Nơi tôi đến là tình yêu nhỏ
Nơi tôi ghé là nỗi niềm lo
Và đôi mắt em là cành hoa nhỏ
Chỉ khiến người muốn hái và cho
Có lẽ em là bầu trời tỏa nắng
Soi rọi sáng vào trái tim anh
Và anh như cành xương rồng nhỏ,
Rất muốn gần em nhưng làm sao?
Lỡ một mai đây em thay áo,
Bỏ lại mình tôi ánh nắng chiều.
Tôi không biết mình là ai đây?
Tự hỏi mình rằng đã sa lầy?
Nhưng tôi biết mình không còn thấy,
Thấy bóng người xưa, bóng nắng chiều. Và,
Tôi chỉ muốn gần em thật nhiều
Nhưng tình em chỉ bấy nhiêu
Và thuốc lá chỉ còn nhăm điếu
Chóng sáng rực lên, chóng lụi tàn.
"Cát trên tay không còn mềm."
Bàng Băng Điểu và Đại Thạch Liên
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro