Chương 23: Herb of love

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh đặt bó lavender lên đầu giường của em, mùi hương dịu nhẹ bay thoang thoảng làm em tỉnh giấc. Anh đứng ngay cuối giường nhìn em, chỉ thấy con mèo của anh lắc đầu nguầy nguậy rồi giơ tay đòi bế.

- Đang làm nũng đó hả ?

- Ummm hihi. Bế em đi.

- Ok. Lại đây.

Anh bế em lên gọn hơ, nằm trọn trong lòng anh.

- Bé con này quấy quá.

- Có yêu không ?

- Có nhé.

Anh hôn nhẹ lên môi em rồi nhìn người trong lòng một cách yêu chiều:

- Anh nghĩ, anh phải thương em nhiều hơn.

- Hả !?

- Tự làm tổn thương bản thân có mệt lắm không ?

Anh đưa ngón cái quệt nhẹ vào mắt em.

- Sau này, hãy để anh gánh cùng em nhé ? Được không ?

- Không sao. Em không sao thật mà.

- Mình là người yêu của nhau đó. Cho anh một cơ hội để hiểu rõ em có được hay không ?

- Bible...

- Anh không cần gì hết, chỉ cần em đem cảm xúc thật chia sẻ với anh là được. Build ơi, anh thương em mà, em biết rõ mà. Em như vậy anh cũng đau lòng mà.

Em không nói gì, ôm chặt anh và khóc. Từ ngày hôm qua cho đến hôm nay, em khóc không biết bao nhiêu lần. Anh vẫn ở bên cạnh, vẫn dỗ cho em nín.

Mở lòng ra chia sẻ là việc vô cùng khó đối với em, khó như lên trời. Những ám ảnh xưa cũ không cho phép em làm điều đó. Em sợ một ngày, người ta lại lấy lòng tin và hy vọng của em trêu đùa thêm một lần nữa.

Nhưng em ơi, mọi người xung quanh đều muốn tốt cho em. Việc em quay trở lại đã là một điều gì đó khiến mọi người rất an tâm rồi. Tất cả đều muốn mang những điều tốt nhất, đẹp nhất đến cho em. Muốn thấy nụ cười hạnh phúc trên gương mặt thanh tú kia. Em xứng đáng hơn với những điều đó.

Em có biết không, hằng ngày hằng đêm anh luôn mơ đến viễn cảnh được nắm tay em đi dọc bờ biển như đã từng. Anh luôn muốn ôm chặt lấy em vào lòng, an ủi vỗ về em. Ngày tháng của tuổi trẻ, anh không thể bảo vệ em trước mọi thứ, nhưng anh vẫn sẽ làm theo cách của anh. Hiện tại bây giờ, anh có em, anh sẽ bảo vệ em, ôm thế giới đen tối của em vào lòng, ôm ấp, vỗ về, che chở. Anh thương em nhiều hơn những gì em nghĩ đó, em ơi!

Lavender, thảo dược tình yêu. Là loài hoa mang tính chất chữa lành. Giống như em. Em là liều thuốc chữa lành cho anh.

Chiếc máy đo nhịp tim cứ lên xuống lên xuống làm anh cảm thấy an tâm thêm phần nào. Bàn tay gầy gò mang nhiều dây nhợ giống như đôi vai nhỏ của em mang theo nhiều nỗi ưu phiền. Vết thương ngay cổ tay vẫn chưa có dấu hiệu lành lại. Nếu em có chuyện gì, anh phải sống làm sao đây ? Đã hứa sẽ không rời bỏ nhau rồi mà ?

Máu. Máu tươi loang ra một mảng to trên tấm thảm ngay phòng khách. Tay em vẫn giữ chặt con dao mà anh tặng em ngay ngày sinh nhật. Gương mặt trắng bệnh, không có dấu hiệu của sự sống. Anh ôm em vào lòng, nước mắt rơi lã chã. Đưa em lên bệnh viện, anh ngồi thừ mặt trước phòng cấp cứu. Ba mẹ và anh chị của em đã có mặt tại bệnh viện. Chỉ thấy anh ngồi chấp tay như đang cầu nguyện.

- Build sẽ không sao đâu nhóc con.

Anh trai của em đặt tay lên vai anh và nói. Một hành động đơn giản nhưng mang hàm ý an ủi. Ai cũng lo lắng hết, nhất là khi không biết em ở trong kia sống chết ra làm sao.

Trở về với hiện tại, anh đang cầm điện thoại của em. Màn hình hiển thị là khung chat của em với một ai đó. Người đó gửi một bức ảnh kèm theo với dòng nhắn:

"Tôi nghĩ anh đủ lớn để hiểu. Bản thân anh không xứng với anh ấy. Khôn hồn thì cút đi."

Anh lướt lên để xem những tin nhắn trước đó. Em bị khủng bố trong một thời gian khá dài. Và em chưa từng nói cho anh nghe vấn đề này.

- Khốn kiếp!

Anh nắm chặt tay, những đường gân xanh hiện rõ mồn một. Lấy điện thoại của bản thân để trên đầu tủ, tay thoăn thoắt bấm số của ai đó rồi rời đi.

Anh nhanh chóng đánh xe về lại Bangkok, tay vẫn còn cầm chặt điện thoại của em. Xe đỗ tại hầm của công ty cũ. Sự xuất hiện bất ngờ của anh tại phòng họp khiến cho mọi người trong trạng thái ngơ ngác. Người đó, đang ở đằng kia.

- Anh sẽ không để em chịu thiệt thòi đâu bé con.

Anh đi đến chỗ đó, mạnh bạo nắm tay kéo người kia lên. Hai con mắt trừng trừng nhìn đối phương trông rất đáng sợ.

- Tại sao cô lại làm vậy với em ấy ?

- Làm gì ?

Đối phương gắt gỏng đáp lại.

- Tại sao cô khủng bố Build suốt một thời gian dài. Mẹ nó, cô muốn cái mạng sống của em ấy đúng không ?

Anh siết chặt tay hơn, đối phương nhăn mặt vì đau đớn. Mọi người ở đây chưa ai thấy anh trong trạng thái như vậy. Hoàn toàn là một con người khác.

- Nó là cái gì mà anh phải bảo vệ ? Mẹ, chỉ là một thằng bạn diễn không hơn không kém. Khác mẹ gì đâu ?

- Em ấy là bạn trai tôi. Đủ để tôi bảo vệ em ấy chưa ? Cô gân cổ lên làm gì ? Cô muốn gì nói đi ? Mẹ, thích dồn con người ta vào chỗ chết lắm hả ?

Đối phương đạt được ý nguyện rồi. Ba chữ "bạn trai tôi" được thốt ra từ miệng của anh. Đối phương nhếch miệng cười rồi nói:

- Bệnh hoạn.

- Hả ? Cô nói ai bệnh hoạn ?

- Tôi nói anh và thằng bạn trai của anh đó. Nam yêu nam ? Cái gì chứ ? Lệch lạc. Bệnh hoạn.

- Cô đang làm trong một công ty chuyên về phim boylove. Cô ý thức được bản thân đang nói cái gì không ?

- Thì sao ? Nè, có giỏi thì kiện đi. Chẳng phải tên bạn trai bệnh hoạn đó của anh giỏi vấn đề đó lắm hả ?

- Cô...

Anh chỉ hận không thể đấm người kia ngay tại đây.

- Anh làm được gì tôi.

Nhất thời anh không thể nói gì được. Anh là con người lịch thiệp, sẽ không động tay động chân đến phụ nữ. Nhưng tình huống vừa rồi người kia đang xúc phạm đến anh và em. Nắm đấm đã cuộn tròn đang chờ sẵn, anh thề, nếu như không phải người đối diện là phái nữ, anh chắc chắn đấm cho đối phương một cái thật mạnh.

- Tôi sẽ tung clip này lên. Để xem ai sẽ bị chửi.

Apo huơ huơ chiếc điện thoại đang cầm trong tay. Cứu anh được một mạng rồi.

- Anh đang thách thức tôi đó hả ?

- Ừ! Động đến ai cũng được, nhưng mà động đến bạn bè thân thiết của tôi thì không. Cô nên nhớ, bạn trai Bible là cử nhân truyền thông đấy.

Ba chữ "bạn trai Bible" được Apo nhấn mạnh như để cảnh cáo người kia.

- À còn em gái Build nữa, em ấy là cử nhân luật học đó, đang chuẩn bị học thạc sĩ. Nào tới đi.

Người kia cứng họng, không thể nói được gì.

- Tôi cảnh cáo cô lần cuối, đừng động đến em ấy. Nếu không cô đừng có trách. Cô đừng quên những chuyện cô làm với tôi và gia đình tôi. Tôi gom lại tính một lần.

Nói rồi anh bỏ đi. Đó là sự nhân nhượng cuối cùng mà anh dành cho người đó.

Cái gai trong mắt đã được loại bỏ. Ngày hôm đó, anh liền gọi cho gia đình của em và Nie.

Khi thông tin không chính đáng về anh và em được người kia tung lên mạng, Nie liền liên hệ với những cánh truyền thông cùng với luật sư của em. Nếu người kia chơi trò "truyền thông bẩn" thì Nie cũng không ngần ngại mà đưa luật pháp vào cuộc. Sống chung với em biết bao lâu, làm trong nghệ thuật cũng không gọi là ít thời gian, Nie hiểu cái cách vận hành của cái giới này. Việc chà đạp con người ta bằng những lời lẽ vô căn cứ trên mạng xã hội rất dễ, quan trọng là chúng ta phải đi trước một bước. Bằng chứng thì đầy đủ chẳng cần tốn thời gian thu thập, xử lý truyền thông, lèo lái dư luận đi về hướng đúng của sự việc không phải là khó. Trò chơi này, người thua là người chơi bẩn. Thắng làm vua, thua bị kiện.

Em được xuất viện về nhà, trong căn phòng nhỏ của em tràn ngập mùi hương của lavender.

- Anh! Là hoa oải hương sao ?

- Ừ! Thơm không ?

- Thơm. Nhưng tại sao lại là lavender ?

- Là tình yêu chung thủy, sắt son. Là thảo dược tình yêu. Là loài hoa đem lại sự may mắn. Hy vọng may mắn đến với em.

Anh đưa tay ôm lấy em vào lòng. Cả hai ngồi đối diện nhau, tỉ tê đủ thứ chuyện trên đời.

- Em! Em cảm thấy như thế nào ?

- Em thấy hạnh phúc. Nhất thời là vậy.

- Em biết anh yêu em mà, đúng không ? Có chuyện gì hãy nói cho anh biết, được không ?

- Em biết rồi. Em xin lỗi vì đã giấu anh mọi chuyện. Thật sự là, em...

Anh tiến đến hôn em, chặn những lời nói chuẩn bị phát ra.

- Không sao. Mọi chuyện qua cả rồi.

Trán áp trán. Anh đưa tay vuốt đuôi tóc sau gáy như đang an ủi người yêu.

- Ít nhất, em vẫn còn ở đây, cùng anh. Đừng đi đâu nữa, hứa rồi nhé!

Nhành hoa lavender khô để trên bàn bị gió thổi bay đi mất. Mùi hương dịu nhẹ thoang thoảng tràn ngập khắp căn phòng. Mùi hương của hoa cùng với mùi hương của anh sộc thẳng lên mũi em. Em vùi đầu vào hõm cổ anh hít lấy hít để. Trong hai tuần nằm viện, cơ thể em toàn mùi thuốc sát trùng và thuốc tẩy. Em muốn mùi hương của anh. Muốn mùi hương đó ám vào quần áo của em. Muốn xung quanh em là mùi hương đó. Em muốn...muốn anh ở bên em, mãi mãi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro