Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

×××

North Blue –Đảo Enshi - Citrus Village.

Nhảy xuống thuyền, Yoko giúp khách hàng hôm nay kéo lưới đánh cá nặng gần sáu đến bảy trăm kg trực tiếp từ biển vào.

"Cám ơn Yoko-chan, có cháu giúp đỡ, chúng tôi không còn sợ Hải Vương xuất hiện nữa."

"Đúng vậy, đi đánh cá xa hơn, thu hoạch sẽ khác thật!"

"Ngày mai cháu còn rảnh không? Ngày mai chúng ta muốn khởi hành về phía Tây..."

Hai ba ngư dân nhảy xuống thuyền đánh cá, đưa phần thưởng và một số sản phẩm đánh bắt tươi ngon choYoko , sau đó sờ gáy hỏi - dù sao Yoko có ở đó, họ thực sự rất vui khi được ra khơi, nếu có thể, họ thực sự tôi hy vọng Yoko có thể ra biển cùng họ mỗi ngày.

"Ngày mai..." Yoko ngẩng đầu nhìn trời, mấy ngày nay ánh nắng càng ngày càng chói mắt, luôn khiến cô khó chịu, nghĩ đến đây, Yoko lắc đầu từ chối: "Tuần sau đi ạ."

"Được rồi, có thời gian thì đến giúp đỡ nhé!" Người ngư dân mỉm cười cảm ơn cô, đồng thời đưa cho cô hũ nước chấm họ làm trên thuyền đánh cá: "Như tôi đã nói lúc trên thuyền, khi nào nướng con cá nhớ dùng nước sốt này nhé"

Sau đó, lúc Yoko trở về nhà thì trời đã chạng vạng.

Lúc này Law vẫn đang đọc sách , tư thế vẫn giống hệt lúc Yoko ra ngoài lúc sáng, nhìn thấy Yoko quay lại, cậu lại nhướng mày: "Cô có mùi tanh quá."

"Đó là tự nhiên." Yoko đặt gia vị và cá lên gần bếp, cô ngửi thấy mùi tanh trên người, nghĩ nghĩ rồi chạy đi tắm trước.

---Bữa tối nay chúng ta nên làm món cá nướng hay súp cá nhỉ?

Vì Law lần trước nói cậu thích cá nướng, nên nàng miễn cưỡng chuẩn bị cá nướng cũng không có hại gì.

=============================================

Lúc cô tắm xong đi ra, Law bên đó đã đặt sách thuốc xuống, Yoko có chút kinh ngạc, nhướng mày hỏi cậu : "Không phải cậu nói ngày mai phải trả sách sao?"

Law không có chủ ý, ngược lại nhìn những con cá tươi trong giỏ tre, đờ đẫn nói: "Tôi muốn luyện tập với những con cá đó."

"Tùy cậu ." Thì ra là nguyên nhân này. Yoko gật đầu nhìn Law , sau đó, thấy cậu ta mở ra một không gian hình tròn màu xanh mờ trong lòng bàn tay phải – cậu ta gọi thứ này là "ROOM ", thứ mà cậu đã phát triển sau một tuần đến thư viện.

--Đó thực sự là một công việc khó khăn.

Đáng ngạc nhiên là chỉ trong một khoảng thời gian ngắn như vậy, cậu ta đã có thể kiểm soát được khả năng của chính mình đến trình độ này.

Nghĩ như vậy, Yoko ngoan ngoãn leo lên giường nằm nghỉ.

"Cậu sẽ bị cảm nếu không sấy tóc trước khi đi ngủ đấy, đồ ngốc."

"Tôi mạnh lắm nên không sao đâu."

"..."

Law trừng mắt nhìn cô một cách hung dữ, rồi dùng khả năng cắt con cá làm đôi gọn gàng - khuôn mặt anh ta tràn ngập niềm vui, nămh lực của cậu ta ngày càng thành thạo và bước tiếp theo là tìm cách mở rộng phạm của Room . Cậu cũng muốn thử phạm vi, thời lượng và các phương thức chuyển đổi...

Đúng như dự đoán, điều quan trọng nhất là áp dụng khả năng này vào thực chiến... Liệu cậu ta làm được không? Nhưng nếu hắn muốn thực chiến, trong thôn này không có đối tượng để huấn luyện, hắn có nên vào núi tìm dã thú không?

Được rồi, bắt đầu từ ngày mai, giống nhưYoko ,cậu cũng sẽ nhận nhiệm vụ từ trưởng thôn và lên núi săn thú hoang... Law âm thầm hạ quyết tâm , nhanh chóng xử lý những con cá khác.

Đúng, hắn không thể trì hoãn nữa , trước đó hắn đã từng nghe qua tin tức về Doflamingo, cho dù tên đó mất đi Corazon, nhưng hắn vẫn phát triển mạnh mẽ, không thể để hắn yên bình quá lâu được . Cậu sẽ đi, để kéo Doflamingo ra khỏi ngai vàng của hắn.

Cậu phải thực hiện mong muốn của người đó...

Ánh mắt Law dần dần trở nên nham hiểm.

===========================================

Một tuần sau.

"Chào buổi chiều, Yoko-chan."

Sau bữa trưa, Yoko như thường lệ đến bảng thông báo của văn phòng thôn để tìm kiếm nhiệm vụ phù hợp, tuy nhiên gần đây hầu như tất cả nhiệm vụ phù hợp với cô đều được đăng lên trước.

"...Hôm nay Law nhận nhiệm vụ gì vậy?"

Yoko bình tĩnh hỏi người dân làng trực bên cạnh, người này nghe vậy mỉm cười nói với cô: "Có hai nhiệm vụ tiền thưởng săn thú hoang, một là gấu nâu, một là kền kền."

"Cậu quên rồi à ?Còn một nhiệm vụ nữa ,Nó cũng đã nhận nhiệm vụ tiêu diệt Hải Vương." Trưởng thôn nháy mắt nhắc nhở, sau đó giao nhiệm vụ choYoko : "Thằng nhóc Law cũng là một đứa chăm chỉ nỗ lực. Cảm ơn hai đứa .Mùa đông năm nay ở làng chúng ta thật yên bình. Tiến độ khai hoang đường núi cũng rất tốt, ta thật sự rất biết ơn hai đứa".

"...Hải vương?" Phớt lờ lời cảm ơn lịch sự và cảm động của trưởng thôn, Yoko lại nắm bắt điểm mấu chốt trong lời nói của ông, nhướng mày nhìn chằm chằm vào hình vẽ mô tả quái vật đính kèm trong đơn đặt hàng, Hải Vương lưỡng cư? Nó có hình dạng như một con rùa , tốc độ và sức tấn công kỳ lạ .Biết cách chiến đấu trên mặt nước và trên cạn cùng một lúc...

Một đối thủ như vậy... nếu cậu ta ép buộc bản thân, không phải là Law không làm được

Nếu là một trận chiến trên biển, đối với một người mang năng lực trái ác quỷ như cậu ta, cảm giác hình như vẫn còn quá sớm.

Để đề phòng, cô cũng đi xem thử.

Sau khi ghi nhớ nội dung danh sách nhiệm vụ và trả lại cho trưởng thôn, Yoko cầm ô đi về phía địa điểm làm nhiệm vụ của Law - vịnh sau đảo Enshi.

Nói mới nhớ, trong vòng một tháng trở lại đây, ngoài việc rèn luyện kỹ năng phẫu thuật, Law còn lần lượt mua dao vũ khí từ kho vũ khí, những thứ không dùng đến phần lớn đều chất thành đống ở nhà, cậu ta không tìm ra vũ khí phù hợp với sở thích của cậu ta , đúng không?

Yoko thở dài, nhìn cách tập luyện hung hãn của cậu ta , thật sự giống một người bạn mà cô quen biết.

Mặc dù cô và người đó đã nhiều năm không gặp.

Nhưng có phải tất cả bọn con trai đều giống nhau không? Nó làm cho mọi người cảm thấy khó chịu.

Không đúng , sao lại lo lắng ?

Cô đang lo lắng cho Law sao ? Điều đó là không thể, đó phải là...

" Chăm sóc tối thiểu với tư cách là đối tác sống chung...mà thôi!"

Yoko tự nhủ.

Sau khi leo qua ngọn núi phía sau, Yoko đã đến vịnh được ghi trên bản đồ nhiệm vụ với tốc độ mà người bình thường không thể nào có được, cô không biết là do mình may mắn hay gì đó, nhưng Law đã thành công chạm trán với con rùa Hải Vương.

Yoko dừng lại trên một cây cao cách vịnh một khoảng và quan sát trận chiến của Law từ xa.

Tôi thấy cậu ta thở hổn hển, nắm chặt con dao dài không tương xứng với chiều cao trong tay và cầm một hòn đá trong tay... Cậu ta sử dụng khả năng của trái phẫu thuật để chuyển và di chuyển khắp nơi trên lưng con Hải Vương để tránh các cuộc tấn công bằng nước biển của nó.

Tuy nhiên, điều khác với tính toán của Law khi cậu ta mới nhận nhiệm vụ là đối thủ trước mặt quá lớn và phạm vi mở rộng của Room không đủ để cậu ta có thể gây ra thiệt hại gì đáng kể cho con quái vật. .

"Thực sự chỉ có thể từ bỏ thôi hay sao?...."

Tuy không phải là bất lợi nhưng rõ ràng nếu cứ tiếp tục như vậy sẽ không có kết quả.

Law tỏ ra hối hận và khó chịu, cậu ta có thể đánh bại những con quái vật khổng lồ khác bằng tốc độ, nhưng con quái vật này có thể tấn công cậu ta bằng nước biển tích trữ trong cơ thể, chỉ cần né tránh nó đã tiêu tốn rất nhiều năng lượng.

"...Room !" Nghĩ tới đây, Law gầm nhẹ tên chiêu thức, sau đó giơ kiếm đâm thẳng vào đầu Hải Vương——

Nhưng vào thời điểm quan trọng này, đầu của con Hải Vương đột nhiên quay lại, khóa chặt vị trí của Law, đồng thời mở miệng phun nước biển với áp suất cao về phía cậu ta.

"Tiêu rồi !" Law chửi rủa, không kịp thay đổi quỹ đạo đòn tấn công và chặn thanh kiếm trước mặt, tuy nhiên, ngay khi anh dự đoán rằng mình sẽ bị nước biển tấn công trực tiếp, một bóng người màu bạc đột nhiên đứng ở đó, trước mặt anh, rồi mở chiếc ô của cô ra——

Sau đó, Law nhìn rõ ràng: "... Yoko ?! Tại sao cậu lại ở đây?"

Yoko không trả lời, chỉ dùng mặt dù để làm chệch hướng quỹ đạo của cột nước áp suất cao, để tránh cho Law bị nước biển ảnh hưởng, cô dùng hai chân đá Law ra khỏi lưng rùa.

Sau đó, cô dùng vài cú lộn ngược để đưa mình ra xa đầu con Hải vương, tránh những cột nước từ trên trời rơi xuống, khóa quỹ đạo tấn công , linh hoạt lăn và nhảy trên lưng rùa như thỏ, nhảy lên giơ vũ khí chặt đầu quái vật mà không nói một lời!

"Gầm——" Con Hải Vương phát ra một tiếng vang lớn chói tai vô nghĩa , theo quỹ đạo tấn công của Yoko , trực tiếp nằm trên mặt đất, bốc lên vô số cát bụi.

"Sao lại đến đây? Cậu cũng nhận nhiệm vụ tương tự à?" Law cau mày nhìn bộ dáng chiến đấu của cô, lại một lần nữa bị ấn tượng bởi động tác chiến đấu linh hoạt và gọn gàng của cô.

"Ta nghe dân làng nói ngươi muốn chinh phục Hải Vương, nên tới đây xem." Phong Tín bình tĩnh trả lời, không chút do dự nhận xét: "Tuy rằng kỹ năng của cậu không tệ, nhưng thực lực của cậu cùng nó chênh lệch quá lớn. Tiêu tốn quá nhiều năng lượng vật lý. Với đòn tấn công giống như Hải Vương, nếu tôi không đến, Room của cậu đã đạt đến giới hạn rồi."

"Nhưng tôi không thể tìm được một con thú làm đối thủ của mình. Room sẽ không có thử thách đó..." Law cau mày, giọng điệu lộ rõ ​​vẻ mệt mỏi.

"Tôi có thể là đối thủ huấn luyện cho cậu." Yoko bình tĩnh nhìn cậu ta, sau khi nhận thấy vẻ ngạc nhiên trên khuôn mặt của Law, cô có tâm trạng vui vẻ nói thêm: "Chỉ là nếu cậu để tôi làm đối thủ của cậu, việc huấn luyện sẽ thành công. Nhưng nó khá khó khăn đấy."

Law vẻ mặt sửng sốt, hắn lại nhìn cô gái thanh nhã trầm tĩnh, nhìn vào đôi mắt trong sáng của cô, Law dường như không thể tin được, trong đầu hắn lặp lại lời cô vừa nói mấy lần -

"Cô... cô nói cái gì vậy? Cô định dạy tôi à?" Sau khi suy nghĩ hồi lâu, Law ngốc nghếch hỏi cô.

"Ừ." Yoko buồn bã gật đầu.

"Sao đột nhiên lại đổi ý?" Lúc trước anh hỏi cô, cô luôn nói mình không giỏi, không có thời gian, phiền phức vân vân.

"...Nếu cậu đã có kế hoạch hay gì thì quên  đi." Yoko nghiêng đầu nhún vai.

"...Không! Đương nhiên rồi ." Law không bận tâm, ngay lập tức đứng dậy khỏi mặt đất, cậu ta bước hai ba bước về phía Yoko , với một nụ cười xấu xa trên khuôn mặt: " Tôi không ngại khó khăn. Miễn là cậu dạy tôi mọi điều mà cậu biết".

Cô khẽ gật đầu, như thể đã đoán trước được phản ứng của Law, khóe miệng lại cong lên thành hình vòng cung mà Law không nhìn thấy: "Mong rằng cậu sẽ không dễ dàng bỏ cuộc."

Mặc dù, xét từ vẻ ngoài bướng bỉnh của cậu ta, có vẻ như cậu ta sẽ không bao giờ dừng lại cho đến khi hài lòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro