Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

×××

......

Citrus village.

Lưu ý rằng Law đã biết về mối quan hệ thân thiết gần đây của Yoko với một người đàn ông thông qua Bepo, Shachi và Penguin.

Về Bepo, cậu ta là một con gấu bắc cực màu trắng biết nói được Law cứu trên đường nửa tháng trước, khi đó Penguin và Shachi đang bắt nạt cậu ta, Law không thể chịu đựng được nên nhân cơ hội giải cứu Bepo.

Sau đó, Law không biết tình hình phát triển như thế nào, tóm lại là cậu ta bị kẻ bị bắt nạt và kẻ bắt nạt cùng lúc dây vào, sau khi quen nhau được khoảng một tuần, bốn người họ thực sự đã trở thành bạn tốt của nhau, thậm chí sự tồn tại của Law giống như ông chủ trong số họ.

Thỉnh thoảng Bepo còn gọi Law là đội trưởng, ba tên ngốc này bình thường chỉ quan tâm tới Law, bất cứ tin tức gì trên đảo đều sẽ báo cáo ngay cho Law, chuyện liên quan đến Yoko, Bepo đương nhiên phải nói cho Law biết.

"Đội trưởng, tôi nghe nói tiểu thư xinh đẹp của cậu gần đây có quan hệ rất tốt với người đàn ông tóc dài ở cửa hàng Three Lanes..."

Bepo thận trọng đi theo Law và nói - Hôm nay là ngày Law và Bepo ra ngoài làm nhiệm vụ, trên đường trở về sau một ngày bận rộn, họ khó tránh khỏi buôn chuyện với nhau và nói đủ thứ chuyện trên đảo. Thông tin.... Ừm, tất nhiên là Penguin và những người khác nói nhiều nhất.

"Tiểu thư?" Law không hiểu Bepo nói gì nên cau mày hỏi anh ta: "Ý cậu là Yoko?"

Vừa nói xong, Law đã nghĩ đến điều gì đó trong đầu - mặc dù trước đó anh ta đã có nói với Yoko về Bepo và những người khác, nhưng ít nhất anh ấy vẫn chưa nhắc đến tên Yoko cho Bebo và những người khác. Có cần tìm cơ hội để giới thiệu không? Law đút hai tay vào túi và đi đến trước mặt bốn người, thản nhiên nghĩ về điều đó.

"Vâng! Là Yoko ."

Đội mũ chóp Penguin gật đầu, chắp tay đi theo Law, giơ đầu ngón tay lên hỏi về Law, liên tục nói: "À, mà đó là em gái hay chị gái của đội trưởng? Yoko cũng khá là tốt.Cô ấy nổi tiếng trong làng.Cô ấy xinh đẹp , quần áo khác với chúng ta, cô ấy không hay nói chuyện với người khác, và luôn xuất hiện với một chiếc ô vào ban ngày..."

Chị gái? Em gái? Law im lặng, nói mới nhớ, anh nên giới thiệu về Yoko như thế nào cho Bepo và những người khác?

Nhiệm vụ được giao hôm nay đã kết thúc, Law lại rơi vào một vấn đề mới. Mối quan hệ của cậu và Yoko giống như một người thân trong gia đình, hai người đã sống với nhau hơn hai năm, cùng nhau duy trì mọi việc trong nhà , cũng tích cực đóng góp cho thôn.

...Nhân tiện, ngoài là gia đình ra, cô ấy còn là sư phụ của mình phải không? Dù sao cho đến hơn nửa năm trước, Yoko vẫn thường xuyên cùng hắn tiến hành rèn luyện năng lực. Chỉ là gần đây cậu mới dần dần bắt đầu nhận nhiệm vụ rời đảo, và việc huấn luyện giữa họ trở nên không thường xuyên.

Đầu tiên là vị cứu tinh? Rồi là gia đình, sau đó Thầy...

Nghĩ đến đây, Law không khỏi nghĩ đến quá trình huấn luyện hơn hai năm trước, Ngày hôm đó Yoko đã bị thương nặng bởi ánh nắng mặt trời vì trò đùa của mình , ngày hôm đó cậu đã rất lo lắng cho tình trạng của cô đồng thời cũng cho anh biết . Nếu Yoko muốn rời xa cậu ta, cậu chắc chắn sẽ rất đau lòng

Nhưng đó chính là lúc cậu đang dễ bị tổn thương nhất, lúc đó vừa mất đi Corazon, nếu mất đi người chăm sóc lần nữa, anh sẽ không thể chịu đựng nổi - hoặc anh nghĩ vậy.

Hiện tại, hắn mấy ngày không gặp Yoko cũng không có cảm giác gì. Hừm , dù sao thì hai người họ cũng sẽ tiếp tục ở bên nhau,  cho dù không suy nghĩ kỹ về mối quan hệ  thì cũng chẳng sao cả, phải không?

Law nghĩ như vậy, thản nhiên ngắt lời Penguin cùng những người đang thảo luận những chuyện thần bí của Yoko , thản nhiên nói: "Tôi và cô ấy không có quan hệ huyết thống, nhưng căn nhà đó là của cô ấy, bọn tôi sống cùng nhau, giống như gia đình vậy."

"Huh!!!" Shachi tỏ ra ngạc nhiên nghiêng đầu. Không, đây gần như là những gì anh ấy mong đợi... Law và Yoko trông không giống nhau, và họ thậm chí còn không biết hai người bọn họ có cùng chủng tộc hay không , Vì vậy điều duy nhất anh có thể nghĩ là :sống chung không có quan hệ huyết thống.

"Việc này thỉnh thoảng xảy ra trong làng. Chẳng phải những cặp vợ chồng già trong làng thỉnh thoảng cũng nhận con nuôi sao?" Law thờ ơ nói.

"Không không không, đội trưởng, cậu là người được nhận nuôi, còn nói như vậy bình thường sao?"

"Dù sao thì đó là sự thật." Law không quan tâm, Anh không quan tâm nó bắt đầu như thế nào , anh chỉ biết rằng hiện tại anh chỉ sống với Yoko.

"...Nhưng mà Đội trưởng, thật tuyệt vời khi được sống cùng một cô gái trạc tuổi ."

"Bọn tôi đã sống với nhau từ nhỏ và tôi không có bất kỳ cảm xúc kỳ lạ nào với cô ấy." Law có lẽ biết những gì Bepo và những người khác đang bày tỏ, nhưng anh không có ý tưởng đó.

"Đội trưởng, bình thường đàn ông nói ra điều này sau này đều sẽ gặp rắc rối."

"Đừng nói những điều kì lạ như vậy , đồ ngốc."

Law hoàn toàn không có ý định nghĩ đến khía cạnh này, đối với anh mà nói, thay vì nghĩ đến những chuyện nam nữ, tốt hơn là nên nghĩ xem tối nay nên làm món gì, Yoko có về nhà hay không, Nếu như anh có thể quay lại sớm hơn cô ấy, thì có thể sử dụng phòng tắm trước.

......

...

"Oa,thật đúng lúc, là cô Yoko kìa !"

Trong khi đang suy nghĩ về các vấn đề gia đình khác nhau, Bepo giơ chân gấu đầy lông của mình lên và nói một cách hào hứng. Nó chỉ về phía trước mặt bốn người, Law đang cúi đầu suy nghĩ ngẩng đầu lên, quả nhiên nhìn thấy cô gái cầm ô đứng bên đường.

Hôm nay cô vẫn mặc một bộ sườn xám dài màu tối với những đường sọc đậm như thường lệ, mái tóc dài màu bạc dài đến thắt lưng được buộc thành đuôi ngựa thấp phía sau, làn da trắng ngần và sạch sẽ, đôi mi nửa hở. Đôi mắt xanh và đôi môi mỏng, anh hơi mím môi, dường như đang suy nghĩ điều gì đó.

Ánh mặt trời lặn chiếu lên thân hình gầy gò của cô, kéo dài bóng cô.

Lúc này, Law nhớ ra người trong làng luôn nói rằng Yoko rất đẹp mắt, và Law thực sự đồng ý với điều này - anh ấy cho rằng vẻ ngoài của Yoko rất vừa mắt. Tuy nhiên, hai người đã sống với nhau từ nhỏ, thậm chí thỉnh thoảng còn cãi nhau, đã nhìn thấy cô ở khoảng cách gần nên gần như chưa bao giờ cảm thấy kinh ngạc với Yoko .Nếu phải nói thì anh có thể cảm nhận được rằng từ góc độ này, hình dáng của cô ấy vẫn rất dễ thương và đáng yêu.

Nhưng anh không có cảm giác gì với cô ấy cả.

...So với chuyện này, tại sao cô ấy lại ngơ ngác đứng đây?

Law nhìn vẻ mặt có chút bối rối của Yoko từ xa.

......

Và ngay khi Law cảm thấy cực kỳ kỳ lạ về bộ dạng của Yoko vào lúc này,thì một người đàn ông với mái tóc dài đột nhiên bước ra khỏi con hẻm tối tăm phía sau Yoko .

Anh ta có mái tóc dài bồng bềnh, cao hơn Yoko một cái đầu, người đàn ông mỉm cười thần bí, thân mật đặt tay lên vai Yoko và bắt đầu trò chuyện với cô một cách tự nhiên.

Nhìn thấy cảnh tượng này trước mắt, trong lòng Law đột nhiên dâng lên một cảm giác khó tả khó tả.

"Ồ, người đó không phải là ông chủ của Three lanes sao?"

"Nhắc mới nhớ, có vẻ như phong cách ăn mặc của anh ta rất giống với cô Yoko ."

Những gì Bepo nói đều là sự thật, Yoko mặc một bộ sườn xám, còn người đàn ông thì mặc một chiếc áo choàng dài kiểu cổ xưa, mang hơi hướng Nhật Bản, bởi vì cả hai bộ quần áo đều là trang phục kung fu với những chi tiết tinh xảo nên hai người đứng cạnh nhau dường như không thể tìm thấy bất kỳ cảm giác bất hòa nào.

Law nghe những lời Bepo nói, sự khó chịu của anh thực sự trở nên nghiêm trọng hơn, anh khẽ cau mày, trước khi nhận ra sự hớ hênh của mình, anh đã dẫn đầu đi về phía Yoko và người đàn ông xa lạ .

"Người này là ai?"

Ngay khi Yoko ngẩng đầu lên nói chuyện với người đàn ông với vẻ mặt bối rối, Law đã tham gia cuộc trò chuyện mà không hề có chút khách sáo nào, Yoko , người đang tập trung vào cuộc trò chuyện, sửng sốt một lúc, vội vàng rút tay ra khỏi Lian. Quay lại nhìn người đang đi tới.

"Law?"

"Ừm."

Lúc này, Law đã đứng phía sau Yoko cách hai hoặc ba bước, nhìn kỹ, anh cảm thấy khoảng cách giữa hai người này quá gần, vì vậy không chút dấu vết ,anh kéo Yoko ra khỏi người đàn ông đó, rồi nhìn người đàn ông trước mặt, một người đàn ông tóc dài với nụ cười bí ẩn.

Anh chưa bao giờ nghe nói về người đàn ông này trong làng trước đây. Anh ta có mái tóc đen dài đến thắt lưng, dáng người mảnh khảnh và vẻ ngoài điển trai. Anh ta trông bình thường, nhưng không hiểu sao... lại toát ra một luồng khí kỳ lạ và nguy hiểm khiến anh khó chịu.

Hơn nữa người đàn ông như vậy lại cùng Yoko nói chuyện ở khoảng cách gần như vậy, không những thành công đặt tay lên vai cô, còn chạm vào lòng bàn tay cô – Yoko hiển nhiên chưa bao giờ để người khác chạm vào mình hay nói chuyện dễ dàng với người khác. !

"Law." Yoko giải thích: "Anh ta tên Lian, nhà anh ta có một cửa hàng."

"Cửa hàng nào?"

"...Là cửa hàng thẩm định đá ,những viên đá đặc biệt." Yoko không biết giải thích đá Youmu như thế nào, bởi vì Law không thể nhìn thấy nó, nên cô chỉ có thể nói những gì mà cậu ấy có thể nhìn thấy trên bề mặt - dù sao thì , Với tính cách của Law, không có gì đảm bảo rằng sau này cậu ấy sẽ đến cửa hàng của Lian để gặp anh ta.

Nhìn Yoko và Law trao đổi, Lian mỉm cười và không có ý định vạch trần, dù sao anh cũng lười đối phó với người thường nên đành chấp nhận lời nói của Yoko .

Law cau mày , anh không có hứng thú muốn biết người đàn ông tên Lian này làm gì, anh chỉ muốn biết tại sao Yoko lại bị anh ta giữ lâu như vậy , bị Lian nhìn chằm chằm rất khó chịu, Nghĩ đến đây, Law nắm lấy cổ tay Yoko và rời đi không nói một lời với vẻ mặt không vui.

"...Nếu giao dịch đã hoàn thành, thì chúng ta quay về thôi." Anh ta đờ đẫn nói.

"Ừ." Yoko biết Law đang tâm trạng không tốt nên bình tĩnh phối hợp với anh ta, không rời khỏi tay anh , để anh ta nắm lấy cổ tay mình mà đi về nhà.

Lian đứng đó nhìn Yoko rời đi mà không nói gì, dùng đôi mắt sâu thẳm nhìn cô, bị Law nhìn lại, lại cảm thấy ánh nhìn chán ghét. Anh ta đang nhìn cái quái gì vậy? Tại sao cứ nhìn chằm chằm vào Yoko? Law liếc nhìn Yoko , khi thấy vẻ mặt của cô nên bình thường lại, anh cau mày nói: "Người đàn ông đó rất kỳ lạ."

"Phải."

"Anh ta không làm gì cậu phải không?"

"Không có, đừng lo lắng." Yoko nhẹ nhàng trả lời: "Anh ta không thể làm gì tôi."

Law suy nghĩ , cảm thấy những gì cô nói có lý - trong làng này chắc chắn không có ai có thể bắt nạt được Yoko . Law gật đầu, hài lòng với sự thù địch của Yoko đối với hắn ta , đột nhiên phát hiện ra rằng vừa rồi mình đã nắm tay Yoko.

Law chậm rãi buông tay ra, có chút choáng váng.Nghĩ đến phản ứng phi lý và bình tĩnh vừa rồi của mình , nó dường như không còn giống anh bình thưởng nữa.

Chính xác thì điều gì đang xảy ra vậy? Quả nhiên, là do người đàn ông đó quá xa lạ.

"Nhân tiện, Law, đó là bạn cậu phải không?" Ngay sau khi Yoko được Law buông ra, cô nhẹ nhàng đưa tay ra chỉ về hướng mà cô đã quan tâm từ nãy đến giờ - ở đó , hình ảnh hai người và một con gấu ôm nhau, ba sinh vật nhìn cô với đôi mắt rưng rưng khiến cô rất tò mò.

"...A, tôi quên mất." Law có chút bất đắc dĩ, suýt chút nữa đi theo Yoko về nhà, suýt chút nữa quên mất mình đang cùng bọn Bepo đi làm nhiệm vụ -- nhưng không sao, Law đút tay vào trong túi quần hắn, vô lương tâm nói: " Chuyện đã xảy ra Penguin có biết, cậu nên đến thôn báo cáo nhiệm vụ, tôi và con nhóc này về trước.."

"Cậu vô tâm quá à?" Bepo kêu lên.

"Gì?" Law có vẻ thiếu kiên nhẫn.

"Đội trưởng, cậu trọng sắc khi bạn!" Shachi phản đối, cầm một lá cờ trắng nhỏ.

"Ai trở thành đội trưởng của mấy người hồi nào?" Law cảm thấy bất lực.

Nghe những lời nói thờ ơ của anh, bộ ba Bepo, những người đã theo anh làm nhiệm vụ cả ngày, bật khóc, Law dường như không thể chịu đựng được ,cuối cùng thở dài bất lực: "...Thật là rắc rối, nhanh đi thôi ."

"Đội trưởng, chúng tôi yêu cậu nhất!" Bepo đột nhiên cười như hoa, ôm chặt đội trưởng vào lòng yêu thương, Penguin và những người khác cũng ôm lấy anh, còn khoa trương, hét lên rằng họ sẽ đi theo thuyền trưởng trong suốt quãng đời còn lại của mình.

"Đủ rồi, các ngươi phiền phức quá!" Law tức giận.

......

Vì vậy cảnh tượng ba người cãi vã ôm nhau thân tình lọt vào mắt Yoko, vô thức khóe miệng cô nhếch lên.

Có phải thằng quỷ nhỏ Law đó thực sự đã có được những người bạn tốt như vậy vào thời điểm mà cô không hề biết?

Cảm giác gì đây? Một chút cô đơn...nhưng cũng rất hạnh phúc.

Trong mắt Yoko tràn ngập một nụ cười dịu dàng mà chính cô cũng không hề nhận ra, nụ cười rạng rỡ và ấm áp có thể hòa vào ánh hoàng hôn, tựa như một tia sáng , vừa rơi vào mắt Law. Chỉ một cái nhìn thoáng qua thôi nhưng nó đã khiến trái tim anh bị sốc nặng. ——

Sau đó, ngừng tim xảy ra.

......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro