cosplay ( h )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

6h sáng theo đồng hồ sinh lý, quang anh mở mắt tỉnh dậy, cái lạnh của điều hoà khiến đầu ti anh đến giờ vẫn còn cương cứng, cậu nhỏ cũng vì hoạt động sinh lý thường ngày mà hơi ngổn lên, cảnh tượng bây giờ như intro của một đoạn phim porn nổi tiếng nào đấy

*ting ting*

thông báo tin nhắn làm quang anh tò mò, bình thường có thằng bạn nào nhắn cho anh vào giờ này đâu?

𝗛𝗼𝗮𝗻𝗴 𝗗𝘂𝗰 𝗗𝘂𝘆
gửi định vị, quang anh

thằng nhóc này rõ ràng kém anh 2 tuổi vậy mà xưng hô cứ như ngang hàng phải lứa với anh thế nhỉ? nếu như không bị nó đe doạ thì ông đây đã cho nó ăn vé block từ lâu rồi

        𝗡𝗴 𝗤𝘂𝗮𝗻𝗴 𝗔𝗻𝗵 đã chia sẻ vị trí ghim

đức duy nhận được thông tin cần thiết, nhanh tay nhanh chân phi xe đến như sợ để người đẹp đợi lâu

"ra ngoài đi, em đến rồi"

"ok"

đức duy hôm nay vẫn áo phông quần bò bó, chân đi một đôi jordan cổ cao nhưng khác với đôi hôm đi nhận bằng khen

"quà gì? nhanh lên anh còn muốn ngủ thêm"

đức duy không lấy ngay món quà ra đã hỏi con mèo nhỏ đang phụng phịu kia

"anh ở một mình à? ăn sáng chưa?"

"một mình đấy! không thích ăn sáng đấy thì làm sao?"

"một mình thì đi vào nhà ăn sáng cái đã rồi nói tiếp"

đức duy gạt chân chống để xe sát vào chỗ cửa nhà anh, một tay tự tiện mở cửa cổng to ra đủ cho thân hình mình bước vào, một tay không tự chủ được vòng qua eo người anh nhỏ, siết chặt như sợ anh bị lấy mất

"đ-điên à? đang ở ngoài cửa đấy, có gì vào nhà!"

"đây đây vào đây, đừng xù lông nữa"

"ai xù lông!"

cả hai nhanh chóng tiến vào, hộp nhỏ màu trắng được duy bỏ trong cái túi giấy xách theo vào nhà cũng rơi vào tầm ngắm của anh, bé như thế chắc là đồng hồ? có người tặng đồng hồ để cảm ơn một người mới gặp à?

đức duy đặt cái túi xuống, vừa vặn tầm với của anh, mở tủ lạnh ra ngó qua một lượt

"đủ đồ ăn đấy chứ, anh ăn được lòng đào không?"

câu hỏi đã xong 3 giây mà không có lời hồi đáp, đức duy nhếch môi cười nhạt rồi quay lại nhìn

"anh muốn ăn trứng rán hay trứng rung?"

túi giấy đựng hộp quà mà đức duy mang sang không phải để đựng đồng hồ mà là để đựng một cái máy rung nhỏ màu hồng nhạt!

tên biến thái này còn ghi thêm một tờ giấy

"ai đọc được dòng này phải nhét trứng rung vào rồi đi học với tôi!"

từ đầu đến cuối khiến anh không chút phòng bị, sập cái bẫy trẻ con này

"em nghĩ viết thế này là anh sẽ nghe theo à? tự mà chơi đồ của em, anh không dùng!"

tức tối định bỏ đi, quang anh bị một bàn tay to lớn hơi thô ráp túm lại, kéo toàn bộ cơ thể anh về phía bàn ăn

đức duy thuần thục vén áo anh lên bú mút đầu ti mọng nước như mời gọi, tay thì lần mò xuống dưới để nâng chân anh lên cao khiến nơi tuyệt mật bị phơi bày

"hưm...a...đ-đừng mà...chỗ đó...a...lạ lắm"

có từ chối nhưng không đáng kể, miệng cậu vẫn tham lam bú mút không ngừng làm anh chỉ biết rên lên sung sướng

tay ở nơi đùi non vòng ra sau lưng anh cầm lấy trứng hồng, không bôi trơn, không báo trước đút thẳng vào lỗ nhỏ đang thít chặt

"a...duy...a...ha...lấy ra...lấy ra mau..."

miệng cậu đang thả thêm những dấu hôn lên trên những vết đỏ chưa kịp phai bỗng lên tiếng

"khi em chưa cho phép thì không được lấy ra, dám làm trái lại em đè anh chơi ngay ngoài đường!"

quang anh bị dọa sợ rồi, chỉ dám nghe lời người ấy để cho trứng rung đang còn bên trong miệng dưới, hai tay vì đau mà cấu chặt lấy vai người đối diện

"duy ơi đau...phía dưới lạ lắm...ăn sáng xong cho vào được không?"

đức duy nghe anh nài nỉ thì không khỏi sốt ruột nhưng nếu không cứng rắn với anh thì sau này sẽ chẳng được gì cả, cậu muốn anh nghe theo mình tuyệt đối

"thả lỏng ra nhé, em đi nấu đồ ăn sáng cho anh"

cậu rời khỏi người của con mèo nhỏ, để anh chân tay bủn rủn khó chịu khắp người, vừa thiếu hơi ấm vừa bị thứ gì đó nhét vào sâu bên trong khiến quang anh chỉ muốn khóc, anh mếu máo ngồi vào bàn chờ được ăn

"em còn chưa bật công tắc rung đấy, bật lên rồi anh sẽ thích thôi"

cậu đi mà thích! anh không có nhu cầu tự hành hạ bản thân

5 phút sau đã có ngay một đĩa trứng xúc xích thơm ngon đặt trên mặt bàn, quang anh đói lắm rồi, vừa định ăn thì lại bị người kia làm khó

"quang anh" - cậu gọi tên anh rồi vỗ nhẹ lên đùi mình, tay kia cầm điều khiển ấn khởi động máy rung

tròi đánh tránh bữa ăn nhé, hình như là anh hiền quá nên nó tự tung tự tác rồi

nghĩ là nghĩ thế chứ anh vẫn đứng dậy ngồi lên đùi cậu, tay cầm đũa cứ run lên không vững

"a...ha...đức duy...chỗ đó...ngứa mà...ha hưm..."

anh ăn sáng, nó ăn anh

mặt cậu úp vào bầu ngực trắng nõn, bú mút chùn chụt như em bé thèm sữa mẹ, tay cứ hết xoa nắn rồi se se đầu ti còn lại

cậu trêu đùa tăng lên một nấc, anh cũng vặn vẹo người làm cho nước dâm chảy ra không ngừng

"xem anh chảy nước vì được mút ti này, đúng là thèm được địt"

"ha...a...d-duy trêu anh mà...chỗ đó bị duy mút đến hỏng rồi...hưm...a..."

vật vã 20 phút mới ăn xong bữa sáng, quần của duy bị anh làm cho ướt một mảng dù vải đen cũng rất dễ nhìn thấy

"a-anh lấy đồ cho em thay, quần đó không mặc ra ngoài được nữa"

dù sao quang anh cũng có mấy cái quần jeans mua nhầm size, anh cứ nghĩ chân mình phải dài hơn rồi cơ, đến lúc mua về lại dư một đoạn

đưa một cái quần khác cho đức duy, quang anh như thiếu nữ mới lớn ngại đỏ cả mặt, cố gắng dời sự chú ý sang mấy viên gạch dưới chân

"rồi cũng đến lúc phải nhìn thôi, anh còn phải chăm sóc nó nữa mà"

cậu lại trêu anh nữa rồi, sao thằng nhóc này lúc nói bậy bạ lại bình thản thế?

"thay nhanh rồi đi học đi! anh buồn ngủ lắm rồi"

"ai bảo anh ở nhà ngủ? không có tiết thì đi nghe giảng với em"

ý nó là anh phải để trứng rung ở bên dưới rồi đến trường nghe giảng à? thằng điên này muốn dồn anh vào đường cùng đây

"n-nhưng mà b-bên dưới vẫn còn cái đó, đi cùng em thì không ổn lắm, các giáo sư cũng đều nhớ mặt anh"

"đeo khẩu trang rồi ngồi chỗ xa xa là được mà, làm tốt sẽ thưởng cho quang anh nhé"

giọng nói như dỗ ngọt trẻ con khiến quang anh lung lay, anh bị thằng nhóc này bỏ bùa rồi!

-

"anh sao thế? sao lại đi chậm vậy?"

còn phải hỏi à, không phải do cậu cứ chỉnh mức rung lên cao nhất thì anh đây đã không chật vật khi đi lại như thế

"e-em duy cứ trêu anh mà...chỉnh thấp xuống đi...xin em..."

anh giờ chỉ biết ỉ ôi ngon ngọt để cầu xin người nhỏ tuổi hơn giảm máy, anh sợ nếu đắc tội với nó sẽ nhận được kết quả không mấy vui vẻ

"vậy anh đồng ý với em một việc nhé?"

"chuyện gì cũng được, miễn là e-em chỉnh máy thấp xuống..."

anh nói chuyện ngày càng khó khăn, trứng rung cứ không ngừng khám phá bên dưới

"tối nay sẽ nói cho anh biết, quang anh ngoan lắm"

ai mới là người lớn hơn trong mối quan hệ này vậy? sao có cảm giác nguyễn quang anh là em của hoàng đức duy thế?

hai người chọn chỗ ngồi xa bảng nhất, tách biệt với những tốp sinh viên đang chăm chú chuẩn bị nghe giảng

cậu cố tình nói anh mặc một cái quần vải nỉ là có lí do cả, bắt anh ngồi bên trái mình cũng là có lí do

"a...ha...đ-đức duy...đừng trêu anh mà...k-không được...hưm"

tay trái cậu đang cạ vào đũng quần anh, nhẹ thôi nhưng cứ nhắm vào đầu khấc đang rỉ nước mà cọ xát, tay cậu vẫn viết, mặt vẫn nhìn bảng chăm chú lắng nghe như không nghe thấy lời van nài của anh

thanh nhạc cái gì? trình độ diễn này phải là thủ khoa khoa diễn xuất!

cứ như thế anh bị trêu đùa cả phía trước lẫn phía sau 2 tiết, cơ thể nhũn như sợi bún, khó khăn thở dưới lớp khẩu trang

về đến nhà cũng chưa đến giờ cơm trưa, anh thì mệt lả vì rên rỉ quá nhiều, nếu có một điều ước chắc chắn anh sẽ ước tên nhóc này phải bị anh trừng phạt dã man!

trừng phạt thế nào thì chưa biết...

"đang nghĩ ngợi gì đấy? anh mệt chưa?"

"ha...a...mệt rồi mà...d-duy cho anh lấy trứng rung ra nhé?" - quang anh dùng đôi mắt long lanh ngấn nước, mặt vì hơi nóng mà hồng hồng để tự cứu bản thân

"tha cho anh đấy, lần sau còn nói chuyện như thế thì đừng trách em quá đáng"

"thằng nhóc năm nhất gia trưởng" - đầu anh chỉ nghĩ thế thôi

đi vào nhà vệ sinh rồi gập người xuống thấp, một tay kéo hếch cánh mông ra để lộ lỗ nhỏ bị đùa giỡn đến đỏ tấy, tay kia cầm lấy sợi dây lôi trứng rung ra, cái máy vì ở bên trong anh quá lâu mà ẩm ướt, kéo nhẹ cũng ra được, nhầy nhụa như mới được bôi trơn

anh vệ sinh nhanh rồi đi ra ngoài để xem qua tủ lạnh, nếu nhớ không nhầm thì còn xương, có thể hầm canh được, bây giờ hầm thì xương sẽ mềm và ngọt lắm

duy ngồi cái ghế cạnh bàn ăn tay nghịch điện thoại, tay vừa lướt vừa cười mỉm, trông chả đứng đắn tẹo nào

"quang anh ơi em ở lại ăn cơm cùng anh nhé"

hỏi vậy thôi chứ cậu mặc định anh sẽ cho mình ở lại ăn mà, cho có lệ thôi

"không, anh ghét em rồi, về nhà đi" - quang anh thích nói thế dù đã hầm xương đủ cho hai người ăn cơ mà, cái tội dám để anh chật vật như lúc sáng

"thế lỗ nhỏ có ghét em không?"

đức duy đứng sau lưng anh từ lúc nào thế? tay nó như rắn luồn vào quần anh, bóp mạnh vào mông khiến anh như chết lặng

"anh đang nấu ăn, đi ra ngoài đi"

"quang anh cởi hết đồ rồi mặc mỗi tạp dề để nấu ăn thì em ra ngoài cũng được"

đùa anh à? như thế khác nào dâng mỡ lên miệng mèo?

"không được mà, ra ngoài để anh nấu ăn đi"

đức duy vỗ mạnh vào cái mông vểnh, kêu một cái chát rõ đau

"chọn nhanh nhé, em không kiên nhẫn lắm đâu"

đức duy lấy sẵn cái tạp dề treo gần bếp đưa cho anh, tay xinh tự cởi áo rồi lại đến quần ra, dù đã quay video thủ dâm bao nhiêu lần rồi đăng lên mạng thì cũng khác hẳn cảm giác có người mặt đối mặt nhìn thấy cơ thể mình

anh mặc vào, vải của tạp dề thô ráp cứ cọ qua cọ lại núm vú ửng hồng, cơ thể vì ngại ngùng mà hơi đỏ lên, đức duy nhìn thấy chỉ muốn làm anh đến lúc cạn tinh mới thôi

"anh mặc rồi, em ra ngoài đợi đi"

đức duy là một thằng nói được làm được nhé! nói với người đẹp thế nào thì giữ lời như vậy, đi một mạch ra bàn ăn đợi anh hầm canh

5 phút trôi qua anh vẫn chẳng quay lại nhìn cậu gì cả, thằng này bực mình đấy! đức duy không muốn bị bơ vậy đâu, cậu biết phải làm gì rồi

bỗng từ điện thoại cậu phát ra một tiếng rên ngắt quãng, hơi thở người nọ dồn dập, tiếng ngón tay ra vào nơi lỗ nhỏ nhóp nhép đập thẳng vào tai người trong phòng bếp

thằng này lại bật video anh thủ dâm lên rồi!

anh ngoảnh mặt lại, vừa tức vừa ngại với lấy điện thoại cậu, dù đang ngồi nhưng tay đức duy dài lắm, quang anh với không nổi, vòng một của anh hoàn hảo mời gọi trước mặt cậu

cậu nhanh tay vén tạp dề để dễ dàng đùa bỡn đầu ti đang cương cứng, rồi lại dùng tay đánh cái chát vào mông anh

"a...ưm...ha...đ-đức duy...đau quá..."

tay đánh người xong lại xoa xoa lỗ nhỏ, cứ ngập ngừng ở bên ngoài mãi không tiến vào, khoái cảm và đau đớn cùng xuất hiện khiến quang anh không biết nên làm thế nào, tay lại không tự chủ được ấn mạnh đầu đức duy

"c-chỗ đó muốn được duy mút...ha...sướng lắm...duy mút ti anh sướng...nữa...bên dưới cũng muốn được chăm sóc..."

chỉ cần quang anh rên rỉ xin xỏ thì việc gì cậu cũng chiều, một lúc hai ngón tay thon dài thô ráp tiến vào bên trong, không được bôi trơn khiến miệng dưới vừa rát vừa sướng, anh tham lam muốn nhiều hơn nữa cơ

"ha...ưm...đau lắm duy ơi~ duy giúp anh với..."

cậu lại rút ra rồi đấm thật sâu vào điểm ghồ ghề bên trong, trúng điểm sướng rồi

"a ha...a...duy ơi...sướng lắm...duy ơi...anh ra mất...hưm...a"

lần thứ bao nhiêu anh vì được đàn em chăm sóc cho mà xuất rồi? anh đếm không nổi, cũng chả quan tâm đến, chỉ biết khoái cảm mà tên nhóc này đem lại

"không được bơ em, nhớ chưa quang anh?"

"ưm... ha...anh biết rồi ạ...ha...a..."

cậu buông tay ra khỏi cánh mông ụ thịt, đỡ anh ngồi xuống ghế rồi đi vào bếp kiểm tra canh, sợ rằng nếu làm thêm nữa sẽ có món canh bóng đêm cho bữa trưa mất

xào thêm rau rồi rang chút thịt, bàn ăn trống trải đã được thay thế bằng những đĩa đồ ăn bắt mắt

"ăn đi, lần này ăn đàng hoàng, sụt cân mông không to nữa đâu đấy"

ai là người khiến anh ăn không đàng hoàng hả? không phải là cậu hay sao mà còn nói như thế, đáng ghét chết đi được

"biết rồi! mông không to nữa cũng không phải chuyện của em!"

đức duy biết anh lại giận dỗi, chỉ cười cười đáp lại rồi ăn ngon lành, ăn xong còn dọn bát đũa rửa sạch sẽ rồi mới tạm biệt anh đi về

"em về đây, chiều có việc không đưa anh đi học được, tối gặp nhé"

"về nhanh đi, ai mượn em đưa đi học đâu!"

vấn đề là tối gặp để làm gì? lại định giở trò gì đây không biết

-

                                 19:53

𝗛𝗼𝗮𝗻𝗴 𝗗𝘂𝗰 𝗗𝘂𝘆
anh xuống nhận hàng nhé
em trả tiền hết rồi, shipper đang ở
dưới nhà đấy

                                               𝗡𝗴 𝗤𝘂𝗮𝗻𝗴 𝗔𝗻𝗵
                                      đồ gì thế? sao lại ship
                                      sang nhà anh?

𝗛𝗼𝗮𝗻𝗴 𝗗𝘂𝗰 𝗗𝘂𝘆
để cho anh dùng mà, chuẩn bị đi
20 phút nữa em sang nhé

quang anh nghi ngờ 'món quà' mà đức duy chuẩn bị, nó tính làm gì đây? anh chả bao giờ hiểu được thằng nhóc này sắp bày ra trò gì

nhận hàng xong rồi, một cái túi niêm phong đen bị che tên sản phẩm, rồi hiểu rồi, tên này muốn anh cosplay! thành gì thì phải bóc ra mới biết

đức duy bấm chuông, cậu mặc áo thun quần short nỉ từ phòng gym về, tắm rửa xong nhưng cơ thể vẫn nóng hừng hực, vì cậu biết điều gì sắp chào đón mình

"v-vào nhanh lên" - lời nói vừa gấp gáp lại hơi học hằn

quang anh trên đầu là hai cái tai mèo trắng, cổ đeo choker được đính một cái chuông nhỏ rõ là kêu, áo croptop xẻ sâu lộ rõ bầu ngực nõn nà, quần đùi ngắn cũn cỡn với cái đuôi mèo đằng sau, chân đi tất cao qua đầu gối để lộ cặp đùi non không tì vết

"anh vẫn nợ em một yêu cầu lúc sáng nay nhớ không?"

"nhớ mà, nên anh mới mặc nó!" - cậu chỉ giỏi giở trò để anh làm theo sở thích của mình thôi

"mèo con không được quát lên thế, quỳ xuống tự sờ bản thân đi"

quang anh nghe lời nén cơn tức giận xuống, quỳ thấp như mèo con ngồi nghỉ, tay tự vân vê đầu vú nhỏ, tay còn lại sờ xuống cậu bé đang rỉ nước

"a...hưm...ha...nứng lắm...cậu chủ chơi em đi mà..."

"meow~ ha...a...hưm...ha"

quang anh vừa rên vừa tự xoa nắn bản thân mạnh hơn, làm sao sướng bằng được đức duy chăm sóc đây?

anh chần chừ nhưng vẫn bò về phía đức duy đang ngồi trên ghế sofa như một bé mèo con thật sự

tiến lại gần đức duy, quang anh nhổn người lên, hôn lấy đức duy đòi hỏi được đáp trả, hạ bộ ngồi lên nơi đang dựng đứng thành một túp lều của đức duy không ngừng cọ xát

"a...ha...ưm..." - tiếng rên vì bị chặn ngay cổ họng mà ư ử không rõ ràng

hôn đến hết hơi nên anh thoát ra, vì cảm giác chóng vánh nên nước bọt cứ thế chảy từ khoé miệng xuống cái cổ trắng nõn, dâm đãng của đức duy mà

"nứng đến mức muốn bị chơi ngay phòng khách à? nâng mông cao lên, tự banh chân ra!"

quang anh như bị hút hồn, nghe răm rắp lời đức duy nói, còn phụ hoạ thêm tiếng mèo kêu meo meo rõ hư hỏng

"a...ha...meow~ muốn bị cậu chủ chơi đến rách...cậu chủ đút bé ăn đi mà...hưm...bé là đĩ dâm thèm chịch...cậu chủ chơi bé đi mà~"

*chát chát*

hai cái đánh mông nóng rát như đang bị chủ nhân dạy dỗ, quang anh vừa đau vừa sướng mắt trợn ngược lên, rên to hơn nữa

"a...hưm...ư...a...cậu chủ liếm cho bé...muốn được cậu chủ chơi sướng...muốn thành bồn chứa tinh cho cậu chủ đụ nát..."

đức duy nghe xong chỉ biết chiều theo anh, lưỡi đảo quanh bú mút chùn chụt phía miệng dưới, tay nắn bóp mông thành đủ hình thù, đưa anh lên cõi tiên

"gọi tên em, quang anh, ai là cậu chủ của anh?"

"đ-đức duy ơi~ duy bú anh nữa đi...cậu chủ chơi anh mạnh hơn đi mà..."

dạo đầu như vậy là đủ rồi, lỗ hoa mấp máy như thèm ăn, đức duy nhanh tay cởi quần, túm tay quang anh để anh sờ lên thằng em của mình

"mèo con tự đút nó vào cho cậu chủ xem"

quang anh sờ thấy đầu óc quay cuồng, nghĩ lại kích cỡ này không ổn đâu, nếu vào sẽ rách mất

"k-không được cậu chủ ơi...đút vào sẽ rách mất...bên dưới sẽ hỏng mất...không muốn nữa đâu...ha..."

đức duy thiếu kiên nhẫn một tay sờ nắn đầu vú anh, tay kia cầm thằng em mình cạ vào miệng nhỏ

"thả lỏng ra, mèo con không được cãi lời, thả lỏng rồi sẽ không đau nữa"

đầu khấc ấm nóng cạ vào lỗ nhỏ mấp máy khiến quang anh giật mình nhẹ, chân run run vì điểm mẫn cảm bị chọc ghẹo

đức duy ngắt mạnh vú anh rồi từ từ đút vào, lần đầu có thứ to như vậy tiến vào bên trong làm anh thấy lạ lắm

"đ-đức duy rút ra! rách mất, phía dưới bị em làm hỏng mất!"

vừa đau vừa khó chịu làm cả người anh run lên, cái chuông nhỏ trên cổ cứ thế tạo ra tiếng động vui tai

*chát*

đức duy lại tát mạnh vào cánh mông phải khiến nó đỏ ửng lên in hằn năm ngón tay lên đó

"ai dạy anh nói trống không thế? thả lỏng ra!"

"ha...a...anh biết sai rồi ạ...duy rút ra đ-..."

chưa nói hết câu, đầu khấc nóng chạm vào một điểm gồ lên ở phía trong, thành công khiến anh trợn ngược mắt rên lớn

đức duy tìm được điểm mấu chốt, ra vào liên tục trong lỗ nhỏ, nhắm vào chỗ ấy mà đâm rút

"hưm...ha...a...duy ơi...chỗ đó...hưm...a...sướng quá...xin duy chơi nát lỗ dâm của anh... a ha..."

"a...anh ra mất...xin cậu chủ cho bé bắn...k-không chịu được...ưm..."

đức duy vẫn thúc nhanh và sâu vào như thể muốn xuyên qua cơ thể anh, đưa anh lên chín tầng mây

quang anh bắn ra khắp sofa, đức duy bắn vào bao, cậu tháo ra buộc lại rồi nhanh chóng thay cái mới để tiếp tục cuộc chơi, đánh nhẹ mông anh ra hiệu đổi tư thế, anh nằm ngửa ra, hai chân gác lên vai đức duy, tư thế này làm anh ngại không dám mở mắt

đức duy vẫn rút ra rồi đâm đến lút cán, tay nghịch đầu vú anh, hết nhéo rồi ngắt làm nó sưng to lên, tay kia tát lên mặt anh rồi dùng lực bóp mặt ép anh mở mắt

"mở mắt ra! mèo nhỏ thích bị chơi lắm cơ mà? cậu chủ làm gì để bé không vừa lòng à?"

"k-không có...ha...a...ha...hư...ưm"

"rên cho đúng" - cậu thẳng thừng tát mạnh lên bầu ngực trắng nõn

"meow~ meow~ ha...a...bé thích được cậu chủ chơi...muốn bị cậu chủ chịch đến khi mang thai cho cậu chủ...ha...ưm...a...làm đĩ nhỏ cho cậu chủ xả tinh"

quang anh tự ấn hông mình cho nơi giao hợp được sâu hơn, miệng không ngừng rên rỉ mấy lời dâm dục

"thật muốn chịch nát anh"

đức duy thúc thêm vài cú lút cán rồi lại lần nữa xả hết vào bao, quang anh tự bắn đầy bụng mình xong cũng mệt rã rời, thả lỏng ra nằm nghỉ, mắt nhắm tịt thiu thiu ngủ

đức duy cúi xuống bú liếm chùn chụt, tay se se đầu ti, tay kia quệt lấy tinh trùng trên bụng quang anh, bắt anh mở miệng mút sạch

"mèo con mở miệng liếm sạch tay cho cậu chủ"

anh như mèo nhỏ bị bắt nạt, chỉ dám ngoan ngoãn làm theo, lưỡi nhỏ vươn ra liếm lấy thứ vừa được phóng thích ra bên ngoài

"hưm...ha...a...ưm..."

tanh và ngọt, quang anh chỉ nghĩ thế, lát sau lại tò mò mùi vị tinh trùng của đàn em kém mình 2 tuổi này

"xin cậu chủ...đút cho bé...đói rồi...thèm ăn tinh của cậu chủ"

cảm giác như chưa đủ thành ý, anh đưa đôi mắt ngấn lệ rưng rưng ra xin xỏ

"meow~ cậu chủ cởi bao cho bé ăn đi mà~ xin cậu chủ... ha...ưm"

đức duy đứng thẳng dậy, cởi bao rồi vứt sang một xó xỉnh khác, đỡ anh lại gần rồi thẳng thừng đâm vào miệng anh

lần đầu phải há miệng to để mút một thứ thế này, quang anh có chút hối hận, nghẹn quá, mới một nửa thôi đã sâu đến cuống họng rồi, anh khó chịu lắm

"ưm...a...ha...a...ưm..."

rên rỉ cỡ nào cũng bị chặn lại trong cổ họng, anh cố bú mút như cây kem để mong đức duy sẽ ra nhanh hơn, từ đầu đến gốc được anh chăm sóc không sót điểm nào, bàn tay tròn ụ thịt còn không bỏ quên hai hòn bi mà vân vê

"nhìn đĩ nhỏ mút như ăn kem vì thèm tinh kìa, có ai biết anh nghiện cặc thế này không?"

tay cậu túm lấy tóc anh, thúc dồn dập vào miệng xinh rồi văng tục, cậu thở hắt ra bắn sạch vào miệng anh, bú mút lâu làm miệng anh mỏi nhừ không tài nào nuốt hết được, tinh trùng cứ thế chảy xuống, rớt vào đầu ti ửng đỏ và chảy dài hai bên khoé miệng

"nuốt!" - đức duy ra lệnh

anh sợ cái chất giọng trầm khàn ấy, cố nuốt hết xuống bụng, người ăn uống lành mạnh còn tập gym như cậu đương nhiên vị tinh trùng cũng không khiến anh khó chịu, nó không tanh mà có vị ngọt rất nhẹ

"mèo ngoan mở miệng để cậu chủ kiểm tra nào"

vừa mở miệng, đức duy đã tiến tới hôn anh, cái lưỡi tinh ranh cứ cuốn lấy anh như sợ anh chạy mất, lưỡi thế này bảo sao thủ khoa thanh nhạc! có bắt anh hôn đức duy cả ngày cũng được

"ha...a...ưm...a...hưm...ha..."

anh lại hết hơi, cứ lúc hôn cậu là lại nhanh hết không khí hơn bình thường, anh cố thoát ra, cố gắng hít lấy hít để không khí vào phổi, đức duy mặc kệ, lại dùng đầu lưỡi mơn trớn từ cổ đến ngực, dùng răng day day đầu ti đỏ au, cứ cắn mút rồi lại kéo lên, như em bé đòi sữa mẹ

"c-chỗ đó đừng mút nữa mà...bị cậu chủ mút hỏng mất rồi..."

"quang anh để em mút ra sữa nhé, không hỏng được đâu, ngon mà" - cậu đáp lại, miệng vẫn còn ở nơi bầu ngực

anh chẳng biết phải làm gì ngoài ngồi yên cho cậu chăm sóc đầu vú cương cứng, hạ bộ vì bắn quá nhiều mà ỉu xìu phía dưới, đức duy không biết vô tình hay cố ý mà cứ cạ lên, làm anh vừa ngại vừa sướng

"ha...hưm...a...thôi mà...mai còn có tiết...anh hết sức rồi...ưm..."

"miệng thì nói thôi nhưng sao vẫn ưỡn ngực lên dâng tận miệng em thế? hư thế nhỉ?"

đó chỉ là bản năng thôi! anh mệt thật mà! cậu chả hiểu cho anh gì cả

"xin em...anh mệt rồi mà...muốn đi tắm..."

cũng hơn 3h sáng rồi, nếu không tắm rồi nghỉ ngơi thì không kịp mất, chắc lần này cậu hơi quá thật

cậu nhấc bổng anh lên, bước vào nhà vệ sinh tầng một rồi lấy khăn ướt lau khắp người anh, cố gắng chỉ lau thôi chứ không nghịch ngợm gì cả, xong xuôi thì bế anh lên tầng 2, đặt nhẹ anh xuống giữa giường còn mình thì lại đi xuống thu dọn quần áo và bao cao su, số bao thu được khiến cậu hơi lo cho cái mông của anh vào ngày mai, nhất định phải mua đồ tẩm bổ cho anh bé mới được

đức duy chợp mắt vào lúc 3h56 phút sáng, bên cạnh là người cậu thương, ôm anh vào lòng rồi nhẹ nhàng đi vào giấc ngủ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro