~ Chap 2 ~

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"tớ cảm giác cơ thể tớ bẩn lắm!"

Hyunjin vội ôm bạn thật chặt, không muốn bạn nhắc đến chúng nữa, làm thế nào mà Yongbok có thể chịu đựng được? Yongbok là thiên thần, là nắng ấm của cậu, là do Hyunjin không nói cho bạn biết về hắn, là do cậu chủ quan, tin rằng mọi chuyện rồi cũng sẽ ổn."không, Yongbok, không.""cậu đừng nói như thế mà!"

"Hyunjin.""tớ đây.""tớ nên làm gì bây giờ? mọi thứ cứ dồn dập mà xảy ra cùng một lúc, tớ không biết nên phải làm gì nữa, tớ muốn từ bỏ, bỏ hết mọi thứ ra sau, rồi biến mất.""bỏ cả tớ sao?"Yongbok lại im lặng một lần nữa, Hyunjin biết bạn mình đang rối bời, cơn khủng hoảng từ tối qua vẫn chưa hề biến mất dù cậu đã hết lời an ủi cũng như động viên. nhìn Yongbok như vậy, Hyunjin càng muốn đấm nát mặt tên đàn anh đó, cậu thề sau khi Yongbok tích cực trở lại là thằng đó chết ngay. "Yongbok."Hyunjin ôm lấy mặt bạn, hướng mặt bạn đối diện mình. gương mặt Yongbok đỏ ửng vì khóc, thêm đôi mắt đang ầng ậng nước, chỉ sợ chạm nhẹ thôi cũng đủ khiến chúng vỡ oà. Hyunjin nhìn nốt ruồi ngay khoé mắt phải bạn nhỏ, tâm trí lại lần nữa thôi thúc cậu hôn lên gương mặt trước mắt.Hyunjin nhẹ nhàng đặt nụ hôn lên nốt ruồi bạn nhỏ, hôn lên chóp mũi rồi dần rải rác khắp khuôn mặt đang đỏ ửng. cậu muốn đem trọn Yongbok mà khảm vào lòng, giữ Yongbok bên cạnh không rời. Hyunjin ngắm nhìn gương mặt đang bối rối mà không khỏi buồn cười, ít ra thì cậu cũng đã thành công khiến cho Yongbok phân tâm. đôi tay vẫn ôm khư khư lấy khuôn mặt bạn, Hyunjin từ từ hướng ánh mắt xuống đôi môi đang muốn tươm máu vì bị Yongbok cắn. Hyunjin lần nữa cúi mặt nhằm vào môi đối phương mà hôn, chỉ là cái chạm nhẹ rồi thôi nhưng nó lại đủ khiến cho Hyunjin xao xuyến, tình cảm bao năm tích tụ nay lại cứ thế nhẹ nhàng mà đáp trên môi bạn nhỏ tựa như chuồn chuồn lướt nước. "seung-""đừng bỏ tớ lại.""tớ thích cậu, không, nó còn hơn cả thích."Hyunjin chạm nhẹ lên gò má đối phương, cậu muốn nhiều hơn nữa, hơn cả một cái chạm môi."từ rất lâu rồi, tớ không biết từ khi nào, nhưng tình cảm của tớ với cậu là thật lòng."Yongbok gỡ những ngón tay ra khỏi mặt mình, em không dám nghĩ tới việc cậu bạn thân lại thích em, cũng như không lường trước được việc Hyunjin lại hôn em như vậy."tớ xin lỗi Hyunjin...""tớ chưa sẵn sàng cho một mối quan hệ khác.""tớ xin lỗi...""đừng xin lỗi Yongbok, là do tớ hấp tấp.""tớ biết rõ cậu đang gặp chuyện gì, nhưng lại tỏ tình vào bây giờ."Hyunjin đứng dậy, cầm lấy balo của mình và Yongbok mà đeo lên vai."đi nào, tớ đưa cậu về.""nhưng lát còn có tiết.""tớ xin giúp cậu, giờ thì về nghỉ ngơi trước đã nào."

 "tớ có gì đáng để cậu thích thế Hyunjin?"Yongbok cầm lấy balo từ tay Hyunjin. Hyunjin đã đưa em về nhà, còn mua cho em hộp sữa cùng bánh ngọt khi biết em chưa ăn sáng dù giờ đã là quá trưa. "thích một ai đó cũng cần có lí do sao?"Hyunjin nhìn em mà cười, mắt cậu ấy cong cong như mắt cáo đầy quyến rũ. "như tớ đã nói, tớ thích cậu từ lâu, và cũng chẳng biết vì sao mà thích, chỉ là bỗng nhiên tỉnh giấc thì nhận ra tâm trí và trái tim đã hướng về cậu từ lúc nào." "vào trong nhà đi Yongbok, đứng ngoài này nắng lắm.""nhớ ăn trước khi ngủ nhé!" Hyunjin quá đỗi tốt bụng, em cảm giác mình không đáng để cậu ấy thích nhiều đến vậy. Yongbok nhận ra bản thân đã được Hyunjin quan tâm nhiều biết bao."Hyunjin...""tớ đây.""xin cậu đừng thích tớ nữa."lồng ngực Hyunjin như có gì vỗ vào, chúng đập liên tục, cảm giác như cậu vừa hoàn thành một bài chạy. hoặc đơn giản, Hyunjin ước bản thân không nghe thấy gì lúc này."tớ có thể hôn cậu lần cuối không?"Yongbok gật nhẹ đầu, chỉ cần có thế Hyunjin lập tức ôm lấy gương mặt Yongbok mà hôn nhẹ vào trán em. cậu muốn nếm lấy đôi môi trước mắt nhưng chỉ khi em và cậu thuộc về nhau, Hyunjin chẳng dám đòi hỏi gì thêm. Yongbok mắt mở to ngạc nhiên, vì Hyunjin đã không hôn theo cách em tưởng, cùng ngạc nhiên vì em biết ý nghĩa của nụ hôn trán là gì. Hyunjin vẫn muốn bảo vệ em sau tất cả những gì em làm với cậu ấy."vào trong nhà đi Yongbok, học xong tớ dẫn cậu đi chơi nhé?""ừm."với Hyunjin, Yongbok là người mà cậu muốn lôi hết tâm can ra mà trao tặng. với Yongbok, Hyunjin là nơi bình yên mà em luôn đến.với Hyunjin, Yongbok là tia nắng sưởi ấm tâm trí nhưng không bao giờ có thể thuộc về riêng mình. với Yongbok, Hyunjin là chỗ dựa vững chắc.với Hyunjin, Yongbok chính là tất cả của cậu.

~ END ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro