Chapter 0

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Vài tia nắng xuyên qua cửa vờn đùa lên mái tóc vàng dài.Chim non bừng tỉnh giấc, bay vút lên trời rồi cất tiếng hót líu lo.Cô gái nằm như khúc gỗ cứ năm phút lại đổi tư thế một lần.Ánh sáng làm cô chói mắt cô từ từ mở mắt nhìn lên trần nhà.

" Kì lạ ghê mình nhớ là nhà mình đâu có cái đèn chùm này nhỉ ?"

Đèn chùm pha lê sang trọng mà cô hay thấy trong phim người giàu thường dùng tới thứ mà chắc chắn cô sẻ không bao giờ được nhìn ngắm.

" Chủ nhân chủ nhân dậy đi .''

Giọng nói ngọt ngào truyền đến tai cô. Cô nhìn vào người con gái trước mặt đó là một cô hầu gái với nhan sắc mỹ lệ.

Khoan đã ! Hầu gái ? Cái quái gì vậy ?

Cô gái bật dậy trợn tròn mắt kinh ngạc . Nhìn quanh một vòng nơi đây là nơi hoàn toàn xa lạ . Cô nhớ kí ức lần cuối cùng của mình là ở trên sân thượng mà.

" Chủ nhân ngài dậy rồi . Tôi đã chuẩn bị nước tắm cho ngài rồi ạ ."

Giọng của cô hầu kéo cô ra khỏi mới suy nghĩ trong đầu. Cô lấy tay nhéo cái má của mình hy vọng rằng đây chỉ là một giấc mơ. Đạp đổ sự kì vọng của cô là sự trân thật của từng thước da. Má của cô cũng mềm mại một cách bất thường.

" Chủ nhân ngài sao vậy ? Tôi cảm thấy sáng nay ngài kì lạ lắm ." Khuôn mặt cô hầu đầy lo lắng giọng nói có chút rung nhìn cô gái trên giường.

Cô gái trên giường lui lại phía góc giường cách xa cô hầu gái nhất có thể . " Cô là bắt cóc sao ? Làm ơn xin hãy thả tôi ra đi. Tôi không tiền không sắc bắt tôi cũng không có tác dụng gì đâu ."

Cô hầu gái nhăn mặt một chút khoáng qua nhanh chóng trở lại điềm tỉnh dù điềm tỉnh ánh mắt vẫn có phần lo lắng.

" Chủ nhân tôi không phải bắt cóc tôi là kẻ hầu của ngài mà.''

" Có chó mới tin tôi chưa bao giờ gặp cô và tôi quá nghèo để có hầu gái đấy, mà thời buổi nào rồi mà vẫn có hầu gái như thời phong kiến vậy tin thế quái nào được."

Cô hầu gái bụm miệng lại mắt ứa ra nước mắt. " Đây là chiều đại của vua Yawar và việc này là bình thường mà ạ . Không lẻ do cú ngã hôm qua mà ngài trở nên như vậy ạ ?'' Cô hầu gái quỳ nhanh xuống đất dập đầu liên tục " Là lỗi của em là lỗi của em !"

Cái tên Yawar như tia xét đi qua não của cô gái trên giường bất động một hồi cô mới ngập ngừng từng tiếng hỏi cô hầu " Tên vua ....Yawar.....Này...cô....tên .....gì vậy ?"

" Thưa chủ nhân tên tôi là Seana ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro