấy bước đi, mang theo biết bao cảm xúc. Hắn muốn níu giữ nhỏ nhưng có lẽ.... nhỏ sẽ chẳng cần tới hắn... Hơn nữa...

-Khoan đã-con bé nhìn thấy hắn như thế thì bỗng gọi nhỏ lại

-Sao?-nhỏ thật sự ko muốn nói bằng cái giọng lạnh lùng ấy nhưng ko hiểu sao lại vậy nữa

-ta muốn thách đấu với nhà ngươi-Con bé dõng dạc

-Tại sao chị phải đồng ý?-nhỏ nhíu mày

-Là một thống soái mà ko bảo vệ nổi công chúa thì còn là thống soái nx ko?-con bé ra vẻ người lớn

-Nhóc tên gì?-nhỏ bắt đầu có hứng thú

-Ta tên Nhật Băng Thư-con bé tự hào nói ra tên mình

-Nhóc mấy tuổi rồi?-nhỏ

-Năm nay ta lên 8-con bé hếch mặt lên trời

-Nói đi-nhỏ mỉm cười

-Chúng ta sẽ thi bán tăm. Ai bán nhiều hơn sẽ dành đc công chúa. Kẻ thua sẽ phải nghe theo lời kẻ thắng một điều kiện.-con bé như hiểu ý nhỏ

-Ok-nhỏ chìa ngón út ra-Quân tử nhất ngôn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro