Tâm sự của tác giả

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Vì muốn học sinh có thể trao dồi kiến thức chuẩn bị cho kì thi học kì I sắp tới đây được tốt hơn, nhà trường sẽ tổ chức cuộc thi hái hoa học tập giữa các lớp cùng khối với nhau vào ngày 15/12/2010. Theo đó mỗi lớp sẽ cử ra 4 thành viên tham gia trả lời tất cả các câu hỏi thuộc tất cả các môn thi học kì I năm nay, nội dung sẽ xoay quanh toàn bộ chương trình học kì một và một phần ở bên ngoài cuộc sống. Điểm tổng kết mà mỗi lớp nhận được sau cuộc thi sẽ được cộng vào điểm thi đua của lớp.

Vì vậy các lớp hãy chuẩn bị thật chu đáo cho cuộc thị hái hoa học tập kì này.

Hiệu trưởng."

Sau khi nhà trường đăng thông báo xong thì vào tiết sinh hoạt cuối tuần, cô chủ nhiệm liền mở ngay một cuộc bình chọn các ứng cử viên tham gia cuộc thi hái hoa học tập. Đương nhiên, lớp phó học tập Toàn phởn là thằng bị lôi đầu trước tiên rồi, kế đến không ai khác hơn là bé Phương siêu xuất sắc của lớp tôi, người có thể một mình cân cả tổ tôi lên hạng nhất lớp đấy, hề hề.

Theo ý kiến chủ quan của tôi thì Lam Ngọc là một sự lựa chọn cực kì chính xác, vì tuy nhỏ học cũng không giỏi hơn Hoàng Mai là bao, nhưng được cái ai cũng biết nhỏ là chỉ huy đội cờ đỏ của trường nên có vài phần nể sợ, vả lại nhỏ có ánh nhìn lạnh lùng có thể trấn áp bất kì người nào đứng trước mặt mình, điều này có thể ví như haki trong one piece ấy, hề hề. Thế nên dù không trả lời câu hỏi được thì nhỏ cũng có thể làm cho mấy đứa lớp khác ngán ngẩm mà không dám giơ tay trả lời.

--------------------------------------

-Cô ơi, em thấy bạn Phong là thích hợp nhất đó cô, vì em nghe nói đa số câu hỏi trong cuộc thi là thuộc về môn tiếng anh hết á!

-À, cô cũng có nghe nói, mà Phong là cán sự anh văn của lớp ta phải không nào?

-D...dạ...phải! – Tôi giật thót khi nghe cô Thanh xứng tên.

-Vậy em tham gia vào đội tuyển được chứ?

--------------------------------------

-Phong ới là Phong, sao anh cứ để em lo hoài thế này hả?

-H...hả, chuyện gì nữa vậy?

-Còn hỏi em nữa, lần này đến lượt Ngọc Phương rồi!

-Ớ là sao?

-Hứ, hết Lanna rồi lại đến Ngọc Phương, sao anh cứ để em lo hoài thế hả... - Hoàng Mai tức tối lòn tay định véo hông tôi.

-------------------------------------

-À, thế chắc là con bé Phương của bác nghịch ngợm rồi, con nhìn xem! – Bác hướng tôi vào chiếc tủ TV nơi có gắn một cái gương nhỏ đủ để soi mặt, nhưng hỡi ơi

-Écccccccc! Mặt con...ai vẽ thế này! – Tôi sững sốt khi trên mặt mình giờ này chi chít nét bút lông, y hết như con mèo vậy.

-Con bị vẽ lên mặt mà không hay hả, chắc là ngủ gật rồi phải không? – Bác châm chọc đá xoáy.

-Dạ, tại mệt mỏi quá đấy ạ, con vào nhà vệ sinh rửa mặt nhé bác!

Nói rồi tôi ùa vào nhà vệ sinh vọc nước lên mặt mà kì cọ hết mấy vết bút lông. Thảo nào mà hồi nãy thấy nhột nhột trên mặt, rồi nhỏ còn nhìn mình mà cười gian xảo nữa chứ, đúng là không nên ngủ khi lũ bạn còn thức mà, ức quá.

-----------------------------------

Đọc xong những dòng này, đôi bàn tay của tôi đột nhiên run lên bần bật, tim của tôi không còn giữ được những nhịp đập bình thường nữa, có lẽ tôi đã đọc nhầm, nhưng cũng có lẽ nhỏ đã viết nhầm nhưng ngay giờ phút này chính mắt tôi đã đọc thấy, chính tay tôi đã sờ thấy, cuốn nhật kí này, dòng chữ này, giấy trắng mực xanh, nhầm vào đâu được chứ?

-----------------------------------

-Phong nè, cho Phương hỏi một tý được không?

-Ừ, Phương cứ hỏi đi!

-Liệu, một người con trai có bạn gái rồi thì Phương có được quyền thích người đó nữa không?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro