Chap 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau,Nguyệt Dao Dao thức dậy toàn thân chỗ nào cũng ê ẩm đau nhức không ngừng.Ay da sao lần nào Đằng Hàn Mạc cũng như sói đói thế này?huhu

"Dậy rồi sao mèo con " Đằng Hàn Mạc trêu chọc lấy tay ôm Nguyệt Dao Dao

Nguyệt Dao Dao đỏ hết cả mặt chỉ biết gật đầu

"Aiz em cứ hiền lành như thế làm sao tôi an tâm đây " Đằng Hàn Mạc cười khuẩy

"Đâu...đâu có "Nguyệt Dao Dao đầy ngốc nghếch trả lời

"Thiệt là..." Đằng Hàn Mạc nói xong lại liền đè lên người Nguyệt Dao Dao khiến cô ngạc nhiên chớp mắt liên tục.Sao người đàn ông này có thể chứ?Mới sáng tinh mơ

"Em có biết không buổi sáng rất dễ khơi dậy dục vọng của đàn ông " Đằng Hàn Mạc tà mị cuối đầu nói nhỏ vào tai Nguyệt Dao Dao.Chính hắn còn không ngờ,từ trước đến giờ phụ nữ đối với hắn là món đồ chơi,1 lần đặc biệt không có lần thứ 2.Đến nỗi lúc mới biết mình có cảm giác với Nguyêtk Dao Dao hắn cũng chỉ tưởng là ham muốn thử một loại khám phá mới.Ai ngờ đâu càng nhìn cô hắn lại càng muốn ôm cô vào lòng đặt dưới thân mà hung hăng yêu thương thật tốt

"A...Cậu...Tôi đi làm đồ ăn sáng cho cậu "Nguyệt Dao Dao giả vờ đáng yêu ta chính là muốn thoát khỏi đây nếu không chính bản thân là sẽ bị ăn sạch sẽ

"Em nghĩ xem tôi sẽ để em đi" Đằng Hàn Mạc nhíu mày môi giương lên nụ cười thích thú trước biểu cảm của cô

"Cậu...hiện tại toàn thân đều khó chịu " Nguyệt Dao Dao mở to mắt lòng lạnh làm mặt dễ thương mong có thể thoát.Trong lòng thầm rủa tại sao người đàn ông này lại khỏe đến thế không phải hôm qua đã chèn ép cô mấy lần rồi sao.Đáng chết!Cậu chủ gì chứ!Đàn ông đáng chết!Đằng Hàn Mạc đáng chết!huhu.Có phải càng ngày lá gan của cô càng lớn rồi không nhỉ?

Nhưng đời ai ngờ được chính biểu cảm đầy bất mãn đó càng làm cho Đằng Hàn Mạc muốn ăn sạch cô.Huhu chính mình tự đưa vào đường chết sao

"Nhưng cậu..."Nguyệt Dao Dao vội muốn nói một chút để kéo dài thời gian nhưng thịt ở trước mặt làm sao sói có thể bỏ qua liền ăn sạch sẽ cô

Và kết quả là cả buổi sáng đó Nguyệt Dao Dao nằm ngủ ì trên giường chẳng thể dậy nổi.Còn Đằng Hàn Mạc tâm tình vô cùng tốt đến giữa trưa liền vui vẻ đến công ty

Trước khi đi hắn còn không quên ghé sang nhà bếp dặn Dì Trương làm cháo bổ huyết lên cho Nguyệt Dao Dao.Vừa vặn lúc đó bà Ái Châu đi ngang qua nghe thấy thế liền đoán được phần nào.Đẳng Hàn Mạc vừa rời đi bà liền đi nhanh vào bếp giành bưng cháo lên cho Nguyệt Dao Dao

Bà thấy cửa phòng mở nên liền vào.Lúc này Nguyệt Dao Dao đã tỉnh nhưng hận nỗi là không thể đứng dậy nên đành ngồi trên giường đọc sách

"A...Bà chủ " Nguyệt Dao Dao lễ phép

" À ta bưng cháo lên cho con ăn một chút đi là do Hàn Mạc dặn dì Trương làm cho con đó " Bà Ái Châu vừa nói vừa tiến lại gần ngồi bên Nguyệt Dao Dao

Nguyệt Dao Dao xấu hổ đỏ cả mặt chỉ biết độn thổ xuống đất.Aiz ya cả nhà đều biết hết sao.Tên đàn ông thối!huhu

"Thật sự con với cậu..." Nguyệt Dao Dao đang ăn cháo vội ngước đầu thanh minh

Cô rất sợ cô sợ mọi người ghét cô bở vì cô chỉ là đứa trẻ lang thang được nhận nuôi làm sao có thể xứng với đại thiếu gia tập đoàn Đằng Thị

"Thôi nào,ăn cháo đi.Aiz Hàn Mạc đúng là không biết dịu dàng " Bà Ai Châu xoa đầu cô cười hiền từ làm cho cô xém chút bị sặc

"Thật tốt nếu con là vợ nó " Bà Ái Châu dừng hồi lâu rồi nói tiếp.Bà thật sự rất thương Nguyệt Dao Dao.Một cô bé ngoan.Bà rất mong muốn cô bé này sẽ làm dâu nhà bà khi vừa nhận nuôi cô nhưng lúc đó Đằng Hàn Mạc lại cực kì thích ức hiếp Nguyệt Dao Dao,lớn lên lại có nhiều cô gái,nhiều mối quan hệ mập mờ xung quanh.Bà cũng không thể quản đứa con trai này.Nhưng hôm nay thấy như thế bà rất hài lòng

Nguyệt Dao Dao chỉ biết cuối đầu ăn dần chén cháo.Trong lòng có cảm giác vui khó tả.Cô biết bà chủ rất thương cô tữ lúc nhận nuôi cô đến bây giờ chư bao giờ cho cô làm việc nặng nhọc.Cô cảm thấy đứa trẻ như mình thật mày mắn.Phần kia trong lòng lại rủa Đằng Hàn Mạc Aiz sao có thể mãnh liệt đến thế chứ làm cho cô xấu hổ chết mất.Xấu xa!

Tại Đằng Thị tầng 80 của Chủ Tịch

"Ắt xì "Đằng Hàn Mạc xoa xoa mũi của mình

"Chủ tịch,sang giờ anh ắt xì đã nhiều lần lắm rồi có thể bị bệnh đó "Tô Nhã Nhã đưa tài liệu cho Đằng Hàn Mạc kí

Đằng Hàn Mạc cũng không biết lí do tại sao?Hôm nay có ai nói xấu hắn sao [tg:Vợ anh đó chứ ai ]

Tô Nhã Nhã thấy Đằng Hàn Mạc không trả lời liền choàng tay ôm cổ hắn nói thầm vào tai hắn

"Hay là tối nay em qua chăm sóc anh "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngon#tinh