cfs 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"CON GÁI SẼ Ở CẠNH BA"

Chào mọi người, cháu là cô nhi, lúc mới sinh ra cháu bị bệnh tim, gia đình lại nghèo nên mẹ đem cho cháu vì không đủ tiền để nuôi và chăm sóc với cả tiền phẫu thuật cho cháu. Bác sĩ là người đã nhận nuôi cháu và là ba cháu bây giờ lúc đấy ba vừa mới 27 tuổi, mà đã liều lĩnh nhận nuôi một đứa trẻ đang mang bệnh nặng, ba thường hay trêu cháu, lúc đó cháu vừa nhăn vừa xấu nhưng được cái cười rất tươi, thấy ai cũng tười toe tóe nên ba rất thương.

Hiện tại cháu vẫn liên lạc với mẹ ruột nhưng mẹ đã có gia đình của mẹ, cháu không tiện xen vào, cháu có mỗi ba Thanh là nhất rồi. Mấy tháng trước sức khỏe cháu không tốt mà ba lại đang ở nước ngoài nên cô qua đưa cháu vào viện và ở nhà chăm sóc cháu, cô là chị gái của ba, cô rất thương cháu, cô từng kể với cháu nghe về ba lúc trẻ, lúc ba học rất giỏi, nhà tuy khá giả nhưng rất nghiêm khắc trong việc giáo dục con cái, năm đó ba yêu một người đàn ông khiến cho ông bà nội rất giận, và từ mặt ba không cho ba về nhà tiền chu cấp thì cắt hết, ba quyết định bỏ lại tất cả theo người đó vào Sài Gòn, hai người cùng nhau cố gắng, ba vừa học vừa làm, có bệnh có mệt cũng không dám than, không dám về xin tiền ông bà.

Cô từ tận Hà Nội vào thăm, cô nói ba ngày xưa trắng trẻo, mãnh mai, chưa bao giờ làm việc gì nặng nhọc mà bây giờ nhìn ba đen nhẻm, còn ốm nữa, nhưng cô thấy ba và chú ấy sống với nhau rất vui vẽ và hạnh phúc, ông bà bảo vào Sài Gòn lôi ba về mà vào SG thấy như vậy cô không nỡ phá vỡ cuộc sống của em mình, cố giúp ba rất nhiều, nhiều đến nổi ba xăm tên cô và chú ấy lên cánh tay của mình. Năm đó là chú ấy cùng ba nhận nuôi cháu, cái tên của cháu bây giờ cũng là tên của hai người Thanh Phúc, nhưng không được bao lâu thì gia đình của chú ấy, gây sức ép rất lớn, người ta là nhà giáo tư tưởng của người lớn trong nhà chuẩn phong kiến, nhưng theo cháu biết thì xã hội lúc đó người ta xem đồng tính là cái gì rất là quái dị, là không nên, là xấu xa, nên họ rất bài xích.

Gia đình chú ấy muốn chú cưới vợ, gấp đến nổi người ta đã chọn sẵn vợ, ngày lành chờ bắt chú về được là đám cưới được tổ chức ngay, những ngày tháng đó chú với ba đổi rất nhiều nơi, danh tính, việc làm cũng bỏ ngang, cháu thì đưa cho cô nuôi, người nhà người ta cho mướn người tìm chú và ba, rồi họ cũng tìm được, chú bị bắt về, chú về nhà đó rất lâu, chú cũng đã hứa với ba rất nhiều điều, nhưng rồi cũng thôi. Chú trở lại, chú chấm dứt với ba, chú vì gia đình thay gì một chữ yêu, cô nói ba khóc rất nhiều, ngày chú cưới người ta ba đã trốn cô đến chỗ đó để nhìn chú và người đó. Ba nói với cô ba không trách chú, chú làm vậy là đúng, chú có thể lại yêu một lần nữa, hay yêu nhiều lần nữa, nhưng gia đình chỉ có một, chú thích trẻ con sau này vợ chú sẽ sinh cho chú thật nhiều thật nhiều thay vì một đứa con nuôi, còn bị bệnh.

Cô đưa ba về nhà, ông bà lúc này không trách ba nữa, bà rất thương ba, nhưng sợ con mình bị cười chê nên phải làm như vậy, bà cũng rất thương cháu. Gần nhất là ba năm trước lúc cháu có gặp lại chú, sau gần mười mấy năm trời, ba nói nếu có một ngày cháu gặp lại chú, cháu vẫn phải gọi một tiếng Ba Phúc nhưng cháu vẫn không có cơ hội để gọi, chú đến nhà chú muốn gặp ba, nhưng ông bà không cho vào, cô thì tay xách cây chổi tay xách cái ấm trà trên bàn, chỉ cần chú hé miệng một cái là cô cho chú vỡ mồm ngay.

Chú khóc, chú quỳ ở ngoài cửa, chú nói rất nhiều nhưng ba nhất quyết không gặp chú, khi chú cưới người đó được mấy tháng thì người đó cũng có thai, gia đình bên đó đưa hai người và em bé đang ở trong bụng qua Châu Âu, từ đó về sau không về dù một lần, tự dưng bây giờ lại về. Cháu nhớ lúc đó ba nghe điện thoại, ba lại khóc rồi ba thay đồ đi ra ngoài, cháu biết ba đi gặp chú, ba đi cả đêm, qua ngày hôm sau ba về, từ đó chú không còn đến tìm ba nữa, cháu và cô không biết lúc đó hai người họ đã nói những gì, nhưng cháu và cô đều ngầm biết hai người họ đã chấm hết.

Cuộc tình mười hai năm, dang dở có, đau buồn có, nhưng cũng có những năm tháng thật đẹp, và cả hai đã ngầm nói thầm với nhau rằng tuổi trẻ của họ có nhau là điều hạnh phúc nhất, nếu bỏ lỡ nhau sẽ không đau thương như bây giờ, nhưng họ sẽ không nếm được mùi vị của cơ cực nhưng nụ cười vẫn trên môi, lấy tay lau mồ hôi cho nhau, ôm nhau những đêm lạnh về cho những ngày mưa tầm tả của SG, những cái nắm tay kiên định hứa với nhau sẽ cùng nhau đi đến hết cuộc đời. Nhưng rồi lại vì một chữ hiếu một từ định kiến xã hội đã đẩy hai người vào ngỏ cùng, tại sao lại không cùng nhau cố gắng ? Tại sao, tại sao lại đẩy hai người ba của tôi đến bờ chia cắt, hai người là người đã cưu mang tôi khi tôi bị bỏ rơi trong khi đó họ đã rất khổ rồi, nhưng họ vẫn vì tôi mà phải cố gắng liên tục.

Tại sao Ba Phúc lại không thể vượt qua được, tại sao Ba Phúc lại bỏ Ba Thanh lại giữa chốn xã hội tàn nhẫn này, Ba Phúc ích kỉ lắm. Cùng nhau đi qua những ngày giông bão nhưng chẳng thể nắm tay nhau nhẹ nhàng tận hưởng những ngày bình yên. Cuộc đời có rất nhiều biến động, có thăng, có trầm, các chú yêu nhau hãy vì nhau mà cố gắng, hãy vì nhau vượt qua, rồi các chú sẽ nhận được một kết quả tốt đẹp. Mọi người muốn ra đường lớn thì trước tiên phải đi đường nhỏ hẹp, hiểm nguy.

Ba ơi con gái nhỏ yêu ba nhiều lắm, ba không cô đơn ba còn có con và mọi người, nếu ba sợ lẻ bóng một mình khi tuổi già, thì ba cứ yên tâm con gái sẽ ở cạnh ba, con biết bản thân sẽ không ai lấy nên con nhất định sẽ ở cùng ba đến cuối đời. Hai ba con mình sẽ ngắm mặt trời mọc ở Nhật Bản nhé ba, ba biết con thân thể không tốt nên rất ích khi cho con ra ngoài, nhưng con vẫn muốn cuộc đời này sẽ cùng ba đi đến tận cùng năm Châu bốn bể. Con không quan tâm người khác nói con thế nào đâu vì con rất hãnh diện khi mình có một người ba rất đẹp trai và tài giỏi, và cô con cũng rất là ngầu. Con yêu hai người!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro